Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2048: Chương 2048: Kinh biến. (2)




Vân Mộng Kỳ, Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh phản ứng không tĩnh táo hơn Ngọc Nhu Phỉ bao nhiêu, bọn họ mặt đầy lệ quang, càng không ngừng muốn tiến vào trong loạn táng không gian.

Nhưng mà Vân Mộng Kỳ nghe Cuồng Tăng quát lên thì lập tức dừng lại, sau đó nhìn qua loạn táng không gian nói:

- Tiếu, ta biết rõ ngươi nhất định sẽ không có chuyện gì, ta nhất định sẽ chờ ngươi đi ra!

Nàng ngừng lại và nói:

- Nhưng mà trước khi ngươi đi ra ta phải báo thù cho ngươi, bất kể là ai hại ngươi, sẽ có một ngày chúng ta sẽ tìm ra và giết sạch, báo thù cho ngươi!

Vân Mộng Kỳ nói rất quả quyết, đôi mắt dễ thương mang theo lệ khí chưa từng có, lực lượng thủy thần thể của nàng bạo phát ra ngoài, thần kiếm trong tay chém thẳng lên trời, chém ra khe nứt không gian biểu thị quyết tâm của nàng.

Vừa nghĩ tới Lăng Tiếu những năm qua thiên tân vạn khổ mới tìm được nàng, gặp lại nàng!

Lúc này mới qua chưa được ba năm thì hắn đã bị người ta đẩy vào trong loạn táng không gian.

Nàng biết rõ loạn táng không gian rất khủng bố, vừa nghĩ tới Lăng Tiếu có khả năng phải chết, trong nội tâm của nàng đau đớn hít thở không thông.

Nàng không rõ vì sao ông trời lại tra tấn nàng như vậy!

Nếu như Lăng Tiếu xảy ra chuyện gì, sau khi nàng báo thù sẽ tiến vào trong loạn táng không gian tìm Lăng Tiếu!

Bất kể là tìm hắn hay là tuấn tình thì nàng không quan tâm.

- Đúng vậy, chúng ta phải báo thù thay cho Lăng Tiếu, mặc kệ địch nhân là ai, mặc kệ trả bao nhiêu giá, chúng ta nhất định phải tru diệt toàn bộ bọn chúng!

Liệt Như Ngọc cũng quát lên.

Hỏa thần thể của nàng lóe ra, hỏa mang trùng thiên, khí tức không yếu hơn Vân Mộng Kỳ chút nào.

Chu Chỉ Tĩnh cũng không có nói cái gì, nhưng mà trong mắt của nàng đầy kiên quyết, hiển nhiên rất quyết tâm!

- Lăng Tiếu... Lăng Tiếu là sư nương hại ngươi, nếu không phải sư nương đến chỗ nầy, ngươi sẽ không xảy ra chuyện, ta tội đáng chết vạn lần a!

Khóc thương tâm nhất là Thư Tử Thiến.

Nàng không nghĩ đến Lăng Tiếu vì tìm nàng mà xảy ra chuyện này.

Nàng cảm thấy mình chính là tai tinh.

Nàng muốn tiến vào trong loạn táng không gian, nhưng mà di nương đã tới phía sau lưng và đánh nàng ngất đi.

- Chư vị xin thứ lỗi, Tử Thiến quá kích động!

Di nương của Thư Tử Thiến nói xin lỗi.

Nàng biết rõ Thư Tử Thiến bây giờ đang ở trạng thái không khống chế được, nếu tùy ý cho nàng nháo ở nơi này sẽ càng thêm ngượng ngùng.

Thư Tử Thiến là sư nương của Lăng Tiếu, nhưng mà nàng không phải sư nương của những người khác.

Nhất là Lăng Cương, Tiên Vu Dã nhìn qua nàng với ánh mắt bốc lửa.

Nhưng mà bọn họ vẫn kiềm chế, bọn họ đang mắng thầm.

- Lăng Tiếu vì xú nữ nhân này mà chết, thực không đáng ah!

Phong Thanh Duyên không nói lời nào, nàng cũng khóc rống lên.

Ít nhất nàng biết rõ Tà Đế còn sống, chỉ chưa đi ra mà thôi, nhưng mà Lăng Tiếu thì đột nhiên bị hút vào, căn bản không có lưu lại sinh mạng ngọc đồng, căn bản không biết hắn sống hay chết ah!

- Ta nói ngươi... Các ngươi cứ khóc thế này làm được gì, lão đại hắn chẳng có chuyện gì đâu!

Bại gia tử không hiểu tình cảm nhân loại, nhưng mà nhìn lâu cũng hiểu, hắn nói ra.

Bại gia tử nói ra lời này thì mọi người trợn mắt nhìn bại gia tử.

Bại gia tử khuất phục nói:

- Ta cảm thấy lão đại sẽ không có chuyện gì! Hắn không phải là tiểu cường đánh không chét sao?

