Thần Khống Thiên Hạ

Chương 197: Chương 197: Học luyện đan. (1)​




Lăng Tiếu từ trông Không Gian Giới lấy ra dược đỉnh, lại lấy ra một cây linh thảo tản ra màu xanh biếc, thân cây lá cây linh thảo này đều thập phần kiều nộn, tự hồ chỉ cần hơi dùng sức một chút sẽ bị hư hao vậy.

Đây chính dược tài chủ yếu để luyện chế Hồi Lộ Đan, Thần Lộ Thảo, đối với thân thể có được công hiệu khôi phục vô cùng tốt.

Lăng Tiếu nhẹ hít một hơi, ném Thần Lộ Thảo vào trong dược đỉnh, sau đó đưa hỏa diễm trong tay nhanh chóng chậm rãi thiêu đốt về phía dược đỉnh.

Lăng Tiếu trong nội tâm đã sớm nhớ kỹ Luyện Đan Quyết, biết rõ luyện dược nhất định phải khống chế hỏa hầu vô cùng tốt, bước đầu tiên cần phải chắt lọc tinh hoa dược lực trong linh thảo.

Ngay từ đầu Lăng Tiếu vẫn còn chậm rãi đun nóng, Thần Lộ Thảo cũng đang dần dần áp súc lại.

- Cũng sắp rồi.

Lăng Tiếu thấy tình huống này, cảm xúc không khỏi có chút chấn động, độ mạnh hỏa diễm không khỏi tăng lớn một phần.

Tư...

Ngay lập tức, tinh hoa của Thần Lộ Thảo sắp được chắt lọc ra từ trong dược đỉnh lập tức bị đốt trụi.

Lăng Tiếu nghiêm mặt nhìn bàn tay của mình lẩm bẩm:

- Không thể kích động, không thể kích động, phải tâm như băng thanh, thiên đạp không sợ hãi...

Lăng Tiếu lần nữa thu liễm tâm thần, điều tiết tốt tâm tình của mình, lại ném một gốc Thần Lộ Thảo vào trong dược đỉnh, dựa theo yếu điểm nhắc đến trong Luyện Đan Quyết, chậm rãi đun nóng dược đỉnh.

Chỉ thấy Thần Lộ Thảo cũng như vừa rồi, chậm rãi chắt lọc thành tinh hoa, dần dần biến thành màu ngà sữa.

Lăng Tiếu hết sức chăm chú, thần sắc không có chút chấn động.

Ngay sau khi Thần Lộ Thảo toàn bộ biến thành một ít đoàn màu ngà sữa

Lăng Tiếu bàn tay run lên, hỏa diễm đun nóng hơn vừa rồi một phần.

Bồng!

Tinh hoa của Thần Lộ thảo đã hoàn toàn bị rút ra, hình dạng phù bạch lộ ra chút ánh sáng lóng lánh, trắng noãn tự nhiên.

Lăng Tiếu không dám có một tia chủ quan, ngăn cách đoàn tinh hoa này ra, tiếp theo đầu nhập vào một bụi linh thảo phụ trợ khác, hỏa diễm lần nữa tăng cao.

Liên tiếp ngưng kết tinh hoa của bốn gốc linh thảo, trên trán Lăng Tiếu cũng hiện đầy mồ hôi, có thể thấy luyện đan cũng không phải chuyện dễ dàng.

Quả nhiên, khi đến gốc linh thảo thứ năm thì Lăng Tiếu không nắm tốt hỏa hầu lại thiêu hủy một gốc linh thảo.

Đối mặt với linh thảo tổn hại, Lăng Tiếu không hề sinh ra bất cứ ba động gì, lại đầu nhập vào một gốc linh thảo như trước bắt đầu ngưng luyện.

Từng gốc linh thảo tinh hoa bị hắn chắt lọc, nhưng cũng phải tiêu hao trọn vẹn sáu gốc linh thảo mới có thể chắt lọc toàn bộ linh thảo mà Hồi Lộ Đan cần thiết.

Bất quá đừng vui vẻ quá sớm, đây chỉ là trình tự cơ bản đầu tiên khi luyện đan thôi.

- Móa nó, việc này thật đúng là mệt mỏi.

Lăng Tiếu không chỉ cảm thấy huyền lực hao tổn, mà ngay cả tinh thần cũng cảm thấy phi thường mỏi mệt.

Hắn trên miệng tuy rằng oán trách, nhưng một khi hắn đã làm chuyện gì thì sẽ không dễ dàng buông tha, đây chính là yếu tố đầu tiên để hắn có thể trở thành một gã cường giả .

Kế tiếp, liền đã bước cách hợp tất cả linh thảo tinh hoa. Đây là một bước khó nhất, cũng là bước mấu chốt có thể thành đan hay không.

Lăng Tiếu dựa theo trình tự Luyện Đan Quyết đã nói, trước tiên đầu nhập tinh hoa của Thần Lộ Thảo vào chính giữa, dùng nó làm trung tâm, sau đó lại tập trung tinh hoa từng các thảo dược khác qua.

Lăng Tiếu một bên vận kình, một bên cung cấp mồi lửa.

