Thần Khống Thiên Hạ

Chương 746: Chương 746: Ngươi lại đây nhận lấy cái chết!




Lăng Tiếu lúc bị nhốt trong Bí Cảnh mới chỉ là cao giai linh sư, cho dù hôm nay thực lực đại tiến, tỏa nhập trung giai Vương giai, nhưng cũng không đủ để phá khai cấm chế.

Cho nên, chưa từng có ai nghĩ qua Lăng Tiếu còn có thể một lần nữa hiện thế.

Trong lòng cao thấp người Tử Thiên Tông đã gần như coi Lăng Tiếu như một người chết, kể cả Mộc Hòe, Vân Mộng Kỳ...

Thế nhưng hôm nay Lăng Tiếu quay về khiến mọi người đều kinh ngạc.

Nếu như đổi thành lúc trước, bọn hắn thấy thực lực Lăng Tiếu hiện giờ chắc chắn sẽ đều phi thường cao hứng vạn phần.

Đây là một thiên tài của Tử Thiên Tông bọn hắn, càng là một gã Tứ phẩm luyện dược sư.

Nếu Lăng Tiếu cứ trưởng thành như vậy, bọn hắn tương lai nhất định nhiều thêm một gã cường giả Địa Hoàng, càng sẽ nhiều thêm một Ngũ phẩm luyện dược sư. Ai bảo tuổi Lăng Tiếu quá mức trẻ đi chứ.

Trunng giai Vương giai, Tứ phẩm luyện dược sư hai mốt tuổi.

Bất kể là ở Tây Bắc hay là Nam Vực nhất định cũng chỉ có mỗi mình hắn.

Tuy nói La Bá Thiên 30 tuổi là cao giai Vương giai đã là thiên tài yêu nghiệt khắp Tây Bắc rồi.

Thế nhưng Lăng Tiếu lại không có thân phận tôn quý như hắn, cái này đã chú định hắn và Lăng Tiếu vẫn khó có thể so sánh nổi

Nhìn tình sư đồ của Lăng Tiếu với Mộc Hòe, mà Mộc Hòe đã tự trục tông môn, Lăng Tiếu khẳng định sẽ không lưu lại nữa.

Trong lòng bọn hắn đều tự hỏi, quyết định lần này là đúng hay sai đây?

Bọn hắn không biết nói gì, trong lòng đầu vô cùng mâu thuẫn.

Lại không nói Lăng Tiếu như thế nào, hôm nay hắn đã gặp phải một kích trí mạng, càng gặp phải cơn giận lôi đình của Trọng Kiếm Môn, hắn có thể thoát khỏi một kiếp này sao? Bọn hắn trong lòng đều không rõ ràng.

Đối mặt với một kiếm của cao giai Vương giai Trọng Kiếm Môn, Lăng Tiếu cũng không để vào mắt.

Thế nhưng người khác lại tưởng hắn sẽ chết.

Một người tiến lên còn trước Mộc Hòe ngăn cản một kiếm kia lại.

Một bóng hình xinh đẹp phong hoa tuyệt đại che trước Lăng Tiếu, một cổ hương thơm nữ tử phiêu vào mũi Lăng Tiếu.

Nếu đổi thành Lăng Tiếu trước kia, khẳng định sẽ không hít được hít một hơi, thỏa mãn khát vọng trong lòng, lại ôm thân thể ôn nhu mềm mại kia vào ngực vuốt ve một phen.

Thế nhưng bây giờ hắn lại không có tâm tình này, hắn ngoại trừ vô cùng tức tối ra, còn vô cùng đau nhức!

Ban nãy khi đến, hắn nghe nghe được lời nịnh hót của Vân Mộng Kỳ với một nam nhân trẻ tuổi, lòng hắn như bị dao đâm.

Phương hướng cố gắng, mục tiêu cố gắng truy cầu trong nháy mắt đã hủy diệt.

- Tiếu, lui lại đi, ngươi không phải đối thủ của hắn.

Vân Mộng Kỳ che trước người Lăng Tiếu nói.

Vân Mộng Kỳ hiện giờ vừa kinh vừa hỉ, kinh ngạc chính là Lăng Tiếu rõ ràng thoát ra khỏi Bí Cảnh, vui mừng chính là hắn thực lực đại tiến, rõ ràng đã đuổi kịp nàng rồi.

Nàng từng chấp thuận, chỉ cần thực lựcLăng Tiếu đuổi kịp nàng, nàng sẽ ngoan ngoãn làm nữ nhân của hắn. Tuy nói trước kia nàng đã xác lập quan hệ với Lăng Tiếu, nhưng lúc Lăng Tiếu làm được yêu cầu của nàng thì trong lòng nàng rất kiêu ngạo.

Nàng nhớ rõ nam nhân này từng vào lúc nguy hiểm nhất đã cứu mạng nàng, cũng nhớ kỹ nam nhân này vì nàng ngàn dặm xa xôi đến tông môn cạnh tuyển đệ tử, từ huyền sĩ giai từng bước một cố gắng đuổi theo bước chân nàng.

Mục đích chính là vì có một ngày vượt qua nàng, trở thành nam nhân của nàng.

Nam nhân chịu vì nàng trả giá như vậy, nam nhân ưu tú như thế, nàng còn gì bất mãn nữa?

