Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1043: Chương 1043: Lá bài tẩy của riêng mình. (1)




Tất cả mọi người đều là hữu khí vô lực mềm nhũn ngồi ở trên mặt đất, thần sắc đều là vô cùng tái nhợt.

Chỉ có Lăng Tiếu vẫn đứng vững không có ngã xuống, trong con ngươi lóe lên lục mang chặt chẽ nhìn chằm chằm vào động khẩu to lớn nhất ở bên trái, hắn phảng phất thấy được đồ vật ở trong động khẩu, thần sắc vô cùng khẩn trương lên.

- Cho là bài trừ được ảo cảnh rồi sẽ không có chuyện gì sao? Các ngươi quá ngây thơ rồi!

Thanh âm khàn khàn kia lần nữa vang lên.

Ngay sau đó động phủ bắt đầu hoảng động, từ trong thông đạo ở giữa nhất tựa hồ có vật gì đó đi ra khỏi.

Mọi người lập tức như lâm đại địch rối rít từ trên mặt đất đứng dậy nhìn chằm chằm vào động khẩu kia.

Một cái bộ xương khổng lồ từ tỏng động khẩu kia chạy ra.

Đây là một bộ xương hình dạng như rồng ước chừng mười mấy thước đem động phủ này đều chiếm cứ hết, ở trên đỉnh đầu của bộ xương này lóe lên một khỏa thú đan lớn nhỏ như hai cái đầu.

Bộ xương, thú đan tổ hợp như vậy thoạt nhìn rất là kỳ quái.

Chẳng ai ngờ rằng bộ xương này lại có thể giống như vật sống chạy đi tự do.

Long thủ kia đóng mở mấy cái, phát ra mấy tiếng cốt xỉ chạm vào nhau, tiếp theo liền hung hãn hướng mấy người giết tới.

Vốn là không gian hoạt động của động khẩu cũng không lớn, mà bộ xương hình rồng này chỉ cần đung đưa cốt thể liền làm cho mọi người chật vật tránh né rồi.

- Chỉ là tử vật có thể làm khó được ta sao!

Cố Thanh Phong giơ lên trường kiếm trong tay hướng một bên bộ xương của cốt long kia chém tới.

Đinh đương!

Trường kiếm cùng hài cốt kia đụng vào nhau phát ra một tiếng kim thiết.

Trong tay Cố Thanh Phong nhưng là thất giai đê cấp linh khí, trình độ cứng rắn kia có thể nghĩ được, nhưng mà một kiếm toàn lực của hắn lại không cách nào đem hài cốt của cốt long kia chém tổn hại được.

Hắn không khỏi kinh hãi lên, vội vàng bứt ra cuồng lui.

Nhưng mà long vĩ của cốt long kia đã hướng hắn quét đi qua, tốc độ kia quả nhiên vừa nhanh vừa độc, mà ở địa phương nhỏ hẹp này, Cố Thanh Phong căn bản không có địa phương dư thừa né tránh.

Bất quá hắn cũng phải là như thế liền sẽ bị đánh bại, trong tay nhiều ra một mặt thanh sắc thuẫn bài.

Ba!

Cốt vĩ quật ở trên tấm chắn, Cố Thanh Phong cũng là bị lực lượng đáng sợ kia chấn đến đụng vào trên vách đá nham thạch, một ngụm máu tươi lập tức phun ra.

Những người khác căn bản không có nhàn rỗi, đánh ra cường chiêu hướng về phía cốt long oanh đi.

Bởi vì không gian không lớn cho nên chư Hoàng cũng không có mù quáng mà sử dụng thuộc tính công kích trên phạm vi lớn, phần lớn là lợi dụng uy lực của linh khí cùng cốt long đấu tàn nhẫn, hi vọng đem nó nhanh chóng chém vỡ.

Đáng tiếc hài cốt của cốt long này đã vượt qua tưởng tượng của bọn hắn, căn bản là thương đao bất nhập, khó có thể hư hao.

Cốt long này mặc dù không có năng lực công kích đáng sợ như lúc còn sống, nhưng mà xương cốt toàn thân nó tựa hồ đều là vũ khí công kích, hoặc cắn, hoặc đụng, hoặc quét... Ở trong không gian nhỏ hẹp này đều đối với mọi người tạo thành lực tổn thương lớn lao.

Vừa lúc đó, một cái cốt trảo hướng mặt của Cổ Tiểu Hà tránh không kịp vỗ xuống.

Nếu như Cổ Tiểu Hà bị phách trúng, cho dù không chết cũng phải mặt mày phá hủy rồi.

Cổ Vũ Phi ở bên kinh giận dữ hét lên:

- Tiểu muội mau tránh a!

Hắn xách thương cứu giúp, nhưng mà trên tốc độ vẫn là khó có thể theo kịp.

Cổ Tiểu Hà bị dọa đến hoa dung thất sắc, nàng biết khó có thể trốn ữa, chỉ có thể nhắm mắt lại đợi chờ tử vong đến.

