Tuy nói Lăng Tiếu có năng lực chiến thắng cường giả vương cấp, nhưng cũng không thể nói hắn xử lý được Kim Linh Ưng tứ giai hung hãn! Huống chi ở phía trước còn có cả đàn linh thú, chuyến đi này thật sự không lạc quan!
Lăng Tiếu liếc mắt nhìn họ, sau đó thản nhiên nói:
- Ta tính toán đi qua xem.
Bốn người khác lộ vẻ kinh ngạc, La Mỹ Anh không tán thành:
- Sư đệ, quá nguy hiểm, thật không đáng đâu!
Lăng Tiếu cười nhẹ nói:
- Ta tự mình đi, muốn giữ mạng không thành vấn đề, nhưng nếu mang theo mọi người, chỉ sợ…
Trần Văn Vũ nghe ra ý tứ của Lăng Tiếu, liền nói:
- Hay là chúng ta rút về trước chờ ngươi?
- Không được, ta không tán thành, vạn nhất…vạn nhất…
La Mỹ Anh sốt ruột nói, nhưng ngượng ngùng nói câu kế tiếp.
Lăng Tiếu phất phất tay nói:
- Làm theo lời Trần sư huynh, mọi người trở lại chỗ kia chờ ta hai ngày, trong hai ngày không có thu hoạch ta khẳng định quay về.
Dứt lời không đợi những người khác nói chuyện, hướng thung lũng chạy tới.
La Mỹ Anh nhìn theo thân ảnh của hắn, trong lòng lo lắng lại bất đắc dĩ.
Trần Văn Vũ lên tiếng nói:
- Đi thôi, ta tin tưởng sư đệ nhất định không có chuyện gì.
Nói xong hắn quay người rời đi.
Mọi người thoáng do dự cuối cùng đi theo.
Lăng Tiếu càng đi đến gần, tốc độ càng chậm, từ xa xa hắn thấy có ba đầu linh thú xuất hiện phía trước.
Bỗng nhiên Lăng Tiếu cảm nhận được một trận gió ập tới, hắn nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy một đầu kim sắc đại ưng vững vàng đáp xuống đại thụ, chỉ liếc mắt nhìn qua Lăng Tiếu, sau đó nhìn chằm chằm phía trước.
Tựa hồ nó không có hứng thú với Lăng Tiếu, hoặc là căn bản không xem hắn vào trong mắt.
Lăng Tiếu lại nhìn chằm chằm đánh giá Kim Linh Ưng.
Kim Linh Ưng cao gần hai thước, lông chim màu vàng nhạt, cự trảo cứng rắn như móc sắt, mắt ưng thị huyết hung tàn, mà chói mắt nhất là linh quang kim hoàng sắc trên đầu nó, tràn ngập khí tức cao quý.
- Kim Linh Ưng thật mỹ lệ!
Lăng Tiếu không khỏi thầm khen ngợi trong lòng.
Lăng Tiếu nhìn thấy Kim Linh Ưng xem thường hắn, vì vậy vẫn tiếp tục đi về phía trước.
Cuối cùng hắn nhảy lên một gốc đại thụ quan sát tình huống bên dưới.
Lúc này hắn mới nhận rõ phía trước có hơn trăm loại linh thú, trong lòng nổi lên sóng gió ba đào.
Hai Kim Mao Viên tam giai trung cấp, ba Xích Viêm Hổ tam giai trung cấp, sáu Ban Hoa Tích (tắc kè hoa) tam giai trung cấp…mười lăm Thổ Nha Lang tam giai trung cấp.
Đây là linh thú đê giai nhất trong hơn trăm đầu linh thú phía trước!
Mặt khác còn có một Tam Vĩ Sư tam giai cao cấp, một Hồng Lân Thử (chuột) tam giai cao cấp, một Tử Điện Điêu tam giai cao cấp…
Linh thú tam giai cao cấp tổng cộng phải hơn hai mươi mấy đầu.
Làm Lăng Tiếu kinh ngạc không chỉ là như thế.
Đứng trước toàn bộ linh thú có bốn đầu linh thú khác, đây mới làm Lăng Tiếu cảm thấy khó chơi cùng đau đầu.
Một là Hắc Ảnh Báo, linh thú ám hệ tứ giai đê cấp, toàn thân đen nhánh, thân thể khổng lồ dài hơn bốn thước, chiếc đuôi không ngừng quét lên, tựa hồ lộ ra vài tia không kiên nhẫn.
Một con là Thiết Giáp Long, linh thú thổ hệ tứ giai đê cấp, giáp xác như gai xương, có vẻ dữ tợn đáng sợ, đôi mắt to như chuông đồng tản ra vẻ hung hãn.
Một con là Độc Nhãn Tà Thú, linh thú độc hệ tứ giai trung cấp, có thân thể nhìn qua giống như từng mắt xích thật quỷ dị, miệng phun sương mù màu xám, những nơi sương mù trải qua cỏ cây lập tức khô héo, một con mắt thật lớn chuyển động không ngừng.
