Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1030: Chương 1030: Nộ sát! (2)




Lăng Tiếu nổi giận, hắn thật lâu chưa có chịu qua loại uy hiếp tử vong này rồi, mà mới vừa rồi thiếu chút nữa liền chết rồi, cho nên những người ở trước mắt hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Lăng Tiếu không chờ bọn họ lại nói nhảm thêm cái gì nữa, hắn lựa chọn tiên phát chế nhân!

Lăng Tiếu giống như gió hướng về phía đoàn người kia bay vút tới, từng đạo tàn ảnh ở giữa không trung thoáng hiện.

- Mọi người tản ra, bố trí tiểu tinh sát trận!

Văn Hoảng cốt phiến thu lại lập tức kinh hô lên.

Người ở phía sau hắn lập tức có tự phân ra, từng đạo quang mang thuộc tính bất đồng đánh ra ngoài, các loại quang mang thuộc tính hội tụ thành một cái tinh hình trận đồ.

Tinh hình trận đồ nở rộ ra quang huy chói mắt, đủ loại công kích thuộc tính tạo thành một mảnh tinh hình thế giới, từng đạo công kích giống như lưu tinh cuồng đập mà xuống, phương thiên địa này đều muốn hơi bị run rẩy lên.

Tiểu tinh sát trận, là một loại cao giai trận pháp của Lam Dương giáo, lấy thực lực Địa Hoàng của bọn họ diễn biến ra tới trận pháp có thể so với công kích của cao cấp Thiên Tôn, bất kỳ một gã Địa Hoàng nào rơi vào tỏng đó đều phải đối mặt với uy lực đáng sợ của cao cấp Thiên Tôn đánh ra!

Địa Hoàng bình thường thì làm sao chịu được cuồng oanh của cao cấp Thiên Tôn?

Xem ra Văn Hoảng này đối với Lăng Tiếu là hết sức úy kỵ rồi, vừa bắt đầu lập tức vận dụng sát trận bực này, có thể nói tâm tư hết sức thận trọng tàn nhẫn!

May mắn trận pháp này là đoàn người trước đó không lâu mới vừa tôi luyện, phối hợp các phương vị còn lộ ra vẻ có chút mới lạ, uy lực của Tiểu tinh sát trận vẫn là hơi yếu một chút, nhưng mà Van Hoảng cho ràng đây hoàn toàn đầy đủ giết chết Lăng Tiếu rồi.

Lăng Tiếu cũng không nghĩ tới đối phương lại có thể thôi luyện được trận pháp công kích này, bất quá cũng không có thời gian cho hắn suy nghĩ nhiều như vậy, kim sắc quyền ảnh đã hướng Văn Hoảng đầu tiên oanh tới.

Tốc độ của Lăng Tiếu mặc dù nhanh nhưng mà khí tức của hắn đã bị trận pháp tập trung vào, tinh amng công kích nhiều mau từ trên trời giáng xuống, có liệt hỏa, băng hoa, thủy lãng, thổ thứ...

Từng cỗ công kích đáng sợ đều hướng phía sau người Lăng Tiếu oanh tới, mà Văn Hoảng ở chính diện Lăng Tiếu dĩ nhiên sẽ không ngại, cốt phiến của hắn càng không ngừng huyễn hóa ra từng đạo bạch mang chói mắt, để cho ánh mắt Lăng Tiếu cũng bị đâm đến đau nhức không thôi, động tác cũng là ngốc trệ.

Cũng ở trong nháy mắt này, tất cả công kích phô thiên cái địa hướng Lăng Tiếu đánh xuống.

Oanh long oanh long!

Công kích đáng sợ ở giữa không trung phát ra tiếng oanh tạc kinh thiên động địa, một đoàn khói trắng muôn màu muôn sắc lập tức hiện lên.

- Ha ha, Tiểu tinh sát trận quả nhiên bất phàm, Nhị sư huynh, Lăng Tiếu này thật không chịu nổi một kích.

Bạch Môn Sinh nhìn Lăng Tiếu bị trúng chiêu không nhịn được cười phá lên.

Văn Hoảng nhẹ lay động cốt phiến khẽ cười nói:

- Đây chỉ là chút ý tứ, sau này ngươi có thể tiếp xúc đến Đại tinh sát trận của bổn giáo, uy lực kia mới thật là hủy thiên diệt địa, cho dù Đế giai rơi vào trong đó cũng là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Song, lúc hai người bọn họ đang đắc ý lại có mấy đạo tiếng kêu thảm thiết truyền tới.

A a!

Chỉ thấy một đạo nhân ảnh không ngừng bay đi, một thanh trường kiếm kỳ lạ ở trong tay tản ra khí tức một nhiệt một hàn, bắt đầu thu gặt lấy tính mạng của Địa Hoàng ở bốn phía.

- Khốn kiếp, hắn lại không chết, mọi người mau triệu hồi linh thú, cùng lúc giết chết hắn cho ta!

Văn Hoảng thần sắc biến đổi lập tức quát to lên.

