Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2151: Chương 2151: Liên thủ vây công. (1)




Lăng Tiếu cảm nhận được công kích cường đại, không chút sợ hãi, trên mặt lộ nụ cười thản nhiên, chiến ý tăng vọt lẩm bẩm:

- Trước tiên để ta xem công kích của ngươi có đủ hay không đi!

Lăng Tiếu vũ động Kim Long thương, kim long rít gào bay ra, trực tiếp đem thần phủ như núi cao công tới đánh dập nát.

Oanh long!

Hai người không ngừng đối chiến, phát ra tiếng vang kinh thiên động địa.

Vô số lực lượng không gian không ngừng sụp đổ, không gian loạn lưu hiện ra xé rách, chỉ như thế đã biết lực lượng hai người đạt được trình độ nào!

- Mãnh liệt thêm nữa đi, như vậy còn chưa đủ!

Lăng Tiếu nhiệt huyết sôi trào, vũ động Kim Long thương, đem từng chiêu thức đánh tới đón đỡ.

- Như ngươi mong muốn!

Ba Nhĩ Đặc rống to một tiếng, lại tăng cường công kích lần nữa.

Thức tám mươi hai Khai Thiên Bàn Phủ!

Một thức này đã là cường đại nhất, là thức cuối cùng của Khai Thiên Bàn Phủ!

Uy lực phá thiên, hủy địa, hết thảy bị oanh thành hư vô, biến thành hỗn độn!

Lúc này kim long hư ảnh sau lưng Lăng Tiếu càng thêm trướng lớn, nháy mắt hóa thành quang mang vạn trượng, rít gào tận trời, đem thật nhiều phủ ảnh chấn thành dập nát.

Nhưng hư ảnh kim long vạn trượng không uy vũ được bao lâu đã bị thần phủ chém rụng long lân, long trảo, long thân…

- Ha ha, đi chết đi, Kim tộc nhân thì thế nào, còn không phải chết trong tay ta!

Ba Nhĩ Đặc cuồng tiếu hướng Lăng Tiếu vọt tới, trong mắt hắn Lăng Tiếu đã trở thành người chết không thể nghi ngờ.

Nhưng đúng lúc này một đoàn ngũ thải quang mang đột nhiên tán phát trong phủ ảnh của hắn.

Hưu hưu!

Từng đạo ngũ thải quang mang từ bốn phương tám hướng đánh tới, như lưu tinh vũ giáng xuống, có vẻ dị thường duy mỹ.

Lực lượng của ngũ thải quang mang đập vào, đem phủ ảnh biến thành nát bấy.

Oanh long!

Ngũ thải quang mang hoàn toàn hủy diệt phủ ảnh dày đặc bao phủ cả thiên địa nơi đây.

- Cái gì!

Đôi mắt Ba Nhĩ Đặc trừng lớn, không dám tin Lăng Tiếu vẫn còn lực lượng phản kích hắn.

Không chỉ như thế, quang mang còn đập vào người Ba Nhĩ Đặc, trực tiếp oanh bay hắn ra ngoài.

Thần giáp trên người hắn hiện ra lỗ thủng, máu tươi không ngừng chảy ra.

Một thân ảnh đuổi theo sau hắn, Kim Long thương đâm thẳng vào cổ họng hắn.

Mặc dù Lăng Tiếu tiêu hao thần lực thật lớn, nhưng hiện tại là thời điểm chặt cỏ tận gốc, không thể lưu lại hậu hoạn.

Nhưng khi hắn còn chưa kịp xử lý Ba Nhĩ Đặc, phi châm đã từ sau lưng bao trùm tới.

Lăng Tiếu không dám sơ hở, nhanh chóng quay người dùng Kim Long thương xoay chuyển không ngừng, đánh văng thần châm bay ngược ra ngoài.

Nhưng thần châm bị đánh văng còn có thể quay trở lại tiếp tục công kích tới.

Chứng kiến một màn quỷ dị này, Lăng Tiếu kinh hãi!

- Đúng là thần khí dạng gì cũng đều có!

Trong lòng hắn không ngừng cảm khái.

Sự quỷ dị của thần châm vượt ngoài ý liệu của Lăng Tiếu, nhưng muốn lấy mạng của hắn còn chưa đủ tư cách.

Lăng Tiếu cười lạnh, trong tay lóe hàn quang, từng phiến băng tầng bắt đầu ngưng kết quanh bốn phía.

Băng lực lượng cũng là một loại thủ đoạn công kích cường đại của Lăng Tiếu, tuy nói hắn không thường dùng, nhưng không có nghĩa uy lực của nó không cường đại, có đôi khi đối phó cùng công kích châm đối càng đạt tới hiệu quả thêm mạnh mẽ.

Mà hôm nay Lăng Tiếu sử dụng nó đến phòng ngự, xem như là thích hợp, đem thần châm toàn bộ đóng băng, chặt đứt liên hệ cùng chủ nhân của chúng.

Trương Hiểu Ngữ không dự đoán được Lăng Tiếu phản ứng nhanh như thế, còn kiêm tu nhiều loại thuộc tính, đem thần châm của nàng hoàn toàn đóng băng, tuy nói nàng có thể rót vào lực lượng cường đại cướp đoạt trở về, nhưng xác thực không cách nào làm khó được Lăng Tiếu, điều này làm cho nàng buồn bực không thôi.

