Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2339: Chương 2339: Nói chuyện cũng phải nhìn đến lương tâm a! (2)




Ba năm qua đi đại Chu Tước còn chưa trở về, bất quá nó cũng không có ngoài ý muốn, tiểu Chu Tước có thể cảm ứng được đến, cho nên nó cũng không lo lắng cái gì.

Lăng Tiếu cũng là triệt để yên tâm, bởi vì đây nhưng là thần thú đi theo Hạ Huyên Huyên, tốt nhất đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Huống hồ Chu Tước thần thú còn muốn tiêu diệt Kim Ô nhất tộc, nó có thể tiến một giai tự nhiên là chuyện tốt nhất.

Chỉ là Lăng Tiếu lại vô cùng không giải thích được, chẳng lẽ Chu Tước nhất tộc cũng chỉ còn lại hai đầu này thôi sao?

Nghi vấn này Lăng Tiếu cũng không tốt mở miệng hỏi, hắn lại là đén bên phía Lục Ông cùng Ngô Đồng.

Cho dù hắn đã đạt tới cái Chí tôn khỉ gió gì, nhưng mà không có nghĩa là hắn đã vô dục vô cầu.

Bất kể cảnh giới cao thấp, hắn vẫn là hắn, tâm tư không thể nào phát sinh biến hóa quá lớn.

Cho nên trước mắt có Ngô Đồng thần thụ ở chỗ này, nếu không kiếm một chút chỗ tốt đó há không phải là vô ích gặp nó một phen rồi sao?

- Hại vị lão nhân gia đang nói chuyện cổ kim lý thú gì vậy?

Lăng Tiếu cười chào hỏi.

Hắn còn thật không rõ ràng, giữa thần thụ cùng thần thụ cũng có tình hữu nghị sao? Đây cũng là giao tình của bọn họ?

Cần biết mõi một loại thần thụ đều là phân lạc ở mỗi một góc địa vực bất đồng, không thể nào sẽ sống chung một chỗ, chỉ là trước mắt Lục Ông cùng Ngô Đồng này lại giống như sớm biết nhau, trong lòng Lăng Tiếu không khỏi cảm thấy kỳ quái!

- Ha ha, tiểu hữu đáng mừng đáng mừng a, ngươi đã trở thành một gã võ giả nhân loại đỉnh cấp!

Lục Ông dẫn đầu cười to cung hạ nói.

Nhớ đến lúc trước lão vừa mới gặp Lăng Tiếu, hắn chỉ là một tên thiếu niên, thực lực thấp, khó vào trong mắt của lão.

Chỉ là khi ấy lão nhìn trúng thức hải của Lăng Tiếu khác với thường nhân, cho nên liền đến bên trong thức hải của hắn tĩnh dưỡng.

Thuận theo nhiều năm qua đi, thành tựu của Lăng Tiếu đã đạt tới cảnh giới đến lão cũng ngưỡng mộ, mà lão đã từng ở trong thức hải của Lăng Tiếu lấy được rất nhiều chỗ tốt.

Tuy nói cảnh giới của lão chỉ đạt tới thập giai nhưng mà lão đã nhận được các loại ôn nhuận của tinh thần dịch cùng hồn lực kia, khiến cho lão càng thêm có nhân tính, căn cơ kia càng thêm hoàn mỹ, có lợi cho ngày sau gia tốc trưởng thành.

CHỉ là trong lòng lão có chút đáng tiếc, lần này Lăng Tiếu đột phá lão không thể ở trong thức hải của Lăng Tiếu, bằng không lão lại có thể từ trong đột phá của Lăng Tiếu có thu hoạch rất lớn!

Cho nên nói lão bây giờ cũng không phải là rất hâm mộ Ngô Đồng so với lão còn có đẳng giai cao hơn, chờ lão ngày sau tìm được một chỗ sinh trưởng thích hợp, tốc độ tiến giai của lão sẽ rất nhanh, hơn nữa chắc chắn sẽ còn có tiền cảnh hơn so với Ngô Đồng.

- Ha hả, chỉ là may mắn mà thôi, những năm này phải đa tạ Lục Ông ngài trợ giúp a!

Lăng Tiếu mang theo vài phần cảm kích nói, tiếp theo hắn lại nhìn về phía Ngô Đồng ở một bên nói:

- Vị này chắc là Ngô Đồng lão gia tử rồi!

Cái thái độ kia của Lăng Tiếu cung kính chí cực!

Lục Ông vừa nhìn cái nụ cười này của Lăng Tiếu liền cảm thấy có chút dựng tóc gáy lên, bởi vì lão hiểu Lăng Tiếu, nụ cười này của hắn nhất định là muốn bắt đầu xảo trá rồi, trong lòng không khỏi có chút thay Ngô Đồng cảm thấy vui vẻ khi người gặp hoạn nạn!

