Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1982: Chương 1982: Khuyên bảo thành công. (1)




Hắn khí thế lẫm nhiên mà không nhìn đến uy áp của Mộ Liên, chính diện nhìn nàng khẽ khom thân thể một chút nói:

- Kim tộc hậu bối Lăng Tiếu ra mắt tiền bối!

Kim tộc thân là một đại Cổ tộc số một số hai bên trong Thiên vực, thân là người của kIm tộc, Lăng Tiếu không lại khiêm tốn, đối mặt với lão giáo chủa của Liên Hoa giáo này cũng là tồn tại chí tôn Thủy Thần, triển lộ ra ngạo khí nên có.

Mộ Liên hơi lướt qua vài tia kinh ngạc, tiếp theo thản nhiên nói:

- Xem ra còn thật có chút ít bản ĩnh, khó trách có thể cho cho Thiếu tông chủ của Huyền Vũ tông đều ăn thiệt thòi!

Ngừng một chút nàng lại nói:

- Bất quá muốn mang đồ nhi của ta đi như vậy chỉ sợ còn chưa đủ tư cách!

- Sư phụ!

Vân Mộng Kỳ lo lắng kêu lên.

- Chỗ này không có chuyện của ngươi!

Mộ Liên lạnh lùng nói.

Vân Mộng Kỳ không dám phản kháng, chỉ có thể đối với Lăng Tiếu ném đi ánh mắt bất đắc dĩ.

- Ha hả, đúng là nói đùa, Mộng Kỳ là thê tử của ta, cho dù ngươi là sư phụ nàng cũng không có quyền ngăn cản chúng ta!

Lăng Tiếu cười lạnh nói.

- Chỉ cần ta nguyện ý, ta có thể tùy thời xóa hết ký ức của nàng, nàng cũng sẽ không còn là thê tử của ngươi nữa!

Mộ Liên sâu xa nói.

- Ngươi...

Lăng Tiếu bị tức giận đến không còn lời nào để nói.

Thực lực của đối phương còn ở đó, cho dù hắn đem hai đại Thần thú triệu hoán ra cũng không thể chiếm được tiện nghi a!

Nếu quả thật như lời của đối phương, Vân Mộng Kỳ còn thật sự không phải là nàng trước kia.

- Ngươi nói, rốt cuộc phải làm như thế nào mới bằng lòng để Mộng Kỳ đi theo ta?

Lăng Tiếu nhẹ hơi một hơi, để chính mình trấn định lại rồi hỏi.

Đối phương nếu như gọi hắn đến đây đàm phán, khẳng định còn sẽ có đường thương lượng.

Mộ Liên không nghĩ đến Lăng Tiếu đối mặt với áp lực như vậy của nàng cư nhiên còn có thể tỉnh táo, không khỏi ở trong lòng đánh giá cao hắn một chút.

Nàng lạnh nhạt nói:

- Ngươi cùng Vân Mộng Kỳ lưu lại đi, tất cả tư nguyên của Liên Hoa giáo chúng ta đều tùy ý các ngươi sử dụng, các ngươi tuyệt đối có thể ở trong năm ngàn năm trở thành tồn tại chí tôn đấy!

Ngữ khí của nàng rất khẳng định, nàng biết tiềm lực của Vân Mộng Kỳ, cũng biết bất phàm của Lăng Tiếu, cho nên kết quả hi vọng nhất trong lòng nàng chính là bọn hắn cùng nhau lưu lại, như vậy Liên Hoa giáo các nàng ngày sau tuyệt đối sẽ càng thêm cường đại lên.

- Không được, điều kiện này không có đường thương lượng!

Lăng Tiếu lập tức cự tuyệt nói.

- Chẳng lẽ ngươi thật cho là ta không hạ thủ được với các ngươi sao?

Mộ Liên trầm giọng nói.

- Ta biết ngươi có năng lực này, nhưng ta thân là người của Kim tộc, làm sao có thể ở dưới các ngươi được, cho dù ta nguyện ý, tộc nhân của a cũng tuyệt đối không cho phép!

Lăng Tiếu khanh thương mà nói, tiếp theo hắn lại nói:

- Nếu như ngươi có thể để Mộng Kỳ cùng ta rời khỏi, ngày sau chúng ta tất nhiên sẽ xem quý giáo là nhà ngoại, có bất kỳ chuyện gì tự nhiên cũng sẽ toàn lực lương trợ, mặt khác ngươi nên biết ta còn có một thân phận Thần dược sư, lấy tiềm lực phát triển hôm nay của ta, ngày sau muốn trở thành Chí tôn dược thần tuyệt đối không phải nói chơi, chẳng lẽ ngươi liền không hi vọng quý giáo có thể cùng ta hảo hảo tương giao sao? Đến lúc đó chỉ cần có thần tài, luyện chế ra Chí tôn thần đan, ta nghĩ không ai là sẽ không vui vẻ a, ngươi cảm thấy như thế nào?

