Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2234: Chương 2234: Khoái hoạt tới chết. (1)




Miêu Thanh Dược thì lo lắng, nếu Lăng Tiếu thật làm vậy, kế hoạch của hắn không phải sôi hỏng bỏng không sao?

- Lăng trưởng lão đã tới rồi, cũng không thể trở về như vậy, ta nghe nói ở đằng kia có người tìm thấy thần thảo cao giai, có hỏa diễm thánh thú thập giai bảo vệ, người bình thường không có biện pháp lấy nó tới tay!

Miêu Thanh Dược chỉ vào một hướng của vực thẩm.

Hắn muốn lợi dụng thần thảo dẫn Lăng Tiếu đi tìm, đây là kế của hắn!

Lăng Tiếu cũng không nói nhiều với chúng, làm ra thần sắc do dợ.

- Tốt, ta sẽ đi tìm thần thảo, hai ngươi cẩn thận một chút, vạn nhất xảy ra chuyện gì, ta trở về cũng khó bàn giao.

- Lăng trưởng lão ngươi yên tâm đi, chúng ta sẽ không có việc gì đâu!

Miêu Thanh Dược vội vã nói.

- Đúng vậy a, chúng ta tới đây nhiều lần rồi, Lăng trưởng lão đại khái cứ yên tam tìm thần thảo!

Sầm Xuân Hoa nói.

Ai biết Lăng Tiếu nói một câu:

- Không bằng Miêu trưởng lão mang ta đi đi, nếu quả thật có thần thảo thì ta sẽ phân cho ngươi!

Miêu Thanh Dược nói một câu:

- Lăng trưởng lão nên đi tìm đi, ta muốn đi tìm thần thảo mình cần.

Nói xong hắn không nói nhiều với Lăng Tiếu cái gì, vội vã bay ra ngoài thật nhanh.

Sầm Xuân Hoa không chậm, nhìn Lăng Tiếu cười cười, cũng lập tức đuổi theo Miêu Thanh Dược.

- Trước tha các ngươi một mạng, lúc sau cho các ngươi đẹp mặt!

Lăng Tiếu nhìn bóng lưng hai người rời đi thì cười lạnh nói một câu.

Lăng Tiếu có nội gian Khương Huyễn, hắn nắm rõ hành tung người Ma Hổ Tông như lòng bàn tay.

Mà Miêu Thanh Dược cùng Ma Hổ Tông thương lượng cái gì thì Lăng Tiếu sớm đã biết rõ.

Hắn dám theo Miêu Thanh Dược đến đây đương nhiên là có chuẩn bị tốt.

Người khác muốn giết hắn, hắn làm sao không muốn tiêu diệt địch nhân tiềm ẩn chứ.

Lăng Tiếu cũng không có bay về phía Miêu Thanh Dược chỉ, hắn đáp xuống một ngọn núi, bắt đầu cảm giác Khương Huyễn tồn tại, cũng ra chỉ thị cho Khương Huyễn tiến hành hành động phản kích.

Xem ra lần này đùa bỡn lớn rồi!

Người của Ma Hổ Tông còn tiến vào Vạn Phong sơn mạch sớm hơn đám người Lăng Tiếu.

Bọn họ chỉ ẩn nấp khí tức, ẩn nấp thân hình, người bình thường không cách nào nhìn thấy bọn họ.

Khương Đồ cùng Miêu Thanh Dược lại truyền âm thạch nói chuyện với nhau, bọn họ nói rõ phương hướng của đối phương cho nhau biết.

Miêu Thanh Dược truyền âm cho Khương Đồ thì Khương Đồ lập tức ra lệnh cho người khác một tiếng, chuẩn bị đi giết Lăng Tiếu.

Trước đây bọn họ từ trong miệng Miêu Thanh Dược biết được đám người Lăng Phi nhân lúc mọi người tham gia luyện đan đại hội quay về Thiên Long địa vực rồi.

Chuyện này khiến bọn họ cảm thấy phi thường đáng tiếc, bằng không nhất định phải lấy đám người Lăng Phi tiết hận!

Hôm nay đám người Lăng Phi không ở đây, vậy thì Lăng Tiếu trở thành đối tượng trọng yếu của bọn họ.

Bằng không Dược Minh công hội và Thiên Long Môn sau khi trở thành minh hữu, đối với Ma Hổ Tông bọn họ là chuyện không tốt.

- Đồ trưởng lão, Lăng Tiếu đã đến, trước tiên không cần lo lắng, ta cảm thấy có một diệu kế tốt hơn!

Khương Huyễn nói.

Khương Đồ lạ lùng địa nhìn Khương Huyễn nói

- Có diệu kế gì, ngươi nói xem!

- Đầu tiên chúng ta tiêu diệt Lăng Tiếu là có thể tiết hận, giảm thiểu một thần dược sư trẻ tuổi xuất sắc của Thiên Long Môn, nhất định là cần thiết, nhưng mà Thiên Long Môn thì khẳng định đoán được chúng ta làm, đến lúc đó miễn không được hai tông đại chiến, ta có một kế người Thiên Long Môn không hoài nghi lên chúng ta, lại có thể khiến Dược Minh công hội ghi hận Thiên Long Môn đấy!

