Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2516: Chương 2516: Một chiêu đẩy lui bảy người. (2)




- Làm sao? Sợ sư huynh không đối phó được tiểu tử kia hay sao?

Lệnh Mạc Phong hết sức không vui nói.

- Không.. Không phải, ta là cảm thấy cẩn thận một chút mới tốt, tiểu tử kia quá quỷ dị rồi, còn có một đạo phân thân có thể so với thực lực trung cấp, vẫn cẩn thận một điểm thì tốt hơn!

Việt Chiêu Phong hiểu rõ sự cao ngạo của sư huynh hắn, nói đều phải vô cùng cẩn thận.

- Hừ, cho dù hắn là cao cấp giống như ta thì lại như thế nào, đừng nói là ngươi cho là ta không đối phó được với hắn?

Lệnh Mạc Phong quả nhiên hết sức không vui nói.

- Không có, ta chỉ là cảm thấy...

Việt Chiêu Phong vội vã khoát tay nói.

Lời của hắn còn chưa nói xong, Lệnh Mạc Phong đã ngắt lời của hắn:

- Đủ rồi, nếu như ta cũng không làm gì được, hắn, vậy việc này coi như xong!

Việt Chiêu Phong bị Lệnh Mạc Phong quát trách như vậy, lập tức không dám lại nhiều lời nửa câu rồi.

Đang ở lúc bọn họ muốn xông ra cửu thiên bình chướng của Thanh Nguyệt không gian thì Lăng Tiếu kéo theo Liễu Phiêu Phiêu lại trước một bước quay trở về chỗ này.

- Đại... Đại sư huynh, chính là tiểu tạp chủng này, ngươi nhất định phải thay chúng ta làm chủ!

Việt Chiêu Phong thần sắc hoảng hốt, trực tiếp chỉ về phía Lăng Tiếu nói với Lệnh Mạc Phong.

Những người khác đều là hướng về phía sau Lệnh Mạc Sau co lại, ánh mắt của bọn họ nhìn Lăng Tiếu đã là trở nên tương đối úy kỵ rồi.

Một đê cấp Chí tôn có thể lấy lực một người chiến bọn họ, thật sự là quá biến thái rồi!

Lăng Tiếu thấy đám người Việt Chiêu Phong cười lạnh nói:

- Ta hảo tâm tha cho các ngươi một mạng, cư nhiên còn không thức thời, có phải để ta giết các ngươi mới sẽ cảm thấy thống khoái hay không!

- Lăng Tiếu trước đừng vọng động, để ta nói với Đại sư huynh một tiếng!

Liễu Phiêu Phiêu vội vàng nói, tiếp theo nàng lại chuẩn bị khuyên bảo Lệnh Mạc Phong.

Chỉ là Lệnh Mạc Phong mang theo vẻ kinh ngạc nói:

- Ngươi là Lăng Tiếu vừa mới gia nhập?

- Ngươi biết ta?

Lăng Tiếu kinh ngạc nhìn thoáng qua Lệnh Mạc Phong nói!

Lúc hắn đến Thanh Phong minh xác thật có không ít người thấy qua hắn, nhưng mà người có thể một tiếng lên kêu tên hắn tuyệt đối không nhiều lắm

Mà đám người Việt Chiêu Phong ở bên cạnh Lệnh Mạc Phong lại càng kinh ngạc không dứt, thật sự không rõ Đại sư huynh của bọn họ làm sao nhận ra được người ở trước mắt này.

Nhưng mà bọn họ cũng sẽ không sợ, bọn họ tin tưởng coi như là Đại sư huynh nhận thức cũng đồng dạng là sẽ bao che cho bọn họ xả ra một ngụm khẩu khí này.

- Ha ha, có thể để cho Minh chủ tự mình mang trở về, lại để cho Ninh phó minh chủ tự mình tay ngươi an bài xử lý huy chương nhập minh, ta lại như thế nào không nhận ra được!

Lệnh Mạc Phong ngửa mặt lên trời cuồng tiếu nói, tiếp theo mới nói:

- Tại hạ Lệnh Mạc Phong, cha ta là Lệnh Phong Nghĩa, tin tưởng ngươi hản là thấy qua rồi!

- Nguyên lai là công tử của Lệnh phó minh chủ, thật là thất kính thất kính!

Lăng Tiếu đối với Lệnh Mạc Phong chắp tay cười nói, ngừng một chút hắn lại nói:

- Đúng rồi, Lệnh huynh, các ngươi đây là muốn đến bắt ta sao? Không biết ngươi có biết được nguyên do tận cùng không?

- Việc này còn thật nghe sư đệ của ta nói một chút, Lăng lão đệ ngươi dù là Minh chủ mang trở về nhưng mà phạm vào Minh quy đồng dạng phải bị trùng phạt!

