Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1872: Chương 1872: Ma Hổ tộc cuồng vọng. (2)




Chỉ là thần sắc của Khương Hoa Hổ trở nên có chút âm trầm, hắn cười lạnh nói:

- Rât tốt, không hổ là chủng tộc có thể tề danh với tộc ta, nhưng mà A Thái chỉ là bàng chi của chúng ta, ngươi cho dù thắng hắn cũng không coi vào đâu, bên phía chúng ta còn có chín trận chiến nữa, A Hàng ngươi xuất chiến!

Khương Hàng Hổ là một gã nam tử nhìn đến hơi hơi mềm yếu, cả người lộ ra có chút tái nhợt nhẹ hiện lên bệnh thái, nhưng mà cũng đồng dạng có thực lực Bán Thần Vương, trong hai con mắt kia thời khắc thấu ra một cỗ thị huyết chi ý nồng đậm.

Trong tay hắn cầm lấy một thanh dao găm, lộ ra vẻ rất là tùy ý, tựa hồ đã sớm cảm thấy chiến thắng ở trong tay rồi.

Khương Hàng Hổ nhẹ liếm đầu lưỡi một chút lạnh lùng nói:

- Các ngươi là ai lên, nếu không người của các ngươi cùng lên đi, ta không ngần ngại đem các ngươi đều đưa đi gặp Diêm vương đấy!

Đây lại là một kẻ cuồng vọng!

Lăng Mộ Hâm hừ lạnh nói:

- Cần gì để những người khác lên, một mình ta giết mười người các ngươi!

Lăng Mộ Hâm muốn lần nữa xuất chiến, nhưng mà Lăng Mộ Nhân lại là nói trước đem hắn ngăn cản:

- Một trận chiến này để ta tới đi!

Nói xong hắn liền hướng Khương Hàng Hổ xông tới, kim mang bắt đầu lóe ra không ngừng, một con tuyệt thế Chân Long hư ảnh không kém Lăng Mộ Hâm xuất hiện.

Kim tộc Cổ Hoàng thần công, chủ tiến công cùng phòng ngự.

Lăng Mộ Nhân có thể tăng lên hai mươi lăm lần chiến lực, đây cũng không phải là trò đùa, so sánh với bất kỳ đê cấp Thần Vương nào cũng không kém, mà nhục thể của hắn cũng đồng dạng cường hãn, nhưng mà chỉ tương đương với Thánh khí, còn chưa có cách nào so sánh với Thần khí.

Cho dù là như thế, thanh thế hắn tạo thành cũng một điểm không kém so với Lăng Mộ Hâm.

Khương Hàng Hổ lại không phải là Thổ thuộc tính giống như Khương Thái Hổ, mà là Phong thuộc tính, ở phía sau hắn hiện lên cũng là một đầu Phong Nha Hổ, mà hộ thân linh thú cũng là một đầu thánh thú Phong Nha Hổ vô hạn đến gần thập giai.

Lăng Mộ Nhân chiến lực bất phàm, sau khi tăng lên thực lực, tốc độ tự nhiên cũng so sánh với trước đó nhanh hơn nhiều.

Nhưng Khương Hàng Hổ tựa hồ đã lĩnh ngộ được thân pháp sơ cấp ý, lại để cho Lăng Mộ Nhân không tìm được bóng dáng của hắn.

Sau một khắc Khương Hàng Hổ xuất hiện ở sau người Lăng Mộ Nhân cười lạnh nói:

- Ta sẽ để ngươi trước nếm một chút tư vị sống không bằng chết!

Dao găm trong tay của hắn không chút lưu tình mà cắm lên trên vai Lăng Mộ Nhân.

Dao găm này nhưng là thần khí, chém sắt như chém bùn, cho dù là phòng ngự của Lăng Mộ Nhân cường hãn nhưng mà cũng không trj được, sau lưng liền mở ra một lỗ máu.

Lăng Mộ Nhân lập tức trở tay một kích nhưng mà lại là rơi vào khoảng không, căn bản không đụng được nửa điểm chéo áo của Khương Hàng Hổ.

Khương Hàng Hổ đã cư nhiên lại đến phía trước Lăng Mộ Nhân, dao găm liên tục đâm ra.

Phốc phốc!

Phòng ngự cường đại của Lăng Mộ Nhân căn bản không thể làm được gì, từng cái lỗ máu càng không ngừng bắn ra máu tươi.

Lăng Mộ Nhân liên tục lùi về phía sau, cả người lộ ra có chút kinh hoảng rồi.

- Mộ Nhân ngưng thần tĩnh khí, lấy tĩnh chế động!

Lăng Mộ Hâm không nhịn được mà nhắc nhở Lăng Mộ Nhân.

Nhận được nhắc nhở của Lăng Mộ Hâm, Lăng Mộ Nhân vội vã thu liễm tâm thần, một bên khôi phục thương thế, lại đem thần niệm khuếch tán ra ngoài, tranh thủ trong lúc nhất thời tỏa định thân hình của Khương Hàng Hổ.