- Tiểu hữu này nếu có thể từ trên người Ngô Đồng lấy xuống một sợi lông, lão hủ khẳng định bội phục đến dập đầu xuống!

Lục Ông thầm nghĩ ở trong lòng.

Lão nhưng là biết Ngô Đồng nổi danh giữ của, muốn từ trên người nó nhổ lông nhưng là tương đối không dễ dàng a!

Quả nhiên Ngô Đồng không cho Lăng Tiếu cái mặt mũi gì, chỉ là nhẹ đáp một tiếng "Ừ", liền không có trả lời Lăng Tiếu nữa.

Bởi vì Ngô Đồng thụ hàng năm sống ở trong phiến hỏa hải này, trên căn bản đều không gặp qua nhân loại, nó trừ thân cận Chu Tước thần thú ra, đối với sự tình khác cũng không có hứng thú quá lớn.

Lăng Tiếu hơi lộ ra vài phần ngượng ngùng nói:

- Ngô Đồng lão gia tử quả nhiên là uy nhiếp bát phương, khí thế như hồng giống như trong truyền thuyết, không ioongs như Lục Ông lão gia tử là uy nghiêm như hào mao thần thụ, lão thật sự là khó có thể so sánh với lão gia tử ngươi a, Lăng Tiếu hôm nay được thấy Ngô Đồng lão gia tử tuyệt đối là tam sinh hữu hạnh, Ngô Đồng lão gia tử thỉnh thụ tiểu tử một lễ!

Lăng Tiếu vừa nói vừa hướng Ngô Đồng chắp tay, khom ngời hành một cái đại lễ!

Lăng Tiếu là đối với Ngô Đồng nhún nhường dễ bảo uốn gối sao?

Đây đương nhiên là không thể nào, hắn dù là lấy tu võ làm chủ, nhưng mà thông minh của hắn cũng không thể xem thường!

Lời của hắn vừa dứt, Lục Ông liền chịu không được mà hét lớn:

- Này này, ta nói tiểu hữu, giao tình trăm năm của chúng ta, ngươi làm sao lại hướng về phía lão Ngô Đồng này mà nói chuyện, làm sao làm thấp mặt mũi của ta như thế? Ngươi nhìn ta một thân chính khí, nghi biểu đường đường, điểm kia so ra làm sao kém hồng lão quái kia được, tiểu hữu a, nói chuyện cũng phải có lương tâm a!

Lục Ông vừa nói, vừa cố gắng ưỡn lên cái thân còng kia, lấy đó bày ra uy nghiêm của lão!

Lúc này Ngô Đồng không thích rồi!

Lão nghe lời của tiểu tử này ngược lại là hết sức lọt tai, chính là phù hợp với hình tượng của lão, bây giờ ngược lại là bị Lục Ông gọi là "Hồng lão quái", đây không phải là hủy hoại lão sao?

Ngô Đồng đối với Lăng Tiếu cười nói:

- Tốt tốt, lời của tiểu hữu nói cũng rất lọt tai a, người nào mà không biết Ngô Đồng ta uy phong lẫm lẫm, bá khí phi phàm!

Tiếp theo lão lại nhìn về phía Lục Ông nói:

- Lão bất tử này gọi ai là Hồng lão quái vậy, ta đây là bá khí lộ ra ngoài có hiểu không? Có muốn bây giờ ta đốt ngươi một phen hay không, ngươi cái tên Lục mao quái này cũng dám so sánh với ta, còn là tiểu hữu tuệ nhãn như đuốc a!

Lăng Tiếu lập tức ở một bên xưng phải nói:

- Đó là đương nhiên, bất kể là người nào thấy Ngô Đồng lão gia tử đều sẽ so sánh với Lục Ông lão gia tử uy mãnh hơn nhiều lắm, ngài đứng ở bên cạnh lão một cái, lão còn thấp hơn ngài không ít đâu, mà một thân hỏa khí này của ngài càng có thể chấn nhiếp lòng người, cũng không phải là Lục Ông lão gia tử có thể so sánh đấy!

Ngô Đồng lộ ra cười to nói:

- Ha ha, không sai không sai a, lời của tiểu hữu thật sự là rất được lòng ta, rất được lòng ta a!

Lục Ông tức giận nói:

- Tiểu hữu, ngươi quá không phúc hậu rồi, vốn định thay ngươi kiếm mấy khỏa Ngô Đồng quả cho ngươi nếm một chút, xem ra ngươi là không có lộc ăn, lại làm thấp đi lão hủ như vậy, uổng công lão hủ chí giao trăm năm với ngươi a!

Sắc mặt của Lăng Tiếu đau khổ nói:

- Lục Ông lão gia tử, ta cũng chỉ là theo như sự thật nói chuyện a, ngài xác thật thấp hơn so với Ngô Đồng lão gia tử nha, tốt lắm tốt lắm, ta không nói là được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.