Thần Khống Thiên Hạ

Chương 563: Chương 563: Mộ trủng. (2)




Hai chữ này lại ẩn chứa sát phạt cấm chế của mấy tên cường giả Thiên Tôn!

Mỗi một nét, mỗi một chuyển đều mang theo lực lượng một kích mạnh nhất của một gã cường giả Thiên Tôn.

Lăng Tiếu cảm nhận được uy năng hủy thiên diệt địa kia, cả người vùi lấp ở bên trong không thể thoát ra.

Cũng không lâu lắm, Lăng Tiếu ở trên mặt đất rơi xuống rất nhiều mồ hôi lạnh, ngay cả vạt áo phía sau lưng hắn cũng bị thấm ướt.

Lông mày của Lăng Tiếu càng nhăn chặt lại, đồng thời ngũ quan của hắn lại cũng thời gian dần qua lộ ra vết máu, nếu như không phải là hắn còn có khí tức tồn tại, chỉ sợ người khác cũng sẽ cho rằng hắn đã thất khổng lưu huyết mà chết rồi.

- Phá cho ta!

Một lát sau, Lăng Tiếu rống lớn một tiếng, cả người lại từ tại chỗ bắn ra, một cỗ khí thế cường hãn đang không ngừng lưu chuyển.

- Ngưng đọng cho ta!

Lăng Tiếu mở ra ánh mắt sáng rõ, một tay xuất ra, ở giữa không trung họa xuất một chữ "Sát"!

Chữ Sát này tản mát ra linh lực Kim thuộc tính nồng đậm, cả chữ giống như kim khí đúc thành, lộ ra vẻ sát ý nghiêm nghị.

- Đi!

Thần sắc của Lăng Tiếu trở nên tái nhợt mấy phần, tiếp đó trong tay vung lên, đem chữ Sát giống như thực chất kia hướng một bên oanh tới.

Ầm!

Bụi mù tung bay, đá vụn vẩy ra.

Một đóng loạn thạch ở một bên bị chữ Sát kia oanh thành nát bấy!

- Thì ra là cấm chế chính là "thế" cùng "linh lực" do võ giả cấu thành, lại khiến cho hắn càng thêm một bước nắm giữ linh khí lưu động, đồng thời cũng làm sâu sắc chính mình vận dụng khí thế.

Tham ngộ lần này đối với con đường tiến giai lên Vương giai của hắn là một đột phá khẩu vô cùng trọng yếu.

Có ai có thể nghĩ đến, một gã Linh Sư đỉnh phong lại có thể họa xuất ra cấm chế Sát, đây quả thực là chuyện mới nghe thấy lần đầu.

Đây chỉ có thể nói rõ thiên phú lĩnh ngộ của Lăng Tiếu là kinh người đến bực nào.

Bất quá, cho dù người có cùng lực lĩnh ngộ yêu nghiệt như Lăng Tiếu cũng không cách nào làm được giống như Lăng Tiếu từ trong cấm chế lĩnh ngộ ra tồn tại "thế".

Bởi vì không có bao nhiêu người giống như Lăng Tiếu có được tinh thần lực cường hãn ủng hộ như vậy, thần niệm của hắn có thể so với cường giả Địa Hoàng giai, bằng không hắn làm sao có thể lâm vào trong uy áp của cấm chế còn có thể tỉnh táo lại được?

Lăng Tiếu dĩ nhiên không biết mình tham ngộ như thế, cũng là hiểm lại càng hiểm.

May mà hắn cuối cùng có thu hoạch rồi.

Hắn đã cảm ứng được chính mình vận dụng linh lực càng ngày càng thuận buồn xuôi gió rồi, chỉ đợi chính mình tĩnh tâm hảo hảo bế quan một đoạn thời gian tuyệt đối có thể thành tựu Vương vị rồi!

Nắm giữ linh lực, hơn nữa có thể vận dụng tốt linh lực, như thế mới là tiêu chuẩn thiết yếu để thành Vương.

Lăng Tiếu vừa tĩnh tâm lại hảo thảo tìm hiểu được cấm chế Sát mới vừa rồi, hắn phát hiện cấm chế không những được vận dụng để bố trí trên vật phòng ngự, càng có thể trở thành cường chiêu giết địch, thậm chí cũng có thể xem nó là bẫy rập đả thương người trong vô hình, trong đó đủ loại vẫn còn phải từ từ khai thác ra.

Sau khi Lăng Tiếu tĩnh tọa tầm nửa ngày, linh hồn của Ma Đế cuối cùng từ trong Mộ trủng vù vù bay ra.

- Ha ha, thật tốt quá, không nghĩ tới ở đay còn lưu lại nhiều tàn hồn không tiêu tán trong thiên địa như vậy.

Ma Đế hóa thành hắc diện giống như thực chất cuồng tiếu nói, nhìn dáng dấp này, một chuyến này hắn thu hoạch được tương đối khá rồi.

Lăng Tiếu mở mắt nhìn nó thản nhiên nói:

- Khôi phục bao nhiêu?