- Nữ nhân kia, còn dám ra tay với bổn thiếu, đừng trách ta không thương hương tiếc ngọc!

Lăng Tiếu trừng mắt nhìn Trương Hiểu Ngữ, không chút khách khí quát.

Cuộc chiến sinh tử của thiên thần vương, vừa ra tay phải chặt cỏ tận gốc, không chút lưu tình.

Vừa rồi Lăng Tiếu chỉ chiếm chút tiện nghi của Trương Hiểu Ngữ, không giết nàng, xem như mình đã thật thiện lương, nếu nàng còn tiếp tục không biết điều, hắn thật sự không ngại biến nàng thành hồng phấn khô lâu.

- Tên hỗn đản kia, ngươi khẳng định không chết tử tế được!

Trương Hiểu Ngữ nhìn thấy mình không làm gì được Lăng Tiếu, hiểu được mình khó thể tranh đoạt được vị trí đệ nhất thần đàn.

Nhưng nàng thật không cam lòng mình bị chiếm tiện nghi mà phải bỏ qua như thế.

- Hắn nhất định sẽ không chế tử tế được!

Trang Bất Phàm rốt cục mở miệng âm lãnh nói.

Bề ngoài của Trang Bất Phàm chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi, không có vẻ lão thái chút nào, nhưng tóc mai của hắn đã trắng bạc, tuổi của hắn kỳ thật không còn trẻ bao nhiêu.

Nhưng mị lực của hắn không phải nữ tử bình thường có thể ngăn cản được.

Chỉ tiếc hắn cũng như những người khác đều mê luyến Trương Hiểu Ngữ, nhưng không bộc lộ rõ ràng như những người khác mà thôi.

Lúc này Ba Nhĩ Đặc đã uống thần đan khôi phục chút thương thế, đã quay lại trước mặt Lăng Tiếu không xa, mặt khác vẫn còn hai thần vương đỉnh vẫn chưa rời đi.

Mấy người bọn họ đã vây quanh Lăng Tiếu, Cơ Thiên Phương cũng không tham dự vào vòng vây kia.

Trương Hiểu Ngữ trừng mắt nhìn Lăng Tiếu sau đó lui ra ngoài, không dự định tham gia vây công Lăng Tiếu. Nàng cảm ứng được hắn còn chiêu thức khủng bố chưa xuất ra, nếu nàng còn tiếp tục dây dưa chỉ sợ hắn sẽ thật sự giết nàng.

Ba Nhĩ Đặc, Trang Bất Phàm, hai người còn lại tên Lang Nha cùng Lộ Mặc, bọn hắn đã có ý liên thủ tru diệt Lăng Tiếu.

Trong tay Trang Bất Phàm hiện ra một thanh bán cổ thần khí, chỉ vào Lăng Tiếu cười nói:

- Các vị, chúng ta liên thủ tiêu diệt hắn trước, sau đó mới tranh đoạt thần vị, các ngươi nghĩ như thế nào?

Vừa rồi Ba Nhĩ Đặc nếm thiệt thòi không ít, thần thể bị trọng thương, tuy dùng thần đan khôi phục thương thế nhưng sức chiến đấu đã giảm xuống thật nhiều, hắn không nghĩ có thể một mình tiêu diệt được Lăng Tiếu, liền đáp:

- Không sai, chúng ta diệt hắn trước nói sau!

Hiện tại hắn đã bất chấp mặt mũi, được làm vua thua làm giặc chỉ trong một khắc này.

Hai người khác cũng không nói gì, đều lấy ra lá bài tẩy của mình.

Lang Nha là người của Lang nhân bộ tộc, nháy mắt đã biến thành một người đầu sói thân người, khí tức nháy mắt tăng vọt thật cao, trong tay cầm hàn thiết liên đặc chế, một khi bị hàn thiết liên quấn lấy tuyệt đối khó thể đào thoát.

Trong tay Lộ Mặc hiện ra một chiếc chuông lớn phong cách cổ xưa, thoạt nhìn thật cũ kỹ nhưng lại dựng lên phật âm, làm cho người ta có loại cảm giác trang nghiêm bất phàm.

Lăng Tiếu tay cầm Kim Long thương đứng thẳng nhìn bọn họ, đã nuốt vào hai viên thần đan khôi phục thần lực.

- Đến đây đi, cho ta xem các ngươi rốt cục có bao nhiêu lợi hại!

Lăng Tiếu hoành Kim Long thương quát lớn.

Vào thời điểm này hắn đã hoàn toàn chuyên chú, phải thử xem những người này hợp lực sẽ mạnh như thế nào!

Vừa dứt lời, hắn đã dự tính ra tay trước.

Mục tiêu đầu tiên của hắn là Ba Nhĩ Đặc, hiện tại thừa dịp hắn bị thương phải lấy mạng của hắn!

Tốc độ Lăng Tiếu nhấc lên cực hạn, Kim Long thương không chút lưu tình hướng Ba Nhĩ Đặc cuồng oanh đánh tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.