Thần Khống Thiên Hạ

Chương 486: Chương 486: La Mỹ Anh gặp nạn!




Trong lúc nhất thời từng đợt huyền kỹ huyễn lệ chói mắt bắn phá tại chỗ.

- Ta liều mạng với các ngươi!

Thanh niên cầm đầu Long Hải các hét lớn một tiếng, long hình đại đao trong tay bắn ra linh lực cường đại.

Hoa hoa!

Từng thanh âm gió rít quỷ dị vang lên quanh hắn, thanh đao vung lên, một đạo lam sắc long ảnh bắn lên tận trời.

- Đi chết đi!

Thần sắc thanh niên biến thành trắng bệch, hắn rống lên một tiếng, đại đao nặng nề chém thẳng tới đệ tử Cự Giang tông.

Nhưng đúng lúc này một đạo lam sắc linh lực đã giành trước xỏ xuyên qua ngực thanh niên kia.

- Không…

Thanh niên kia không cam lòng rống một tiếng, quang ảnh đại đao băng tán, thân thể té ngã ra sau.

- Sư huynh!

Nhóm thanh thiếu niên Long Hải cát thống khổ kêu to.

A a!

Vừa bị phân thần, lại thêm hai thanh thiếu niên Long Hải cát bị đánh trọng thương.

- Ha ha, không cần giết sạch bọn hắn, cho bọn hắn lưu khẩu khí, ta muốn cho bọn hắn nhìn thấy ta làm sao giết chết nữ nhân của Long Hải các!

Tên trung niên cười to nói, trong mắt nhìn chằm chằm ba nữ tử Long Hải cát lộ ra thần sắc tham lam.

- Súc sinh! Cho dù chết cũng không cho ngươi thực hiện được.

Các thanh thiếu niên Long Hải cát kiên quyết mắng.

- Chuyện này không do các ngươi quyết định.

Tên trung niên cười khan, vung tay, linh lực lập tức bao phủ ba nữ đệ tử Long Hải các giam cầm động tác tự sát của các nàng.

- Ác tặc, tạp chủng Cự Giang tông các ngươi không chết tử tế được!

Một thanh thiếu niên Long Hải các cao giọng quát, đồng thời một kiếm đem một đệ tử Cự Giang tông chém thành hai nửa, máu tươi phun đầy mặt, cả người có vẻ dị thường khủng bố.

- Dám giết đệ tử của tông ta, bắt hắn băm thành thịt vụn cho ta!

Tên trung niên ra lệnh.

- Đủ rồi, ngươi sao có thể tàn nhẫn như vậy!

La Mỹ Anh vốn đã đi theo Lăng Tiếu, rốt cục không nhẫn nhịn được tinh thần trọng nghĩa, quay lại hướng tên trung niên quát.

Nếu người của Cự Giang tông chỉ vì giết người Long Hải các, nàng cũng sẽ không mạo hiểm can thiệp, nhưng tên trung niên muốn vũ nhục mấy nữ tử kia, loại sự tình này khiến nàng không cách nào nhẫn nhịn.

Có những nữ nhân xem trọng nhất không phải tính mạng của chính mình mà là thân thể trong sạch không cho phép người khác chà đạp.

La Mỹ Anh là một nữ nhân như vậy, vì vậy nàng không nhịn được quay người ngăn cản hành động của tên trung niên kia.

Tên kia đánh giá La Mỹ Anh, trong lúc nhất thời nuốt nước bọt thầm hô:

- Ai nha, nữ nhân này mới thật sự đủ vị!

La Mỹ Anh chán ghét nhìn thoáng qua tên trung niên nói:

- Nếu tha được người thì tha cho người ta.

Lúc này Lăng Tiếu khó chịu đi tới kéo La Mỹ Anh rời đi.

- Lăng sư đệ, ngươi muốn làm gì, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn hắn thực hiện hành vi súc sinh như vậy được sao?

La Mỹ Anh phẫn nộ trừng mắt hỏi Lăng Tiếu.

- Chuyện của người ta quan hệ gì chúng ta, mau đi theo ta.

Lăng Tiếu phản bác, cứng rắn kéo tay La Mỹ Anh.

- Hỗn đản, nam nhân hèn yếu, buông ra!

La Mỹ Anh đá một cước vào chân Lăng Tiếu, phi thường tức giận mắng.

- Được được…ngươi có bản lĩnh thì đi nói với người ta, đừng đến cuối cùng cũng đem mình góp đi vào!

Lăng Tiếu đẩy La Mỹ Anh, miệng khó chịu nói, tiếp theo hắn quay đầu nhìn ba người Trần Văn Vũ, nói:

- Chúng ta đi!

Trần Văn Vũ, Nghiêm Trạch không nói lời nào đi theo Lăng Tiếu, Triệu Nam chỉ thoáng do dự vẫn quyết định đi cùng mọi người.

- Ngươi…các ngươi không phải nam nhân!

La Mỹ Anh không nghĩ tới Lăng Tiếu nói đi liền đi, phi thường tức giận mắng.

