Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2573: Chương 2573: Là Vĩnh Hằng. (1)




Lăng Tiếu đáp:

- Ta trở về xử lý một chuyện, liền tiện đường tới đây tâm sự với lão tổ tông, ít ngày nữa sau khi quay về ta sẽ đi ngoại vực tìm ba loại Thủy Nguyên Thạch kia, nhất định giúp lão tổ tông thoát ly khổ hải.

Lăng Tiếu ngữ khí âm vang, tràn ngập kiên định, khí tức Chí Tôn Thủy Thần cũng phóng xuất ra.

- Hảo tiểu tử, đã đạt tới Chí Tôn trung giai rồi, hảo hảo, xem ra lão tử ta có chết thì Kim tộc cũng có người lo.

Lăng Hồng Vũ xuyên thấu qua kết giới cảm ứng được khí tức của Lăng Tiếu thì hưng phấn nói ra.

Tuy Lăng Tiếu có thể nghe rõ giọng nói của Lăng Hồng Vũ rành mạch, nhưng lại cảm ứng được lực lượng đỉnh phong tiêu giảm rất nhiều, chỉ sợ đúng như hắn nói, có thể hơn hai ngàn năm đã là cực hạn.

Lăng Tiếu lấy kim thuộc tính Thủy Nguyên Thạch ra, nói:

- Lão tổ tông, đây là tộc Thủy Nguyên Thạch của tộc ta, có lẽ có thể giúp ngươi khôi phục chút ít lực lượng, hiện tại trước đặt nó ở đây, ngày sau đợi đến lúc ta tìm được ba loại Thủy Nguyên Thạch khác sẽ lấy nó bố trí đại trận.

Dứt lời Lăng Tiếu liền đem Thủy Nguyên Thạch đánh vào trong kết giới, khiến cho Thủy Nguyên Thạch tụ tập kim thuộc tính nguyên lực, giúp cho Lăng Hồng Vũ có thể kiên trì hơn mấy ngày.

- Thật sự là làm khó ngươi tiểu tử rồi!

Lăng Hồng Vũ khẽ thở dài.

Lăng Tiếu cũng không nói thêm cái gì, trong tay cầm thần huyết châu lóng lánh.

Đây là thần huyết châu lấy được của đám Hung Huyết Yêu, là thần vật có thể khôi phục máu huyết rất nhanh.

- Lão tổ tông, trong tay của ta là thần huyết châu, ta hiện tại ta bức máu huyết cho ngươi, ngươi tranh thủ thời gian hấp thu nhiều một ít, có thể giúp ngươi khôi phục nguyên khí, ta lại lợi dụng thần huyết châu tu bổ máu huyết.

Lăng Tiếu nói ra.

Lăng Hồng Vũ không có phản ứng, qua trong chốc lát, hắn mới thở dài nói:

- Ngươi không cần làm thế, máu huyết chính là căn bản của mọi người, tổn thất đi không có lợi cho ngươi, tuy nói thần huyết châu có thể bổ trở về, nhưng mà bản thân ngươi không có chỗ tốt gì, việc này thôi đi! Có Thủy Nguyên Thạch này thì áp lực của ta giảm đi rất nhiều, có lẽ còn có thể kiên trì thêm mấy ngày.

- Lão tổ tông, chút máu huyết này tính là cái gì, ta hôm nay vẫn chưa tới hai trăm tuổi, đã đạt tới Chí Tôn trung giai, tổn thất chút ít máu huyết còn thưa nhận được, mà ta còn có thần huyết châu lại có thể bồi bổ trở lại mà. Ngài cứ yên tâm đi! Chỉ có ngài chống được thêm mấy ngày, chúng ta mới có có nhiều thời gian gom ba loại Thủy Nguyên Thạch ah!

Lăng Tiếu khuyên.

Lăng Hồng Vũ trầm mặc một lúc và nói:

- Được rồi, nếu ngươi có hiếu tâm như vậy, liền theo ngươi nói đi, lão phu lại rất sống thêm một hai ngàn năm cũng là chuyện tốt.

Thời điểm này giọng của Lăng Hồng Vũ vang lên, Lăng Tiếu liền phá vỡ mạch máu, máu huyết hiện ra, huyết khí mười phần, tuyệt đối tốt hơn thần vật bổ sung máu huyết.

Lăng Hồng Vũ lợi dụng bí pháp, lập tức hút máu huyết của Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu chỉ cảm thấy toàn thân hoa mắt khó chịu, dùng cảnh giới của hắn, bổ sung máu huyết quá khó khăn.

Chí Tôn Thủy Thần mỗi một giọt máu huyết đều là thần vật nghịch thiên, đối với bất cứ người nào dưới Chí Tôn nó đều có công hiệu khởi tử hồi sinh, cường thân kiện thể!

Lăng Tiếu đã từng hấp thu qua huyết ma tinh thụ nên có nhiều huyết tinh, huyết khí nhiều hơn người khác rất nhiều.

Nhưng mà hắn nhiều lần hút sạch máu huyết, về sau mặc dù có thể bổ bổ trở lại, nhưng mà huyết khí là thứ không ngại nhiều.