Khương Huyễn nói.

- Úc, ngươi nhanh nói xem!

Khương Đồ hứng thú tăng nhiều.

Những người khác cũng có thần sắc hiếu kỳ, hiển nhiên là đồng ý với đề nghị này.

Khương Huyễn nói:

- Chúng ta trước tiên nên tiêu diệt Miêu Thanh Dược, lại giá họa cho Lăng Tiếu, như thế Dược Minh công hội cùng Thiên Long Môn nhất định thề bất lưỡng lập, ta biết rõ Miêu Thanh Dược là thủ tịch đệ tử của tam điện chủ Trác Văn Hồng, nếu đệ tử của hắn gặp chuyện không may, quả quyết sẽ không làm ngơ.

Người ở đây kinh ngạc, bọn họ không nghĩ tới kế sách thần kỳ của Khương Huyễn chính là tính toán lên người hợp tác với bọn họ.

- Khả năng có chút mạo hiểm ah!

Khương Đồ có chút nghi ngại nói.

Nếu như người ta điều tra ra hung thủ thật sự, biện pháp này quá mạo hiểm, hắn sợ kế hoạch không thành, ngược lại đắc tội Dược Minh công hội thì không xong.

- Chuyện này không có khả năng, chúng ta phái một người giả mạo dáng vẻ của Lăng Tiếu và sau đó diệt sát tên đó đi, cho dù Chí Tôn muốn truy tra cũng không dễ dàng, huống chi tới lúc đó chúng ta giải quyết Lăng Tiếu, chế tạo hiện trường giả bọn họ tiêu diệt nhau, vậy bảo đảm an toàn!

Khương Huyễn nói tiếp.

Khương Đồ có chút động tâm! Người của Ma Hổ Tông bọn họ đều là tâm ngoan thủ lạt, nhưng không có nghĩa là bọn họ không dám xuống tay với Dược Minh công hội.

Mấu chốt là giảm thiểu rủi ro xuống thấp nhất.

Lúc này có người lên tiếng, nói:

- Ta cảm thấy Khương Huyễn nói có lý, dù sao Miêu Thanh Dược muốn Lăng Tiếu chết, hwans bị Lăng Tiếu tiêu diệt cũng không có gì ngoài ý muốn, đến lúc đó chỉ cần chúng ta biến mất một ít vết tích, không ai biết chúng ta làm, vậy có thể an toàn rồi.

- Đúng vậy, Đồ trưởng lão, cách này tốt lắm, không nên bỏ qua!

Khương Huyễn tiếp theo khuyên bảo.

Khương Đồ do dự một chút và nói:

- Tốt, vậy làm theo ngươi nói đi, nhưng mà làm không chê vào đâu được, tuyệt đối không thể lưu lại chút manh mối nào!

Khương Huyễn nói biện pháp này quá hấp dẫn.

Một khi thành công, có thể khiến Thiên Long Môn cùng Dược Minh công hội sinh ra quan hệ đối địch, đến lúc đó hai đại thế lực tương tranh đều sẽ tiêu giảm thực lực của bọn họ, đối với Ma Hổ Tông bọn họ mà nói đây là chuyện tốt.

Người của Ma Hổ Tông sau khi trải qua thương nghị với nhau, phái một gã Thần Vương đỉnh phong giả thành Lăng Tiếu, cho hắn tiến lên tập sát Miêu Thanh Dược.

- Nhớ là chỉ được thành công không được thất bại!

Khương Đồ nhìn qua tên Thần Vương đỉnh phong nói ra, cố ý dặn dò một tiếng.

- Dạ Đồ trưởng lão, tên kia chỉ là Thần Vương trung giai, ta chém hắn là được!

Tên Thần Vương đỉnh phong ứng một tiếng, hắn bay qua hướng của Miêu Thanh Dược bên kia.

Miêu Thanh Dược và Sầm Xuân Phong rời khỏi Lăng Tiếu, lại bay lên một đỉnh núi cao, hơn nữa còn mang tin tức của Lăng Tiếu truyền cho người Ma Hổ Tông, để người Ma Hổ Tông truy sát Lăng Tiếu.

- Hy vọng tiểu tạp chủng này không nhìn thấy mặt trời ngày mai!

Miêu Thanh Dược tươi cười âm trầm.

- Sư huynh lần này Lăng Tiếu chết chắc, cho dù hắn là Thiên Thần Vương của Thiên Long Môn, đối mặt Ma Hổ Tông truy sát, nhất định trốn không thoát đâu.

Sầm Xuân Hoa nói ra.

Đang nói nàng lại dùng thân thể uyển chuyển áp sát Miêu Thanh Dược, giống như rắn quấn quanh người của hắn.

Miêu Thanh Dược ôm eo của nàng, đầu cúi xuống giữa núi đôi của nàng, hưởng thụ cảm giác mềm mại, nói:

- Ta không hy vọng có bất kỳ ngoài ý muốn, hy vọng người của Ma Hổ Tông không nên khiến ta thất vọng, bằng không Lăng Tiếu trốn thoát, chúng ta phiền toái không nhỏ, hắn sẽ hoài nghi lên người chúng ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.