Thần Khống Thiên Hạ

Chương 391: Chương 391: Nữ Tế Ti và phụ mã. (Phụ mã: ngựa giống)​




Hai người vốn quen nhau từ nhỏ, Vân Mộng Kỳ không thể xem như vô hình, thế nhưng mà nghĩ tới từng Hứa Nghị bỉ ổi, Vân Mộng Kỳ cảm thấy ác tâm, huống chi trong lòng của nàng hiện tại có một thân ảnh, căn bản không tiếp nhận người khác.

Hứa Nghị không ngại cười cười, sau đó lườm qua Băng Nhược Thủy, ánh mắt của hắn nhìn qua, muốn Băng Nhược Thủy biết điều rời khỏi.

Ai biết Băng Nhược Thủy không đếm xỉa tới ánh mắt của hắn, vẫn ngồi đó không rời đi.

Hứa Nghị có chút khó chịu, nhưng mà nhìn qua Vân Mộng Kỳ tươi cười, nói:

- Mộng Kỳ, hai ta lớn lên từ nhỏ, vẫn gọi ngươi là Mộng KỲ muội muội, mà ngươi gọi ta là Hứa ca ca, dường như không có gì không ổn.

- Nếu như ngươi vẫn là Hứa ca ca trước kia, ta tự nhiên sẽ không như thế, thế nhưng mà ngươi bây giờ... Ta không muốn nhiều lời, tóm lại ta không song tu với ngươi đâu, ngươi chết tâm này đi.

Vân Mộng Kỳ phi thường chắc chắn.

Gương mặt Hứa Nghị co quắp một chút, hắn nói:

- Mộng Kỳ, trong tông, ngươi cảm thấy ngoài ta còn có ai xứng với ngươi đâu? Ngươi muốn ở vậy cả đời sao?

- Này, ngươi lao tâm quá rồi, ta tự có ý định, nếu như ngươi vẫn là Hứa ca ca trước kia, ta nghĩ... Chúng ta còn tốt hơn bây giờ.

Vân Mộng Kỳ cũng biết không có tức giận cái gì, vì vậy lời nói đằng sau hòa hoãn một chút, mà Hứa Nghị là con của Hứa phong chủ, phải chiếu cố mặt mũi của hắn một chút.

Hứa Nghị không vui, sau đó lắc đầu, nói:

- Mộng kỳ, nếu như ngươi bây giờ vẫn là tiểu nha đầu năm đó, hoặc là chúng ta còn như trước kia thì khác, nhưng hôm nay ngươi đã lớn, tuyệt đối không thể nào khôi phục như trước kia, thế nhưng mà nếu như chúng ta song tu, tin tưởng tông môn nguyện ý nhìn thấy, có lẽ ngươi còn không có cân nhắc rõ ràng, ta còn có thể chờ, sau thệ tông đại hội, ta sẽ cầu thân với tông chủ.

Hứa Nghị nói xong trực tiếp xoay người rời khỏi.

Nhưng mà một khắc hắn rời đi, trong nội tâm đã âm thầm hạ quyết tâm, sau thệ tông đại hội sẽ làm tông chủ tán thành, để Vân Mộng Kỳ gả cho hắn, đến lúc đó không phải do Vân Mộng Kỳ không đồng ý.

Đối với chuyện xảy ra trong Tử Thiên Tông, Lăng Tiếu tự nhiên không biết.

Giờ phút này hắn vẫn đang làm phụ mã của hắn.

Người bình thường ai làm phụ mã, ai không tiêu dao khoái hoạt cơ chứ, nhưng chỉ có Lăng Tiếu là ngoại lệ.

Hắn không có hưởng thụ khoái hoạt động phòng, còn thường xuyên bị thống khổ phệ tâm.

Ba tháng qua hắn gầy đi một vòng.

Tiêu sái ngày xưa biến mất không thấy, ngược lại biến thành lôi thôi như tên ăn mày.

Mỗi lần nữ Tế Ti nhìn thấy Lăng Tiếu ngủ ở cửa phòng, trong nội tâm cảm thấy áy náy.

Tuy nàng biết rõ Lăng Tiếu chỉ là người từ bên ngoài tơi, căn bản không biết tập tục ở thành Cổ Tế.

Bởi vì Lăng Tiếu không cẩn thận đạt được tú cầu, nếu như hắn khi ấy ném tú cầu cho người khác, hắn cũng không cần trở thành phụ mã nữ Tế Ti, thế nhưng mà Lăng Tiếu lại ném tú cầu cho nữ Tế Ti.