Song đúng lúc này một đạo thân ảnh giống như gió lướt ra ngoài, ở lúc cốt trảo rơi xuống mặt Cổ Tiểu Hà liền đem nàng cứu đi.

- Các ngươi chớ công kích hài cốt của nó nữa, toàn lực công kích thú đan trên đầu nó, chỉ cần thú đan vừa vỡ, nó liền tự động sụp đổ.

Lăng Tiếu một tay ôm Cổ Tiểu Hà, một bên lớn tiếng hét lên.

Mấy người còn lại bỗng nhiên tỉnh ngộ, thú đan hẳn là năng lượng chống đỡ cho cốt long công kích, chỉ cần phá hủy nó, cốt long này khẳng định cũng theo đó phá hủy.

Kinh nghiệm chiến đấu của Lăng Tiếu cực kỳ phong phú, liếc thấy liền biết được mấu chốt ở trong đó, mà mấy người bọn họ đều là thanh niên nhân tài kiệt xuất của các thế lực lớn, tuy nói lực chiến đấu không kém nhưng mà so về kinh nghiệm mà nói, bọn họ có người nào so ra mà vượt Lăng Tiếu được.

Mấy người không quản được nhiều như vậy, lập tức hội tụ công kích thuộc tính cường đại hướng thú đan trên đầu cốt long kia oanh tới.

Oanh long oanh long!

Công kích của bọn hắn mặc dù đều rất cường hãn, nhưng mà năng lượng của thú đan kia ẩn chứ tựa hồ cũng rất cường đại, trong lúc nhất thời bọn họ cũng không thể đem nó phá hủy, nhưng mà lại thật lớn yếu bớt năng lực công kích của cốt long.

Bất quá ở lúc cốt long phản kích, một gã Địa Hoàng của Bộ gia bị cốt trảo đánh gãy một cánh tay, những người khác cũng hoặc nhiều hoặc ít bị nội thương, tình thế không thể lạc quan.

Mà Lăng Tiếu một mực ôm Cổ Tiểu Hà hết sức chăm chú nìn chằm chằm vào tình hình chiến đấu trong tràng.

Hắn cũng không biết cánh tay kia cũng là xiết đến vị trí cái ngực bạo mãn của Cổ Tiểu Hà rồi.

Khuôn mặt của Cổ Tiểu Hà đỏ bừng đến độ sắp nhỏ ra máu rồi.

Đổi lại bình thời, nàng sớm đem tên đăng đồ lãng tử chiếm tiện nghi của nàng này một chưởng oanh sát rồi, nhưng mà hiện tại nàng cũng là đề lên không nổi nửa điểm sát ý, ngược lại trái tim như một trận hươu chạy, làm cho nàng tâm loạn mâu thuẫn.

Trước đây Lăng Tiếu vỗ mông nàng một cái, làm cho nàng cảm thấy Lăng Tiếu chính là một sắc lang to gan lớn mật, rất muốn một thương ám sát hắn. Nhưng mà ở thời điểm trước đó Lăng Tiếu phát ra khí thế đáng sợ kia lực áp Cố Thanh Phong, nhìn bộ dáng uy phong như quân vương của hắn làm cho nàng cảm thấy Lăng Tiếu rất là khí phách không thôi, nhìn lại khuôn mặt anh tuấn kia của Lăng Tiếu làm cho nàng hơi có chút say mê; rồi sau đó lại thấy Lăng Tiếu phun ra kim sắc huyết dịch cũng là làm cho nàng nhận thấy được nàng cùng Lăng Tiếu có lẽ có chút sâu xa, cho nên nàng liền giảm bớt sát ý với Lăng Tiếu; hiện tại lại được Lăng Tiếu cứu, trái tim lại sinh ra bộ dáng muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào.

- Ngươi trước đến đằng sau ta đi, để ta phá hủy cốt long này!

Lăng Tiếu đã hiện lên vẻ ngưng trọng, đem Cổ Tiểu Hà kéo về phía sau hắn, Băng Hỏa xuất hiện ở trong tay.

- Đi cho ta!

Lăng Tiếu nhìn đúng cơ hội kinh quát một tiếng, đem Băng Hỏa kiếm ném ra ngoài.

Băng Hỏa kiếm giống như cầu vồng đâm thẳng vào viên thú đan to lớn kia của cốt long.

Bởi vì người kahcs đã hấp dẫn công kích của cốt long, cho nên Băng Hỏa kiếm rất là chính xác đâm ở trên thú đan.

Nhưng mà Băng Hỏa kiếm cũng không thể một kiếm liền đem nó phá hủy.

Bất quá Lăng Tiếu lại không chỉ một kích liền xong việc, hắn dùng ý niệm khống chế Băng Hỏa kiếm càng không ngừng hướng về phía thú đan kia chém đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.