- Mỹ nữ, ngươi có đi hay không? Không đi thì lưu lại bồi ta chơi đùa?

Tên trung niên nhìn thấy bốn người Lăng Tiếu đi xa, lúc này lộ ra dáng tươi cười cao hứng nhìn La Mỹ Anh hỏi.

Nói thật ra tuy hắn động tâm tư với La Mỹ Anh, nếu hiện tại nàng bỏ đi có lẽ hắn không dám làm gì, bởi vì hắn không thể thừa nhận lửa giận của Tử Thiên tông, nhưng nếu tự La Mỹ Anh lưu lại thì là chuyện khác.

La Mỹ Anh cảnh giác nhìn thoáng qua tên trung niên nói:

- Muốn đi cũng được, hiện tại ngươi giết các nàng ta lập tức bước đi, nếu ngươi muốn vũ nhục trong sạch của các nàng đừng trách ta xen vào việc người khác.

Vừa nói chuyện La Mỹ Anh đã lấy kiếm ra.

- Kỳ thật muốn ta hiện tại giết bọn hắn cũng được, dù thả cũng không sao, chỉ cần ngươi đáp ứng ta một điều kiện mọi chuyện đều dễ thương lượng.

Tên trung niên tham lam nhìn chằm chằm bộ ngực La Mỹ Anh đáng khinh nói.

La Mỹ Anh cũng không phải kẻ ngốc, nàng tự nhiên nhìn ra được tên trung niên có dục vọng với mình, nhưng vẫn thản nhiên nói:

- Nói nói xem, chỉ cần không quá khó xử ta đáp ứng ngươi.

- Hẳn không xem là quá khó khăn.

Tên kia cười cười nói:

- Chỉ cần ngươi lưu lại bồi ta một đêm, ta sẽ thả họ rời đi, ngươi nói thế nào?

- Ngươi…ngươi vô sỉ, ngươi có biết ta là người của Tử Thiên tông, nếu nói thêm một câu ta bẩm báo sư phụ của ta, Cự Giang tông các ngươi sẽ không thừa nhận nổi, thức thời thì thả họ ra!

La Mỹ Anh tức giận phát run, lúc này mang danh hiệu tông môn dọa nạt tên kia, hi vọng đối phương biết điều thả người.

Tên trung niên cũng không tức giận, cười âm sâm:

- Nếu như vậy ngươi cùng các nàng lưu lại bồi ta đi.

Tên trung niên đã quyết định bất cứ giá nào, một nữ nhân khêu gợi như thế bị hắn đè ép bên dưới nhất định sẽ phi thường hăng hái, hắn tin tưởng Tử Thiên tông sẽ không vì một đệ tử bình thường mà thảo phạt Cự Giang tông.

Dù sao làm xong, động tác sạch sẽ một chút, không lưu lại nhược điểm thì Tử Thiên tông cũng không làm được gì.

Trong lòng tên trung niên tính toán, quyết định lưu lại La Mỹ Anh.

Cũng may La Mỹ Anh không phải kẻ ngốc nghếch, thừa dịp tên trung niên thất thần, nhuyễn kiếm trong tay đã hướng cổ họng hắn đâm tới.

- Trưởng lão cẩn thận!

Đệ tử đứng sau lưng tên trung niên kêu lên nhắc nhở.

Tên kia phục hồi lại tinh thần, dưới chân đá nhanh lên một cước đem trường kiếm của La Mỹ Anh đá văng ra, đồng thời một tay thúc giục linh lực giam cầm La Mỹ Anh.

Đáng tiếc cảnh giới vương cấp của người này dường như chưa củng cố, tuy rằng khiến La Mỹ Anh khựng lại nhưng vẫn bị nàng giãy thoát.

Ngay sau đó La Mỹ Anh thất thanh kêu lên:

- Ngươi không được xằng bậy, chẳng lẽ ngươi thật muốn làm kẻ địch của Tử Thiên tông chúng ta sao?

La Mỹ Anh hoảng sợ, nàng không nghĩ tới đối phương thật sự vạch mặt, ngay cả nàng cũng không buông tha, trong lòng không khỏi hối hận vì sự xúc động của mình.

- Hắc hắc, Tử Thiên tông thì thế nào? Chờ ta trước tiên bắt giữ ngươi, sau đó đuổi theo tiêu diệt luôn mấy tiểu tử vừa rồi thì còn ai biết là ta làm.

Tên trung niên đắc ý nói một tiếng, sau đó vung một trảo hướng bộ ngực La Mỹ Anh chộp tới.

Cũng không biết có phải hắn có ý đùa giỡn La Mỹ Anh, chỉ dùng hai tầng thực lực, tốc độ không nhanh làm cho nàng có cơ hội né tránh.

La Mỹ Anh tránh thoát một trảo chụp vào ngực, nhưng mảnh vải trên vai bị xé ra, lộ da thịt trắng nõn bên trong.

- Chậc chậc, thật trắng, ta thích!

Tên trung niên sảng khoái khen một tiếng, tiếp tục ra tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.