- Khôi phục một phần tư linh hồn lực, hiện tại cho dù là võ giả Địa Hoàng giai cũng khó có thể ngăn chặn lão phu đoạt xá trọng sinh rồi.

Ma Đế đắc ý đáp.

- Khôi phục nhiều như vậy?

Khóe mắt Lăng Tiếu nhẹ nhảy một chút nói.

Ma Đế từng là tồn tại Huyền Đế đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa có thể tiến nhập Thánh giai rồi.

Không nghĩ tới ở trong Mộ trủng này còn lưu lại nhiều linh hồn lực cung cấp hắn khôi phục như vậy.

Trong lòng Lăng Tiếu mơ hồ lo lắng Ma Đế ngày sau trở mặt thì phiền toái.

Hắn đang suy nghĩ có phải hay không thừa dịp trước khi Ma Đế còn chưa có thân thể đem hắn tiêu diệt, tránh cho ngày sau rước lấy họa hoạn.

Ma Đế tựa hồ nhận thấy được Lăng Tiếu khó chịu, lúc này giải thích:

- Chủ nhân ngươi yên tâm, bất kể ta rất cường đại, thần niệm của ta đều ở trong thức hải của ngươi không ra được, chỉ cần một ý niệm của ngươi, ta liền phải tổn thất một nửa, cho nên bất kể ta trở nên rất mạnh, như cũ sẽ không đối với chủ nhân tạo thành bất cứ uy hiếp gì.

Lăng Tiếu nhàn nhạt cười lạnh nói:

- Hi vọng như ngươi đã nói đi!

Ma Đế nói sang chuyện khác:

- Chủ nhân, ta phát hiện bên trong có không ít thứ tốt, hẳn là đối với ngươi rất có chỗ tốt.

Lăng Tiếu hỏi:

- Đồ vật gì đối với ta có chỗ tốt?

Ma Đế đáp:

- Mặc dù bên trong mà Mộ trủng, nhưng mà nơi này lại là chỗ căn cơ của tông môn, chỉ có võ giả đạt tới Địa Hoàng giai mới có thể được chôn cất trong này, bọn họ cũng sẽ ở trước khi chết lưu lại ý niệm cảm ngộ cả đời, cũng chính là truyền thừa chi địa tương ứng, nghĩ đến là chuẩn bị cho hậu bối đồ tôn, chỉ cần đệ tử thiên phú kinh người đều có thể đi vào, bằng vào cơ duyên của mình thu hoạch truyền thừa của tiền bối, dùng cái này để kéo dài hương hỏa cho tông môn thịnh vượng, mộ trủng này không thiếu truyền thừa Tông giai, xem ra Trấn Thiên tông này có nội tình của Ngũ phẩm rồi, không nghĩ tới vẻn vẹn ở Tây Bắc hoang vu cũng có tông môn như thế tồn tại, thật là làm cho người ta giật mình.

- Mộ trủng là truyền thừa chi địa?

Lăng Tiếu lộ ra vẻ mặt hoảng hốt mà kinh hô.

- Đúng vậy, nếu như chủ nhân ngươi có thể vào bên trong, đạt được truyền thừa của Tôn giai, không đến mười mấy năm tuyệt đối có thể đạt tới Tôn giai, đến lúc đó là có thể rời đi khỏi chỗ này rồi.

Ma Đế đáp.

- Tôn giai sao?

Hai tay Lăng Tiếu bắt ra sau lưng nhìn về phía sơn lĩnh âm trầm kia lẩm bẩm nói, tiếp theo hai mắt hẳn tản mát ra quang mang sáng chói nói:

- Ngươi là người hầu của ta mà đã đạt tới Đế giai đỉnh phong, ta ngày sau tự nhiên phá Đế thành Thánh, nếu như muốn để cho ngươi hoàn toàn thần phục, chỉ là Tôn giai thì làm sao phải là mục tiêu của ta!

Song quyền của Lăng Tiếu nắm lại cực kỳ chặt chẽ nói, một cỗ hoàng kim khí thế tôn quý từ trên người hắn phát tán ra.

Ở trên đời này cường đại nhất không phải là Tôn giai, còn có Đế giai, Thánh giia, Thần giai phía trên nó.

Hắn bất kể là kiếp trước hay kiếp này đều là tính tình bướng bỉnh, không đạt mục tiêu thề không bỏ qua. Hắn đã sớm đem mục tiêu đặt đến cao nhất, lại thế nào vì lợi ích trước mắt mà buông tha cho theo đuổi của mình được.

Bởi vì một khi đạt được truyền thừa, võ giả đem hết thảy truyền thừa đã đạt được đi tu luyện, một khi đạt tới cấp bậc được truyền thừa, sau đó muốn tiếp tục đột phá nhất định khó càng thêm khó.

Truyền thừa mặc dù trân quý, nhưng là có lợi cũng có hại, đây cũng chính là một trong những nguyên nhân Lăng Tiếu lựa chọn buông tha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.