Lăng Tiếu vạn bất đắc dĩ đem tất cả chỗ dựa của chính mình đều nói ra, nếu như đối phương còn không cho phép Mộng Kỳ đi theo hắn mà nói, vậy cũng chỉ có thể xé rách da mặt mà thôi.

Mọ Liên nghe lời này của Lăng Tiếu quả nhiên do dự!

Nàng bây giờ đang hoài nghi Lăng Tiếu đến cùng có phải là một vị Chí Tôn dược thần chuyển thế trọng sinh hay không, hoặc là chiếm được truyền thừa của một vị Chí tôn dược thần, bằng không làm sao có thể trẻ tuổi như thế liền đạt tới cảnh giới Thần Vương, hơn nữa còn là một gã Thần dược sư.

Nếu như nàng không phải là sớm biết hết thảy những chuyện liên quan đến Lăng Tiếu, nàng cũng tuyệt đối sẽ không tin tưởng lời nói của hắn.

Thần dược sư đã là tồn tại quý giá rồi, mà có thể trở thành Chí tôn dược thần đó tuyệt đối là một người tôn quý nhất bên trong Thiên vực, thân phận Thủy Thần của nàng cũng không cách nào so sánh với nhân gia.

Ở trên Thiên vực đạt tới Chí tôn dược thần chỉ sợ có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà ở bên trong Thiên Huyền địa vực của bọn họ căn bản đều không có một vị Chí tôn dược thần.

Đây nhưng là trên Thần địa Thiên Nguyên đại lục đều tập trung Luyện dược sư.

Lăng Tiếu nói như thế cũng là để Mộ Liên ném chuột sợ vỡ đồ, ngoài cố kỵ thân phận của hắn ra còn phải bận tâm đến tiền cảnh của hắn.

Nàng rốt cuộc là vì tiềm lực của một người Mộng Kỳ hay vì một tông môn phát triển lâu dài sẽ phải nhìn lựa chọn của nàng như thế nào.

Nếu như nàng như cũ cường lưu Mộng Kỳ, Liên Hoa giáo các nàng liền đắc tội với Kim tộc, đồng thời cũng đắc tọi với một gã ngày sau có cơ hội thành tựu Chí tôn dược thần.

Đến lúc đó chỉ sợ Liên Hoa giáo bọn họ có cường đại giống như Huyền Vũ tông kia chỉ sợ cũng là chịu không nổi a!

Thần sắc của Vân Mộng Kỳ ở một bên hơi có chút khẩn trương, nàng rất hi vọng sư phụ thật có thể nhận lời, đương nhiên trong nội tâm nàng đối với Liên Hoa giáo cũng có tình cảm không dứt bỏ được.

- Sư phụ, ngươi liền thành toàn cho chúng ta đi, ta có thời gian liền sẽ trở về thăm ngươi, Liên Hoa giáo vĩnh viễn đều là nhà của ta, ngày sau Mộng Kỳ coi như là đạt tới trình độ Chí tôn cũng sẽ là người của Liên Hoa giáo.

Vân Mộng Kỳ ở một bên cầu khẩn nói.

Mộ Liên phức tạp nhìn Vân Mộng Kỳ một cái, nặng nề than thở một tiếng.

Nếu như Vân Mộng Kỳ chỉ là một tên đệ tử tương đối xuất chúng, nàng tuyệt đối sẽ không nói hai lời liền để cho Vân Mộng Kỳ ở chung một chỗ với Lăng Tiếu.

Nhưng mà Vân Mộng Kỳ lại là có được hết thảy truyền thừa của đệ nhất đại giáo chủ các nàng, bao gồm Kỳ Cổ thần khí Liên Hoa thần tọa kia, cái này mới là nguyên nhân mà Mộ Liên trì hoãn không nguyện ý buông tay a!

Lúc đó nàng dù tính toán để Vân Mộng Kỳ giao hảo với Huyền Suất, nhưng mà cũng chỉ là để bọn họ giao hảo, lôi kéo quan hệ mà thôi, nhưng không tính toán thật đem Vân Mộng Kỳ gả đi.

- Tốt, ta đáp ứng để Mộng... Mộng Kỳ cùng ngươi rời khỏi, nhưng mà ngươi trừ phải chiếu cố tốt nàng ra, còn phải làm được hết thảy những gì mà ngươi vừa mới nói, bằng không... Cho dù ngươi có Kim tộc bảo hộ ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Mộ Liên rất là trịnh trọng nói.

Sau khi trải qua một phen tính toán, nàng chỉ biết có như thế mới có thể để cho Liên Hoa giáo các nàng trường thịnh không suy.

Nếu như nàng thật ngăn cản bọn họ ở chung một chỗ, cũng đem ký ức của Vân Mộng Kỳ chân chính lau đi, vậy tương đương đắc tội với một tồn tại tương lai có thể trở thành Chí tôn dược thần cùng với Kim tộc ở Thiên Long địa vực, đây xác thật là cái được không bù đủ cái mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.