Một đầu là Diễm Văn Xà Mãng, linh thú hỏa hệ tứ giai trung cấp, thân hình như chiếc loa hồng hoàng khổng lồ cỡ hai vòng tay người trưởng thành ôm lại, thân thể hơi nhếch lên, lưỡi rắn hình tam giác không ngừng phun ra nuốt vào, phát ra tiếng vang tê tê.
Trước mặt đàn linh thú có một gốc linh thụ cao hơn nửa người, trên linh thụ lủng lẳng năm linh quả hình dáng như hồ lô, màu sắc linh quả đỏ, vàng, lam, lục, tím như ngôi sao trong đêm nhấp nháy, cực kỳ duy mỹ động lòng người.
Đây chính là Ngũ Thải Hồ Lô Thánh Quả ngũ giai cao cấp!
Hồ Lô Thánh Quả vốn là linh vật cao giai trong linh quả, kết xuất quả cây có chín màu sắc khác nhau, được xưng là Cửu Thải Hồ Lô Thánh Quả.
Mỗi một quả cây có được công hiệu phi phàm, ngoại trừ có thể đề cao ba mươi phần trăm thuộc tính của võ giả còn ẩn chứa linh lực tinh thuần, có thể khiến ngươi thăng cấp vương vị hoặc linh sư tấn thăng liên tục hai giai, gia tăng tỉ lệ cảm nhận linh lực của linh sư, gia tăng tỉ lệ tấn thăng hoàng cấp của vương vị, hơn nữa còn không làm dao động căn cơ của võ giả.
Ngoài ra còn có thể dùng nó luyện chế đan dược ngũ phẩm cao giai.
Công hiệu như vậy thật khiến toàn bộ võ giả phải điên cuồng.
Mặt khác Hồ Lô Thánh Quả ngoại trừ có tác dụng lớn với võ giả nhân loại, đối với linh thú cũng có công hiệu bất phàm.
Bất kỳ linh thú nào dùng một Hồ Lô Thánh Quả, ngoại trừ có thể gia tăng cấp bậc còn có thể kích thích huyết mạch nguyên thủy nhất của linh thú, gia tăng biến hóa cấp bậc linh thú.
Nói cách khác, có thể giúp linh thú cấp bậc thấp biến thành linh thú đẳng cấp cao, hơn nữa ngày sau còn cơ hội phát triển lớn hơn nữa.
Đây cũng là lý do vì sao có thật nhiều linh thú bị hấp dẫn chạy đến.
Lăng Tiếu hoàn toàn bị gốc linh thụ làm kinh hãi.
Hắn thật sự không nghĩ tới ở nơi này nhìn thấy được linh quả chí bảo như thế.
Một loại cảm giác khát khao chưa từng có nảy lên trong lòng hắn.
- Nhất định phải lấy được nó!
Lăng Tiếu liếm liếm môi thầm quyết định.
Chỉ cần lấy được Hồ Lô Thánh Quả, có thể giúp hắn thăng lên vương cấp nhanh hơn, hoặc là chờ sau khi hắn thăng lên vương cấp có thể nhanh chóng thăng thêm một giai.
Hấp dẫn lớn như thế còn không làm hắn động tâm sao?
Nhưng trước mắt có quá nhiều linh thú đang canh chừng như hổ rình mồi, hắn cảm thấy được da đầu của mình cũng run lên.
Muốn đoạt được thực vật trong miệng hổ chính là tự tìm đường chết!
May mắn gốc Hồ Lô Thánh Quả còn chưa thành thục, toàn bộ linh thú đều đang kiên nhẫn chờ đợi, như vậy giúp cho hắn có thời gian nghĩ biện pháp.
Lăng Tiếu hồi tưởng ghi chép về Hồ Lô Thánh Quả trong Linh Thảo Lục, bình thường ở địa phương có Hồ Lô Thánh Quả sẽ có linh thú thủ hộ Hoa Thải Thiềm Thừ tồn tại.
Hoa Thải Thiềm Thừ (cóc) là một loại linh thú đẳng cấp cao, vừa ra đời liền có được thực lực nhị giai, Hoa Thải Thiềm Thừ có thể tăng lên tới cửu giai, xem như đã tới phạm vi gần thần thú.
Lăng Tiếu nhắm mắt lại, tinh thần lực dần dần hướng gốc Hồ Lô Thánh Quả khuếch tán tới.
Trong phạm vi trăm thước quanh Hồ Lô Thánh Quả không thoát khỏi sự tìm tòi của hắn.
Điều tra tìm kiếm suốt hai lần nhưng không phát hiện được Hoa Thải Thiềm Thừ, điều này làm Lăng Tiếu vô cùng kinh ngạc, theo đạo lý là không thể nào.
Lăng Tiếu tiếp tục chậm rãi dò xét qua, lần này càng thêm cẩn thận, không hề buông tha chút dị trạng nào chung quanh.
Bỗng nhiên tinh thần lực của Lăng Tiếu dừng lại trên một khối “nham thạch” thật kỳ dị.