Lăng Mộ Nhân bất đắc dĩ biến thành thế thủ, thiện trường của hắn căn bản không thể phát huy ra.

Nhưng mà toàn tâm phòng ngự lại là giảm xuống không ít thương hại.

Hắn có Cổ Hoàng thần công tăng lên chiến lực, tốc độ cũng tuyệt đối không chậm, bình tâm tĩnh khí xuống cũng là có thể bắt được bóng dáng của Khương Hàng Hổ, nhưng mà muốn thương tổn tới đối phương lại luôn kém một điểm.

Nhưng là thủ lâu tất bại, Khương Hàng Hổ có thể vô cùng thong dong mà bố trí những vòng công kích mới mẻ, mà Lăng Mộ Nhân lại là vô cùng bị động mà hoàn thủ.

Khương Hàng Hổ thiện trường nhất chính là Lãnh thần khí đoản chủy (dao găm), chính cái gọi là một tấc dài một tấc mạnh, một thốn ngắn một thốn hiểm!

Lãnh thần khí này chính là có hung hiểm chi uy khó có thể tưởng tượng, để người phòng bị không kịp.

Chỉ thấy dao găm này bị Khương Hàng Hổ kích phát ra uy lực cường đại nhất, từng đạo chủy ảnh giống như rắn độc càng không ngừng hướng về chỗ yếu hại của Lăng Mộ Nhân đâm tới.

Não môn, ánh mắt, cổ họng, tâm tạng, hạ âm... Rất nhiều chỗ yếu hại đều bị Khương Hàng Hổ một lần lại một lần trùng kích tới.

Dao găm kia giống như hóa thành mưa sa bão táp để người ta thấy đến hoa mắt, phòng bị không kịp!

Lăng Mộ Nhân đã là dùng hết toàn lực trốn tránh, nhưng mà vẫn cảm thấy tử vong cách hắn chỉ một thoáng qua.

Người của Thiên Long địa vực nhìn đến đều là vô cùng khẩn trương lên.

- Chẳng lẽ một trận chiến này phải thất bại sao? Hắn nhưng là người của Kim tộc a, bọn họ không phải là tồn tại vô địch thủ sao?

- Kim tộc thì như thế nào, Ma Hổ tộc kia nghe nói là tồn tại cường đại nhất Thiên Hổ địa vực, KIm tộc cùng bọn họ cũng là thế quân bình, muốn phân sinh tử thắng bại tự nhiên là người nào cũng đừng nghĩ dễ dàng.

- Đúng vậy, người của Kim tộc có thể đề thăng chiến lực tác chiến, nhưng mà Ma Hổ tộc tựa hồ cũng có năng lực này, chỉ là chiến lực tăng lên không có khủng bố như vậy mà thôi, nhưng mà người ở trước mắt này là Phong thuộc tính lại uẩn hàm vài phần thân pháp cảnh giới, chỉ dựa vào tốc độ này chiếm thượng phong cũng là đương nhiên.

- Bất kể như thế nào, một trận chiến này ta còn là hi vọng người của Kim tọc có thể thắng a!

Người của Thiên Long địa vực hi vọng Lăng Mộ Nhân thắng là bình thường, nhưng mà người của Thiên Hổ địa vực lại đều là mang theo nụ cười nhạt đắc ý, phảng phất đã thấy Khương Hàng Hổ là tất thắng không nghi ngờ rồi.

- Hắc hắc, máu của Kim tộc quả nhiên là có thể so với thánh dược, uống vào đều cảm thấy sôi sục không thôi!

Khương Hàng Hổ liếm liếm kim huyết ở trên dao găm cười lạnh nói.

- Ngươi đi chết đi cho ta!

Lăng Mộ Nhân bị tức đến sắp nổi điên rồi, hắn khuấy động Kim Thương trong tay đánh ra một kích toàn lực.

Chỉ thấy một con tuyệt thế Chân Long đáng sợ lâm không mà hiện, trực tiếp hướng Khương Hàng Hổ trùng kích mà đi.

Chiêu thức này đã là một kích cường đại nhất của Lăng Mộ Nhân, nếu lại không làm gì được Khương Hàng hổ vậy thì thật là không có biện pháp khác.

Khương Hàng Hổ cũng ý thức được sự đáng sợ của chiêu thức này, lực lượng của hắn có không ít chênh lệch với Lăng Mộ Nhân, căn bản không nên liều mạng, chỉ có thể tránh đi kỳ phong, lại hồi đầu cấp cho hắn một kích trí mạng!

Khương Hàng Hổ chuẩn bị đem thân pháp đề thăng đến cực điểm, bất luận như thế nào cũng phải né tránh qua chiêu này rồi lại nói.

Chỉ thân lúc thân hình của hắn vừa mới chớp động, Thần Hồn Châm như ong vỡ tổ hướng về thức hải của hắn trùng kích mà đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.