Ngay sau đó, bên cạnh hắn xuất hiện một đầu bạch sắc linh thú.

Đây rõ ràng là một đầu Cực Quang Điêu toàn thân tuyết trắng, thực lực của nó đã đạt đén ngũ giai đỉnh phong, cặp mắt điêu kia tản ra từng đạo bạch quang, thoạt nhìn cực kỳ yêu dị.

Cực Quang Điêu là một loại linh thú biến dị, là Quang thuộc tính linh thú hiếm thấy, hai con mắt kia không những có thể phát ra công kích, càng có thể nhiễu loạn thị giác của người khác.

Những người khác đều rối rít đem các loại linh thú đều triệu hồi đi ra ngoài, các đại Địa Hoàng cùng linh thusd dều hướng Lăng Tiếu phát ra công kích cường đại.

Thân hình của Lăng Tiếu cũng là đến vô ảnh đi vô tung để cho mọi người căn bản không có cách nào khóa lại, công kích của bọn hắn đều chỉ là đang làm công dã tràng.

- Cho là nhiều người liền có thể giết ta sao? Quá đề cao các ngươi rồi!

Lăng Tiếu một bên né tránh, một bên phát ra cười lạnh nồng đậm, tinh thần lực giống như thủy triều bắt đầu tuôn ra.

Hắn không có ý định cùng bọn họ tiếp tục dây dưa tiếp, nếu bọn họ dám hạ sát tâm, vậy thì hêt thảy đều đi diêm vương diện bích suy nghĩ đi.

Theo Lăng Tiếu đem tinh thần lực sử đi ra ngoài, tinh thần lực vô hình vô ảnh kia lập tức liên tục giết mấy tên Địa Hoàng.

Theo từng gã Địa Hoàng chết đi mà không hiểu, Văn Hoảng cùng Bạch Môn Sinh mấy người đều trở nên kinh hãi.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì? Chẳng lẽ tiểu tử này hiểu yêu thuật gì sao?

Sắc mặt của Văn Hoảng thất thanh lên la hét nói.

- Sư huynh, chúng ta đồng loạt ra tay, bằng không bọn họ toàn bộ liền chết!

Bạch Môn Sinh cầm linh khí nói một tiếng, lập tức hướng Lăng Tiếu giết tới.

Vô Cực Phân Thân thuật!

Bạch môn sinh trong nháy mắt hóa xuất năm đạo thân ảnh từ năm phương hướng bất đồng hướng Lăng Tiếu giết tới.

Đổi lại người bình thường đối mặt với năm đạo phân thân thuật nhất định sẽ kinh hoảng, nhưng mà Lăng Tiếu tốc độ vô song, coi như là năm đạo thân ảnh của Bạch Môn Sinh đều là chân thân cũng không truy kích tới Lăng Tiếu.

Bộ pháp của Lăng Tiếu mang theo Vân Tung Mị Ảnh phong thuộc tính, không nhìn truy kích của Bạch Môn Sinh, trong tay mang theo Băng Hỏa kiếm tiếp tục đối với những người khác giết qua.

Phốc phốc!

Băng Hỏa đã là cao giai linh khí thất giai trung cấp, chỗ nó đi qua, những Địa Hoàng kia căn bản khó có thể chống cự, từng cái bị chém giết mà không cam lòng.

Lăng Tiếu là năm loiaj thuộc tính đồng thu, lực chiến đấu của hắn so với Địa Hoàng đỉnh phong, nếu như đếm long hình chiến khí cùng nhau phát ra, coi như là đê cấp Thiên Tôn cũng không sợ, cho nên hắn hiện tại tựa như đại nhân đang khi dễ tiểu hài tử, giết người quả thật giống như là trò đùa.

Theo một trận giết chóc của Lăng Tiếu, mười bảy tên Địa Hoàng đã chết đi 14 người, chỉ có Văn Hoảng, Bạch Môn Sinh cùng một tên Địa Hoàng đỉnh phong khác vẫn còn sống.

Tên Địa Hoàng đỉnh phong kia sớm bị sát ý của Lăng Tiếu hù dọa đến vỡ mật, đang ở lúc Lăng Tiếu muốn hướng hắn giết qua, hai chân khẽ run rẩy lập tức hướng Lăng Tiếu cầu xin tha thứ nói:

- Tha... Tha mạng a... Ta nhưng xem ngươi làm chủ, chỉ cần ngươi bỏ qua cho...

Lời của hắn còn chưa nói hết, chỉ cảm thấy cổ chợt lạnh, đầu lập tức bay ra rồi!

Lăng Tiếu giống như một tôn sát thần lạnh lùng nhìn xuống Văn Hoảng cùng Bạch Môn Sinh vẫn chưa bị giết, sắc mặt tràn đầy cảm giác miệt thị.

Văn Hoảng cùng Bạch Môn Sinh đã sớm biết Lăng Tiếu chiến lực vô song rồi, ngay cả linh khí cũng khó có thể đả thương hắn chút nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.