Hắn vừa nói ra lời này thì sắc mặt mọi người trầm xuống.

Cuối cùng, Bại Gia Tử vẫn đưa ra được một phương pháp kiểm chứng đủ để khiến cho người ta đón nhận .

Đó chính là chạy về địa bàn Kim Tộc nhìn một chút xem Hoàng Lang Vương có còn sống hay không.

Chỉ cần Hoàng Lang Vương còn sống, vậy thì liền chứng minh chuyện Lăng Tiếu còn chưa chết.

Sau khi nghe được phương pháp này, ai nấy đều rốt cục khôi phục tinh thần một chút , đều là không hề dừng lại mà lập tức chạy về Thiên Long Môn .

Ở trong lòng tất cả bọn họ đều cầu khẩn Lăng Tiếu nhất định sẽ không có việc gì a!

Kỳ thật, bọn họ cũng không biết vẫn còn một phương pháp tốt nhất có khả năng biết Lăng Tiếu có hay không còn sống.

Đó chính là từ trên người Mạc Âm Ngưu liền có khả năng nghiệm chứng được. Đó là bởi vì hắn đã bị Lăng Tiếu hạ Tỏa Hồn Chú, nếu mà Lăng Tiếu xảy ra chuyện thì căn bản hắn cũng không sống được.

Nhưng mà bọn họ đã mất bình tĩnh , không có ai nghĩ tới điểm này, làm hại bọn họ căng thẳng khổ sở suốt một đoạn thời gian thật dài!

.. .

Lúc đoàn người bọn họ còn chưa phản hồi đến Thiên Long Môn, một đạo tin tức cũng đã bí mật truyền đến nơi này .

Tại mật thất bên trong quả núi Phương Bất Nhị , Phương Bất Nhị đang phát ra tiếng cười sang sảng mà nói

- Ha ha, thật tốt... Bị đưa vào Loạn Táng Không Gian rồi sao? Coi như tiểu súc sinh kia có Cổ Hoàng Thần Công thì thế nào, còn không phải một con đường chết! .

Trong số mấy người ngồi ở đó, ai cũng đều nở một nụ cười vừa lòng.

Chỉ có Hạ Công kia thì thần sắc có hơi băn khoăn mở miệng nói

- Phương Thống lĩnh, tiểu súc sinh kia tuy là giải quyết xong, nhưng mà... U Ảnh Ám Sát Đoàn từ đầu đến cuối vẫn là tai hoạ ngầm! .

- Hạ trưởng lão ngươi là nghĩ gì?

Phương Bất Nhị nheo mắt nhìn Hạ Công dò hỏi.

Hạ Công làm một động tác cắt cổ mà nói

- Chỉ có người chết mới có thể vĩnh viễn giữ được bí mật này ! .

Những người khác cũng là vội vàng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Phương Bất Nhị do dự một chút rồi nói

- Hảo... nhưng mà người của U Ảnh có lẽ không dễ ứng phó, hành tung cũng không dễ tìm. Chúng ta nhất định phải bố trí thật tốt một lần, tranh thủ một lưới bắt hết bọn họ ! .

- Cái này không cần tốn sức dàn dựng rộng rãi, chuyện này để ta và Mạnh trưởng lão đi giải quyết là được. Đồ rằng hắn có trở mặt cũng không gây nổi sóng gió gì!

Hạ Công trái lại nói rất tự tin .

- Ừ, nếu như vậy, việc này liền giao cho ngươi làm đi .

Phương Bất Nhị lên tiếng, lại nói tiếp

- Kế tiếp chính là làm thế nào khiến cho Lăng Thần xuống đài. Ở trong Giao Long chiến đội đã có ba người chúng ta thống lĩnh, chỉ cần lại tranh thủ hai vị khác liền có khả năng. Điều đáng tiếc duy nhất chính là đệ nhất đội lại do Lăng Thần nắm giữ. Bằng không tất cả Giao Long chiến đội đều bị chúng ta khống chế, khi đó vị trí này tại Thiên Long Môn nhất định là của ta! .

Phương Bất Nhị cũng không phải lần đầu tiên lộ ra dã tâm của hắn ở trước mặt người của mình .

Cứ theo ý tứ bề ngoài là hy vọng thế hệ mới có thể đoạt được quyền cai quản Thiên Long Môn .

Nhưng mà đâu phải là hắn nghĩ như vậy. Ngày đó hắn bị Lăng Thần gạt bỏ, liền một mực suy nghĩ làm thế nào để lật đổ Lăng Thần .

Hắn cảm giác được chỉ cần chính mình có thể tranh thủ được đủ rất nhiều trưởng lão Thiên Long Môn, bôi xấu danh tiếng Lăng Thần, hơn nữa áp chế những người Kim Tộc khác, thì vị trí này còn không phải của hắn sao?

Ý nghĩ của hắn tựa hồ phi thường không sai, khiến cho hắn tràn ngập ý chí chiến đấu không có gì so sánh nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.