Lệnh Mạc Phong đáp một tiếng, tiếp theo hắn lại liếc sư đệ Việt Chiêu Phong một cái nói:

- Bất quá ta tin tưởng Lăng lão đệ mới đến tuyệt đối sẽ không gây chuyện sinh sự, đây chỉ sợ là sư đệ ta có điều đắc tội, sư đệ, ngươi lại đem tình huống nói một lần, cùng Lăng lão đệ trước đối chất một phen, bất kể là ai đúng ai sai, ta tất nhiên sẽ không tha thứ cho hắn!

Đám người Việt Chiêu Phong ở một bên không nghĩ đến Đại sư huynh bọn họ cư nhiên biến đổi lập trường, chuẩn bị công chính mà xử lý chuyện này, thật sự là ngoài ý liệu của bọn họ.

Bọn họ cho dù có lại ngu ngốc đi chăng nữa cũng từ trong lời nói của Lệnh Mạc Phong biết được hậu trường của Lăng Tiếu cũng không nhỏ a, lại có thể kinh động hai vị đại Minh chủ đối với hắn quan chiếu như thế, xem ra tính toán của bọn họ phải thành không công rồi, hơn nữa còn muốn bị Đại sư huynh bọn họ trừng phạt!

- Đây... Đây, là ta cùng với tiểu sư muội có chút hiểu lầm, vị huynh đệ này trước đến khuyên bảo, kỳ thật cũng không có cái đại sự gì!

Khuôn mặt của Việt Chiêu Phong hiện lên vẻ ngượng ngùng nói.

Bất kể nói như thế nào, Việt Chiêu Phong là không thể đem chuyện hắn muốn cưỡng bức Liễu Phiêu Phiêu nói ra, hắn cũng biết một mặt làm người công chính của Đại sư huynh hắn, có lúc dù rất bao che nhưng có lúc lại là hướng về lý lẽ.

Huống chi hai người ở trước mắt này đều rất có hậu trường, nếu như nói Lăng Tiếu chỉ là người mới vừa mới đến, không có cái hậu đài gì, Đại sư huynh hắn quả quyết sẽ không quyết định như thế.

- Thật sự là hiểu lầm sao?

Lệnh Mạc Phong trừng mát với Việt Chiêu Phong trầm giọng nói.

Hắn lý giải được cách làm người của sư đệ hắn, đến cảnh giới hôm nay lại là một điểm cũng không thể trầm ổn xuống được, làm bao nhiêu chuyện hoang đường, hắn cũng là sớm có nghe nói rồi, chỉ là Việt Chiêu Phong lại là con của một vị huynh đệ đã qua đời của phụ thân hắn, đối với Việt Chiêu Phong rất là yêu thích, hắn cũng là không muốn ngó ngàng tới nhiều như vậy.

Chỉ là Lăng Tiếu nhưng là do đương kim Minh chủ Phong Thanh Dương mang trở về, lại được Phó minh chủ Ninh Thần Cương thân thiết mà tiếp đãi, phân lượng kia tự nhiên là không nhỏ.

Hắn nghe phụ thân của hắn nói qua, Lăng Tiếu này nhưng là tử tôn của một vị tiền bối trước kia cùng với Minh chủ của bọn họ sáng lập ra Thanh Phong minh, là nhân vật phải quan chiếu trọng điểm nhiều hơn.

Lại nói Liễu Phiêu Phiêu lại là đồ đệ của thân muội muội Minh chủ, dù chưa nhận được tán thành của Minh chủ nhưng mà phụ thân hắn cũng đã là cảm thấy mười phần là thật.

Liền dựa vào những quan hệ này, Lệnh Mạc Phong hắn liền phải bận tâm vài phần rồi.

Lúc này Lăng Tiếu lên tiếng nói:

- Lệnh huynh việc này coi như xong đi, nên coi như là hiểu lầm đi, bởi vì ta vừa mới gia nhập vào trong minh có rất nhiều chỗ không hiểu còn thỉnh mấy vị thông cảm nhiều hơn!

Ngừng một chút hắn lại nói:

- Ta cùng với Phiêu Phiêu tỷ tỷ là đã quen nhau trước kia rồi, chỉ là nhiều năm không thấy lộ ra có chút kích động, sau này còn thỉnh chư vị chiếu cố chúng ta nhiều hơn mới được.

- Nói hay, nói hay lắm, Lăng lão đệ cùng tiểu sư muội đã là quen biết nhau từ trước , xem ra cùng Thanh Phong minh chúng ta coi như là duyên phận, không bằng chuyện lớn hóa thành bé, chuyện bé hóa không, hảo hảo mà uống thỏa thích một phen, chuyện của các ngươi liền xem như xong rồi, ngày sau chúng ta trở thành đồng minh hẳn là cùng nhau tương trợ mới được!

Lệnh Mạc Phong biết Lăng Tiếu không có ý định truy cứu việc này, cũng là cảm thấy lòng dạ của Lăng Tiếu không tệ, lập tức cười sang sảng nói ra ý nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.