Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1869: Chương 1869: Kinh biến! (1)




- Đáng chết, rốt cuộc là ai âm hiểm đáng giận như thế, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn.

- Mau nhìn, hình như là tiểu tử kia xuất thủ.

- Chẳng lẽ tên kia điên rồ rồi, còn là bởi vì không cách nào ngưng tụ thành thần hồn cho nên để cho tất cả chúng ta cũng không cách nào được yên tĩnh.

- Trước mặc kệ nhiều như vậy, con mẹ nó, mọi người cùng nhau tiến lên đem hắn giết chết rồi lại nói!

Từng người từ bên trong thần đàm bay ra liên tục quát mắng không ngừng.

Đổi lại là ai ở trong lúc tu luyện trọng yếu bị người khác làm phiền đều là chuyện tình phạm vào tối kỵ.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào trên người Lăng Tiếu, đều là lộ ra quang mang tàn nhẫn hung lệ vô cùng, phảng phất hận không được lập tức đem hắn trảm sát, lấy đó tiết mối hận trong lòng.

Thường Hạo Hữu thân là thiên chi kiêu tử trong Thiên Long môn, chiến lực cũng là một người đứng đầu nhất trong đó.

Hắn vừa mới rồi xác thật thiếu chút nữa đã ngưng tụ thành thần hồn rồi, nhưng mà sau khi bị Lăng Tiếu phá rối như thế, sợ đến hắn cuối cùng mất cơ hội ngưng hồn.

Trong lòng hắn đem người động võ ở chỗ này hận thấu xương.

Bất kể là ai, hắn nhất định phải để cho đối phương giao ra đại giới.

Chỉ là hắn không nghĩ tới người nọ sẽ là người của Thiên Long môn bọn hắn, hơn nữa còn là một người bên trong đám người họ Lăng kia, đây để cho hắn càng thêm khó chịu rồi.

Vốn đều là đệ tử của Thiên Long môn, hắn lại là phe phái trung gian, đối với Lăng Tiếu cũng không có ác ý gì, nhưng mà hôm nay coi như là thiên vương lão tử ở chỗ này hắn cũng sẽ không thể bỏ qua được.

- Lăng Tiếu ngươi khốn kiếp!

Thường Hạo Hữu kinh rống lên một tiếng, cả người phát ra khí thế cường đại hướng về phía Lăng Tiếu trùng kích tới.

Hắn đánh ra song quyền, quyền trái thổ mang, quyền pahir lục quang, thổ mộc hai loại lực lượng không đồng nhất cư nhiên ở trong lúc nhất thời bị hắn oanh kích ra, uy lực thẳng bức đến lực lượng của đê cấp Thần Vương.

Lăng Tiếu nhíu lông mày một chút, thân hình giống như quỷ mị chớp động tránh qua công kích của Thường Hạo Hữu, hướng về phía dưới mặt đàm lướt tới, song chưởng lần nữa hướng về mấy cái phương hướng oanh ra ngoài.

Oanh long oanh long!

Tất cả mọi người không rõ Lăng Tiếu là đang phát điên gì, bọn họ đều nghĩ Lăng Tiếu có phải hay không là bởi vì không có biện pháp ngưng kết thần hồn mà muốn hủy diệt U Hồn thần đàm này?

Thường Hạo Hữu không quản nhiều như vậy mà truy sát Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu lại là trực tiếp không đếm xỉa đến, mỗi lần công kích của Thường Hạo Hữu đi tới, hắn đã sớm ở một cái phương hướng khác.

Lúc này Lăng Tiếu dừng lịa thân hình kinh quát:

- Đủ rồi, dưới đầm có quỷ!

Một tiếng này của Lăng Tiếu uẩn chứa thanh âm long khiếu vô thượng, chấn đến tứ phương đều run rẩy lên.

Thường Hạo Hữu vốn thế đến cực nhanh, nhưng mà bị chấn đến dừng lại thân hình trong chốc lát.

Cũng là ở một khác này dưới đáy đầm lại lướt ra từng đạo thân ảnh.

Những người khác đều không biết chuyện gì xảy ra, bọn họ nhìn tới những người vừa mới xuất hiện này, phát hiện không nhận ra một ai trong đó, bọn họ lpaj tức ý thức được đây tuyệt đối là một nhóm nhân mã khác.

- Vừa mới rồi là các ngươi ở dưới đầm đánh lén ám sát sao?

Lăng Tiếu nhìn mấy chục người ở trước mắt lạnh lùng hỏi.

Hắn đã biết những người này là đến từ nơi nào rồi.

Có thể xuất hiện ở trong U Hồn thần đàm này trừ người của một phiến Thiên Hổ địa vực, sẽ không còn những người khác.