Cũng may Lăng Tiếu từng ở huyết đàm ngâm mình qua, rất nhiều máu huyết còn nhiều hơn Chí Tôn Thủy Thần khác rất nhiều, bằng không bị lão tổ tông hút máu như thế không phải chỉ có chóng mặt thôi đâu.

- Tốt, lại hút nửa máu huyết của tiểu tử ngươi, lại có thể nhiều ra thời gian ngàn năm là không thành vấn đề.

Giọng của Lăng Hồng Vũ truyền tới, máu huyết của của Lăng Tiếu dừng xói mòn, Lăng Hồng Vũ lại kinh ngạc nói:

- Ồ, máu huyết lần này rất tinh thuần, có được khí huyết gần bằng lão phu, xem ra tiểu tử ngươi kỳ ngộ không nhỏ a, hảo hảo, xem ra sống hơn một ngàn năm trăm năm là không thành vấn đề, các ngươi còn có ba bốn ngàn năm đi tìm kiếm Thủy Nguyên Thạch!

Lăng Hồng Vũ là lão tổ tông của Kim tộc, so với Lăng Thái Sơ, Lăng Thái Mông bối phận còn cao hơn, hơn nữa thực lực đạt tới Chí Tôn đỉnh phong, trên Chí Tôn bảng là nhân vật top mười, huyết mạch của hắn vốn vô cùng tinh thuần.

Lúc trước Lăng Tiếu liên tục bị Lăng Hồng Vũ rút máu huyết, Lăng Hồng Vũ đương nhiên phân biệt được biến hóa trong máu huyết của Lăng Tiếu.

Hắn không nghĩ tới Lăng Tiếu lại có thể kích hoạt huyết mạch tới mức thế này, thật sự khiến hắn vô cùng ngoài ý muốn.

Lăng Tiếu không có khí lực nói với Lăng Hồng Vũ, lập tức nuốt nhiều viên thần huyết châu vào bụng, bắt đầu nhanh chóng luyện hóa bổ sung máu huyết.

- Còn chưa đủ!

Lăng Tiếu nói một tiếng, hắn lại lấy ra mười viên thần huyết châu, hấp thu toàn bộ chúng.

Khí huyết của Lăng Tiếu bổ sung thật nhanh, hắn tiêu hao huyết mạch chi lực cũng từ từ tăng lên.

Qua hồi lâu trên mặt Lăng Tiếu có chút ít huyết sắc, hắn nhẹ nhàng buông lỏng một hơi, trong lòng nói:

- May mắn có thần huyết châu, bằng không đúng là không sống nổi.

- Thế nào tiểu tử? Có phải không chịu được hay không?

Lăng Hồng Vũ tiếp tục hỏi.

Lăng Tiếu lắc lắc đầu nói:

- Lão tổ tông ngươi yên tâm, Lăng Tiếu còn được!

- Vậy là tốt rồi, đúng là ủy khuất ngươi!

Lăng Hồng Vũ mang theo vài phần áy náy nói.

- Lão tổ tông nói cái gì thế, ta là cháu ngài, thay ngài đi chết cũng được!

Lăng Tiếu đáp.

- Tốt, khó được ngươi có hiếu tâm này!

Lăng Hồng Vũ đáp, hắn nói:

- Khó được ngươi tới một lần, lưu lại nói chuyện trong tộc cho ta nghe, đã nhiều năm không nói chuyện với ai rồi.

Lăng Tiếu cũng rất thích ý tâm sự với lão tổ tông, lại nói chuyện trong tộc và Thiên Long Môn cho Lăng Hồng Vũ nghe.

Lăng Hồng Vũ thỉnh thoảng đáp lại vài câu, ngẫu nhiên cảm khái.

Khi Lăng Tiếu nói đến diệt U Ảnh tộc cùng Thần Phủ Bang, Lăng Hồng Vũ tỏ vẻ vui mừng.

- Đáng chết, phạm tộc của ta, đều đáng chết!

Lăng Tiếu cách kết giới vẫn nghe được sát khí đậm đặc của Lăng Hồng Vũ!

- Với tộc nhân hắn rất lương thiện, đối với địch nhân hắn là sát thần thật sự!

Lăng Tiếu nói thầm trong lòng.

- Đúng rồi, ngươi nói trong tộc ý định cướp đoạt Thủy Nguyên Thạch của dực nhân tộc cùng Ma Hổ tộc sao?

Lăng Hồng Vũ hỏi.

Lăng Tiếu lộ ra hung quang đáp.

- Đúng vậy, những điểu nhân và Ma Hổ tộc kia phải diệt, bọn hắn chúng là địch của chúng ta, lại trợ giúp U Ảnh tộc giết tộc nhân của ta, bọn chúng đáng chết!

- Không được, tuyệt đối không được, trước khi Thái Sơ cùng Vô Địch không có quay về, các ngươi tuyệt đối không thể vọng động!

Lăng Hồng Vũ lập tức phản đối.

- Vì cái gì? Chẳng lẽ lão tổ tông lo lắng chúng ta không địch lại sao? Ta là Chí Tôn dược thần, cung cấp rất nhiều Chí Tôn đan cho trong tộc, trong tộc đã có không ít thủy lão, bằng tộc của ta...

Lăng Tiếu giải thích nói ra.

Hắn lời còn chưa nói hết, Lăng Hồng Vũ đã chen ngang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.