Thần Khống Thiên Hạ

Chương 710: Chương 710: Nó cũng có thể tiến giai? (2)




Oanh!

Đan điền của Lăng Tiếu bị đại lượng năng lượng đập vào, thiếu chút nữa chấn đến dao động.

Cũng may đan điền của hắn đã sớm ngưng tụ thành ba tầng phòng ngự, lúc này mới không bị phá hủy.

Năng lượng rất nhanh liền bị đan điền hấp dẫn.

Có năng lượng cường đại gia nhập, đan điền nháy mắt lớn hơn không ít, ba tầng phòng ngự khắp bốn phía nháy mắt toàn bộ chồng cùng một chỗ, dần dần hóa thành ngũ sắc quang mang.

Vốn tưởng rằng như vậy đã thật quái dị, nhưng điều càng ngạc nhiên còn ở phía sau.

Chỉ thấy đan điền từ ngưng thật lại diễn biến thành nứt nẻ.

Đan điền là căn bản của võ giả, một khi bị phá hủy đại biểu võ đạo của võ giả sẽ tiêu tan. Chẳng lẽ đan điền của hắn đã bị năng lượng cường hãn phá tan, hủy diệt mất rồi?

Điều này hiển nhiên là không thể nào.

Tình huống này tuy rằng Lăng Tiếu chưa từng thấy qua, nhưng hắn biết lần này là hiện tượng hắn có thể phá vỡ cổ bình đã lâu.

Đúng vậy, đây chính là hiện tượng Tam Phân Quy Nguyên Khí đột phá tầng thứ năm – Hóa Linh.

Chỉ thấy sau khi đan điền phá nát năng lượng biến thành lốc xoáy, đem năng lượng xông tới hấp thu phân hóa, lốc xoáy càng chuyển càng nhanh, biến hóa càng lúc càng lớn.

Lăng Tiếu tu luyện ngũ thuộc tính linh lực bị tách ra nhu hóa biến thành dị trạng ngũ quang thập thải hình thành giống như xoáy nước.

Theo năng lượng không ngừng tràn vào, lốc xoáy càng lúc càng lớn, nhìn qua giống như tinh không hạo hãn, có vẻ thật duy mỹ mà thần bí.

Ở bên trong thức hải của Lăng Tiếu, Lục Ông tựa hồ cảm ứng được đan điền của Lăng Tiếu biến hóa, không khỏi kỳ lạ nói:

- Tiểu tử này lại có thể diễn biến ra năng lượng bổn nguyên, thật sự là không sao tưởng tượng nổi!

Lăng Tiếu hoàn toàn mờ mịt đối với chuyện này, hắn chỉ biết khắp toàn thân mình bị năng lượng nóng rực tẩy lễ, đan điền bị trùng kích chưa từng có từ trước tới nay.

Vốn ban đầu là khó chịu cực độ, cuối cùng lại cảm giác sảng khoái vô cùng.

Không biết qua bao lâu, thiên lôi trên không trung tự biết không thể đem phòng ngự của thiên đỉnh phá vỡ, chỉ đành thu liễm vào trong tầng mây khôi phục bình tĩnh.

Người của Đường gia cách đó không xa đều thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Thiên lôi liên tục oanh suốt vài ngày, làm lòng người bàng hoàng, thiếu chút nữa muốn từ bỏ đại bản doanh chạy trốn. Hoàn hảo thiên lôi chỉ nhằm vào ngọn núi cao nhất, những địa phương khác đều không sao nên bọn họ mới ở lại.

- Ba ngày, ước chừng giáng xuống ba ngày, rốt cục là vật gì khiến thiên lôi tức giận như thế!

Vẻ mặt Đường Thiên Hào đau lòng nói.

Nhìn ngọn núi cao nhất đã bị san bằng, chỉ còn lại khói sương mịt mờ, lôi điện cùng biển lửa vẫn thiêu đốt mãnh liệt không ngừng khiến không ai có thể tới gần, trong lòng hắn cực kỳ khó chịu.

- Không biết Lăng huynh có thể hay không…

Đường Cương Lĩnh phức tạp nhìn lôi trì thở dài nói.

Đường Thiên Hào cau mày nói:

- Lão gia tử nói ngày đó tận mắt thấy Lăng tiểu huynh đệ nhảy vào, dù hắn có chuyện gì…cũng không quan hệ tới Đường gia chúng ta.

- Lời tuy nói như vậy nhưng người của Cổ tộc chưa chắc tin tưởng.

Đường Cương Lĩnh đáp.

- Ai, thiên bất trắc phong vân, Lăng tiểu huynh đệ mới đến Đường gia liền xảy ra chuyện này, đem căn cơ Đường gia đều hủy diệt, thật đáng tiếc cho Vạn Niên Huyền Thiết cùng Vạn Niên Thâm Ngân.

Đường Thiên Hào thở dài nặng nề.

- Cha, có lẽ tình huống còn chưa xấu như mình nghĩ đâu.

Đường Cương Lĩnh an ủi.