Hư vô liệt phùng này vốn liền là giao giới giữa Thiên Long địa vực cùng Thiên Hổ địa vực, cho nên ở lúc mở ra cũng sẽ có thanh niên xuất chúng của hai phương tiến vào ngưng kết thần hồn.

Người của hai phương địa vực này tự nhiên là đều không phục nhau, mỗi một lần mở ra đều sẽ có va chạm không nhỏ.

Mà một lần này người của Thiên Hổ địa vực lại là cực kỳ âm hiểm, lại ở dưới thần đàm ám sát người của Thiên Long địa vực đang cảm ngộ ngưng hồn, nếu không phải Lăng Tiếu phát hiện, chỉ sợ bên phía Thiên Long địa vực nhất định là sẽ ăn thiệt thòi lớn.

- Ha ha, không nghĩ đến còn có người có thể phát hiện được chúng ta.

Trong những người đó, một người trong đó cuồng tiếu một tiếng, tiếp theo hắn kinh quát lên:

- Tất cả mọi người đi ra hội ngộ với chư vị bằng hữu một chút đi.

Thuận theo thanh âm của hắn hạ xuống, ở một phương hướng không xa lại lướt đến một nhóm nhân mã.

Những người này có khoảng gần ba, bốn trăm người, từng người thế đến hung dũng, chiến ý lẫm nhiên.

Người bên phái Thiên Long địa vực hoàn toàn không nghĩ đến ở chỗ này còn che giấu một nhóm người như vậy, trong lòng đã hiểu là chuyện gì xảy ra rồi.

Thường Hạo Hữu cũng không tốt tính toán khuyết điểm của Lăng Tiếu rồi, không thể làm gì khác hơn là đem lửa giận tiết lên trên người một nhóm người khác.

- Các ngươi là người của Thiên Hổ địa vực?

Thường Hạo Hữu hừ lạnh nói.

- Thường Hạo Hữu biệt lai vô dạng a!

Một đạo tiếng cười lạnh từ trong nhóm người truyền đi.

Một gã nam tử thân hình to lớn bước di mạnh mẽ uy vũ tiến lên, cả người mang theo uy thế mãnh hổ xuống núi, để cho người ta có một loại áp bức cực lớn.

- Là ngươi Việt Dũng!

Thường Hạo Hữu giận đỏ mắt quát lên.

Trong ánh mắt hắn thấu ra hận ý nồng đậm, giống như là đặc biệt đỏ mắt khi gặp được cừu nhân.

- Ha ha, bại tướng dưới tay, không nghĩ đến ngươi cũng có thể đi tới chỗ này, nghe nói ngươi đi Thiên Long địa vực gia nhập Thiên Long môn, vừa lúc vừa lúc, Việt Dũng ta lại đem ngươi dẫm ở dưới chân, ta muốn để người biết Thiên Long môn coi là cái rắm a!

Nam tử kêu là Việt Dũng kia hết sức cuồng vọng nói.

Không có bao nhiêu người biết Thường Hạo Hữu cũng không phải là người của Thiên Long địa vực, mà là người của Thiên Hổ địa vực.

Bên trong Thiên Hổ địa vực võ phong tương đối cường hãn, mà đại thế lực của bọn họ cũng không nhiều như bên trong Thiên Long địa vực, cự đầu thế lực cường đại nhất của bọn họ là Ma Hổ tông, mà Việt Dũng ở trước mắt thì là người của Ma Hổ tông.

Tính chất của Ma Hổ tông cùng Thiên Long môn không sai biệt lắm, ở sau lưng bọn hắn tồn tại một Cổ gia tộc ủng hộ bọn họ, Ma Hổ tộc kia liền là chỗ dựa chân chính của bọn hắn.

Lúc còn trẻ Thường Hạo Hữu cùng Việt Dũng đều là thiếu niên đồng bối muốn tiến vào Ma Hổ tông làm đệ tử.

Chỉ là trước lúc Thường Hạo Hữu còn chưa tiến vào tuyển chọn liền bị mấy lần gây hấn của Việt Dũng, có nói ai thua thì người đó liền không thể gia nhập Ma Hổ tông.

Cuối cùng hai người quyết đấu, Thường Hạo Hữu đồng tu song trọng thuộc tính, đẳng giai lại càng kém Việt Dũng một bậc, nhưng mà lực lượng lại không kém hơn so với Việt Dũng.

Nhưng mà Việt Dũng lại là sử ra một ít thủ đoạn nhỏ, lấy được thắng lợi, Thường Hạo Hữu bị hung hăng làm nhục một phen, bị người đánh gần chết.

Lúc Thường Hạo hữu nản lòng thoái chí thì gặp được một vị trưởng lão du lịch đến Thiên Hổ địa vực, được sư phụ hắn mang đến Thiên Long môn học nghệ.

Cho nên Thường Hạo Hữu cùng Việt Dũng xác thật là cừu nhân không nghi ngờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.