Nàng vốn dĩ nghĩ đời này đã không còn gặp được Lăng Tiếu nữa, nàng cũng đã chuẩn bị dù hy sinh bản thân cũng muốn báo thù cho Lăng Tiếu.

Nàng đáp ứng liên hôn cũng là vì muốn quang minh chính đại tiến vào Trọng Kiếm Môn, ngày sau tìm cách hủy diệt Trọng Kiếm Môn.

Bằng không với thực lực của nàng cũng không biết phải tới tháng năm nào mới báo thù được cho Lăng Tiếu.

Bây giờ Lăng Tiếu xuất hiện, nàng đương nhiên không cần phải thực hiện kế hoạch nữa.

Đáng tiếc, Lăng Tiếu đang ở biên giới nổi điên, căn bản không lĩnh tình của Vân Mộng Kỳ, cũng không biết trước đây Vân Mộng Kỳ có nỗi khổ tâm, hắn hít thật sâu một hơi buồn bả nói:

- Cút đi cho ta!

Vân Mộng Kỳ thân thể run lên, quay người lại nói:

- Tiếu, ngươi... Ngươi nói gì, ngươi nghe ta giải...

Vân Mộng Kỳ thoáng cái tâm tình loạn.

Lúc này, Mộc Ân ở một bên cắt đứt lời nàng:

- Tiếu, người ta đã đáp ứng gả cho thiếu môn chủ Trọng Kiếm Môn, về sau người ta chính là thiếu môn chủ phu nhân.

Mộc Ân không muốn Lăng Tiếu bị Vân Mộng Kỳ lừa gạt, ở một bên nhắc nhở Lăng Tiếu.

Lời này chỉ khiến Lăng Tiếu như bị đổ dầu vào lửa.

- Con mẹ nó, còn sững sờ làm gì, giết bọn hắn cho ta!

La Bá Thiên lại lần nữa quát tên cao giai Vương giai kia.

Hắn thấy Vân Mộng Kỳ rõ ràng che trước Lăng Tiếu, vừa nhìn đã biết trước kia bọn hắn khẳng định có quan hệ gì đó, hắn sao có thể chấp nhận được.

Cho nên, Lăng Tiếu phải chết!

Vân Mộng Kỳ còn muốn giải thích gì đó, tên cao giai Vương giai kia của Trọng Kiếm Môn đã vòng qua nàng, giết qua Lăng Tiếu.

Tốc độ hắn nhanh đến cực điểm, vốn không phải Vân Mộng Kỳ trung giai Vương giai có thể đuổi kịp.

Cự kiếm lần nữa rớt chém xuống đầu Lăng Tiếu.

- Đi chết đi!

Tên cao giai Vương giai kia hung ác gầm một tiếng.

- Không nên ah!

Vân Mộng Kỳ kinh hô.

Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Lăng Tiếu hẳn phải chết không thể nghi ngờ thì bọn hắn lại thấy được một màn chấn kinh!

Cự kiếm chém xuống đầu Lăng Tiếu bị hắn một tay bắt lấy.

Tất cả mọi người trợn tròn mắt, bọn hắn nào từng thấy qua tay nhân loại có thể chống lại huyền khí chứ?

Nhưng sự thật lại ngay trước mắt, bọn hắn dụi dụi mắt, phát hiện những gì mình thấy cũng không giả.

Đúng vậy, đúng là Lăng Tiếu tay không bắt lấy thanh kiếm kia.

- Ngươi có thể đi chết rồi!

Lăng Tiếu hai mắt hiện hồng, trong miệng phát ra thanh âm giống như truyền tới từ Cửu U Địa Ngục.

Lăng Tiếu vừa dứt, hắn liền đá chân lên.

Tên cao giai Vương giai kia vốn không để Lăng Tiếu vào mắt, nhưng thấy Lăng Tiếu dùng tay bắt lấy tứ giai kiếm khí của mình liền sững sốt.

Ngay trong lúc phân tâm, dưới thân hắn truyền tới đau nhức kịch liệt

Hắn cả người bay ngược ra ngoài, thân dưới một mảnh nhuộm hồng.

Hắn rõ ràng bị Lăng Tiếu đá phát nổ "căn", quá mức bi kịch!

La Bá Thiên nhíu mày, thấy người của mình rõ ràng bị một chiêu đả thương lập tức quát to:

- Rõ ràng dám thương người Trọng Kiếm Môn ta, lá gan thật lớn!

Tiếp theo nói với hai tên Vương giai ở bên cạnh:

- Còn không đi lên giải quyết hắn

- Vâng Thiếu chủ.

Hai tên Vương giai kia đáp ứng một tiếng giết qua Lăng Tiếu.

Trọng Kiếm Môn phân ra một người cứu tên Vương giai thụ thương kia về.

- Có việc từ từ thương lượng, cần gì nháo thành như vậy chứ.

Vân Hùng mở miệng khuyên bảo nói.

Hắn không muốn người khác gây chuyện trong Tử Thiên Tông, nhưng đầu hùng sư bên cạnh La Bá Thiên mang đến cho hắn áp lực quá lớn, cho nên chỉ có thể hạ giọng khuyên bảo, một chút uy nghiêm tông chủ cũng không có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.