Lúc này là lúc cần tăng lớn hỏa hầu, nhất định phải khiến tất cả tinh hoa linh thảo dung hóa nhu hợp cùng một chỗ.

Ai ngờ, ngay khi Lăng Tiếu tăng lớn hỏa lực thì một tiếng nổ mạnh liền vang lên.

Bồng!

Trong dược đỉnh, toát ra một đoàn khói bụi đầm đặc.

- Khục khục!

Ngay cả Lăng Tiếu cũng phản ứng không kịp, bị khói đặc phun vào mặt, khuôn mặt tuấn tú cũng biến thành như than đen, lúc ho khan còn phun ra nước bọt ra, bộ dáng lộ ra thập phần mà buồn cười chật vật.

- Cái này tốt rồi, bản thiếu gia biến thành hắc thán đầu rồi, ta không tin nhất giai đan dược nho nhỏ này lại có thể khó được bản thiếu gia.

Lăng Tiếu tự giễu một tiếng, sau đó lại cổ vũ cho mình một phen, lại lần nữa bắt đầu chắt lọc tinh hoa linh thảo.

Đã có kinh nghiệm ban nãy, lần này Lăng Tiếu chỉ tổn thất hai gốc linh thảo, liền đã ngưng luyện tốt tất cả linh thảo.

Kế tiếp lại đến đến bước dung hợp.

Lăng Tiếu hít sâu vài ngụm hơi, vững vàng nỗi lòng một chút, linh thảo tinh hoa lần nữa tập trung vào cùng một chỗ.

Lần này Lăng Tiếu cũng không dám thêm hỏa diễm quá lớn.

Thế nhưng lại lần nữa thất bại, chỉ vì hỏa hầu không đủ, tinh hoa không thể dung hợp đã tán mất, bất quá lại không nổ tung thảm như lần trước, lần này xem như may mắn rồi.

Lăng Tiếu lại thử lần nữa..

Ngay sau đó, rất nhanh lần thứ ba thất bại, tiếp theo lại tiếp tục.

Lần thứ tư thất bại.

Lần thứ năm thất bại.

...

Cho đến lần thứ tám, Lăng Tiếu mới dung hợp linh thảo lại được với nhau.

Bước thứ hai cuối cùng cũng đã vượt qua

Bất quá đừng tưởng rằng như vậy đã thành đan, vẫn còn bước thứ ba, cũng là bước gian nan nhất, "Ngưng Đan" .

Lăng Tiếu hết sức chăm chú, tinh thần tập trung đến cực điểm, mồ hôi càng không ngừng chảy xuống như mưa, nhưng hắn vẫn hồn nhiên chưa phát giác ra, trong nội tâm nhớ kĩ lấy yếu quyết, trước tăng lớn hỏa diễm, đề cao nhiệt độ, tiếp theo lại chặt đứt mồi lửa làm lạnh Ngưng Đan.

Quá trình này nhiều một giây không được, ít một giây cũng không được, nhất định phải nắm tốt thời gian.

Lăng Tiếu cảm xúc có chút gợn sóng, quát nhẹ một tiếng

- Ngưng cho ta!

Một tay rút lui hỏa diễm, một tay huyền lực áp tới.

XÍU... UU!!

Linh thảo tinh hoa đã sớm dung hợp cùng một chỗ, lập tức kết hợp lại với nhau, biến thành hình ba khỏa đan dược.

- Thành!

Lăng Tiếu vui vẻ, lập tức lấy đan dược ra xem.

Chỉ thấy đan dược so với đan dược bình thường hắn dùng màu sắc kém rất nhiều, còn có chút hương vị bị đốt cháy, hơn nữa cũng không mượt mà tự nhiên như đan dược bình thường, thấy thế nào cũng không giống như một khỏa đan dược.

Lăng Tiếu tự an ủi bàn thân:

- Không tệ rồi, lần thứ nhất Ngưng Đan có thể có thành tích này cũng không kém rồi.

Ai ngờ, hắn vừa dứt lời, ba khỏa đan dược rõ ràng đều rơi xuống như, biến thành một vật hình bột lọc.

- Không thể nào, ta... thành quả ta vất vả cả buổi lại biến thành thế sao?

Lăng Tiếu đạp nghiêm mặt, trong mắt như sắp khóc, đan dược vừa rồi còn đắc ý thoáng cái đã bị phá hủy, cái này cũng quá đả kích người đi a

- Bà mẹ nó, chẳng lẽ bản thiếu gia thiên phú không được, ta cũng không tin tà, luyện không thành đan.

Lăng Tiếu mắng một câu, cũng không tiếp tục luyện đan nữa mà khoanh chân ngồi xuống khôi phục trạng thái.

Đồng thời, hắn nhớ lại bí quyết yếu quyết được nhắc đến trong Luyện Đan Quyết, trong đó có nói đến một ít thủ pháp độc nhất vô nhị cực kỳ hữu ích đối với luyện đan, không những có thể đề cao tốc độ, còn có thể đề cao xác xuất thành công, chỉ là thủ pháp này muốn dùng ra cũng có chút khó khăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.