Đường Thiên Hào còn định nói gì, Đường Tiến đi qua nói:

- Gia chủ, lão gia tử lại đi qua.

Đường Thiên Hào đáp:

- Lão gia tử làm việc chúng ta không cần biết, hi vọng lão nhân gia có thể nhìn ra chút nguyên nhân bên trong đi, đúng rồi, vị đại nhân của Cổ tộc đâu?

- Hắn vẫn luôn nghỉ ngơi, không thấy dị động gì.

Đường Tiến đáp.

- Chẳng lẽ hắn không lo lắng chút nào sao?

Đường Thiên Hào nghi hoặc nói.

- Tiến trưởng lão, hắn có thể dùng bí pháp gì thông tri Cổ tộc nhân hay không?

Đường Cương Lĩnh suy đoán.

Hắn vừa nói lời này, thần sắc ba người liền trở thành phức tạp.

Nếu thật sự là như thế, Đường gia sẽ gặp phiền toái.

- Bỏ đi, là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi, chờ sau khi lão gia tử đi ra rồi nói sau.

Đường Thiên Hào thở dài.

Trên bầu trời lôi trì, một đạo hỏa ảnh cao cao trôi nổi, từng đoàn hỏa mang tản ra rạng rỡ chói mắt.

Đường lão gia tử nhìn xuống bên dưới, thần sắc vô cùng ngưng trọng.

- Chẳng lẽ thật ngưng tụ thành Thiên Lôi Châu sao?

Đường lão gia tử thì thào nói.

Ngay sau đó trong tay hắn hiện ra linh đao hỏa sắc cùng tấm thuẫn hình vuông, toàn thân như lưu tinh phóng thẳng xuống lôi trì.

Tư tư!

Vừa có sinh vật tới gần, lôi hỏa lập tức bắn tới.

Nhưng uy lực lôi hỏa kém hơn thiên lôi không ít, căn bản không thể lây dính chút nào vào người Đường lão gia tử.

Hắn dùng một đao phá vỡ lôi hỏa, muốn tiến xuống dưới.

Ai ngờ lúc này có một cỗ lực lượng cường hãn bắn ngược, đem một đao của hắn chấn trở về.

May mắn Đường lão gia tử phản ứng rất nhanh, bằng không đã bị cắn lại.

- Phía dưới thật sự có dị vật!

Đường lão gia tử mừng rỡ.

Hắn nhìn thấy thiên lôi rơi xuống đây nhiều ngày, hơn nữa uy lực đáng sợ hơn trước kia mười lần, cho nên suy đoán nơi này hẳn có dị vật sinh ra, hiện giờ nơi này có phản ứng, có thể làm cho hắn không mừng rỡ sao?

- Không uổng phí tổ tông bày trận ở nơi này nhiều năm, rốt cục có thành quả.

Hai mắt Đường lão gia tử phát ra ánh sáng thì thào một tiếng, không gian giới hiện ra vài món linh vật trong tay.

Đường lão gia tử cả đời chuyên tâm luyện khí, trong tay đương nhiên không thiếu khuyết linh khí.

Hắn lấy ra một bộ hộ giáp phòng ngự đầy đủ, mũ giáp, hộ tay, hộ đùi…hết thảy những bộ vị phòng ngự chủ yếu đều thập phần hoàn hảo.

Sau khi Đường lão gia tử mặc bộ hộ giáp này, có vẻ uy phong lẫm lẫm, toàn thân tựa hồ trẻ hơn trăm tuổi, cầm đại đao cùng mặt thuẫn trong tay đi thẳng vào lôi trì bên dưới.

Không thể không nói Đường lão gia tử là người lớn gan, đổi lại người khác cho dù có được trọn bộ hộ giáp cũng chưa chắc dám đi vào trong lôi trì đáng sợ kia.

Hộ giáp linh khí phòng ngự quả nhiên bất phàm, chỉ thấy Đường lão gia tử chậm rãi rơi xuống giữa lôi trì, lôi hỏa liền bị ngăn cách ra.

Khi Đường lão gia tử dần dần xâm nhập xuống, hắn chỉ thấy mình bị vật gì đó ngăn cách, trong lúc mơ hồ có thể chứng kiến lôi hỏa bên dưới có một đoàn bóng đen, thoạt nhìn như một đại đỉnh, một cự đỉnh lớn cỡ chừng một ngôi nhà.

- Đây là vật gì!

Đường lão gia tử nhăn mày lẩm bẩm.

Hắn chứng kiến dị vật kia, rõ ràng khác hẳn sự tưởng tượng của hắn.

Ngay sau đó Đường lão gia tử vận khởi mười thành công lực, đại đao tản ra liệt hỏa nồng đậm hướng cự đỉnh chém tới.

Oanh long!

Một trận nổ vang, một cỗ lực lượng phản chấn cường đại đem Đường lão gia tử chấn đến liên tục bật lui ra phía sau.

- Là thần vật gì, chẳng lẽ do tiểu tử Cổ tộc giở trò quỷ?

Thần sắc Đường lão gia tử trở nên thật khó xem.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.