Lúc này mới có nhân duyên hôm nay.

Căn cứ theo tập tục thành Cổ Tế, tú cầu là vật đính ước của nam và nữ, do nhà gái ném ra, rơi vào trong tay bất luận nam nhân nào, sao đó nam nhân sẽ giao nó lại cho nhà gái, hai người sẽ chính thức thành phu thê.

Lăng Tiếu tự nhiên không biết tập tục này, thế cho nên âm dương sai lệch, phi thường "Vô tội" trở thành phụ mã.

Nữ Tế Ti biết rõ Lăng Tiếu không hiểu, trong nội tâm rất đồng tình, nhưng mà vẫn không thể cho Lăng Tiếu rời khỏi.

Tập tục vạn năm qua của thành Cổ Tế không cho phép nàng làm như vậy.

Mặc dù hai người bởi vậy trở thành phu thê, nhưng mà không có thành phu thê chân chính.

Nữ Tế Ti vô cùng không thoải mái.

Nàng thân làm nữ Tế Ti, trong thành Cổ Tế dưới một người mà trên vạn người, hơn nữa nàng tự phụ tướng mạo vô song, gia gia của nàng cùng mấy gia gia hộ pháp cũng khoe nàng có thể mê đảo nam nhân trên thế gian này.

Nhưng mà Lăng Tiếu thà chịu thống khổ phệ tâm cũng không muốn thừa nhận nàng là thê tử, cũng không muốn động phòng với nàng, chuyện này làm nội tâm của nàng vừa hận vừa vui.

Hận là Lăng Tiếu cũng không bởi vì địa vị của nàng mà chiếm hữu nàng, làm cho nàng cảm thấy bị khi nhục, vui là nàng không có bị nam nhân xa lạ này chiếm hữu bản thân, nàng vẫn bảo trì tấm thân xử nữ, nàng cũng giống như bất cứ nữ hài tử nào, ảo tưởng có một ngày nam nhân chân ái xuất hiện, sau đó hiến dâng cho hắn.

Đoạn thời gian này nàng suy nghĩ thật nhiều, nàng cũng thử thay đổi bản thân, nhưng tất cả không được.

Nhưng mà mỗi lần nàng thử mời Lăng Tiếu lên giường, cùng ngủ với nàng, Lăng Tiếu lại không chịu.

Chuyện này dần dần làm nàng lau mắt nhìn Lăng Tiếu, trong lòng nghĩ:

- Ta thực không bằng nữ nhân trong lòng của hắn sao? Ta cũng không tin ta thua kém người khác.

Trong lòng mỗi nữ nhân đều có tâm ganh đua với nữ nhân khác, chuyện này còn điên cuồng hơn cả nam nhân nhiều.

Lăng Tiếu tự nhiên có thể cảm nhận được, nhưng hắn lại cho rằng nữ Tế Ti bị anh tuấn suất khí của hắn mê hoặc, cho nên mới có thái độ như vậy.

Không thể không nói Lăng Tiếu suy nghĩ chẳng khác gì đánh rắm.

Nhưng mà bây giờ hắn không có tâm tư hưởng thụ ôn hương, phải biết rằng nữ nhân là mộ anh hùng.

Nếu như thân thể của hắn không có Tình Cổ, hắn không ngại thu thêm một nữ Tế Ti, mị lực của nữ Tế Ti không thua gì những nữ nhân của hắn, hơn nữa nữ Tế Ti còn có thế lực không kém gì Tử Thiên Tông, thậm chí còn cao hơn một phần.

Nữ nhân có mỹ mạo và hậu đài, chỉ sợ nam nhân nào cũng khó chống cự được.

Đây chính là chuyện tốt có bối cảnh.

Chỉ tiếc Lăng Tiếu tạm thời không có phúc hưởng thụ.

Hắn không hoan hỉ bị bất cứ kẻ nào khống chế tự do của mình.

Cho nên hắn phải muốn mau chóng giải quyết Tình Cổ trong người của mình, bằng không hắn cả đời này phải ở thành Cổ Tế làm phụ mã.

Nữ Tế Ti từng nói muốn trừ Tình Cổ của hắn, chỉ có gia gia Đại Tế Tự của nàng có năng lực này, còn lại không có biện pháp khác.

Thế nhưng mà Lăng Tiếu trong ngày bị trúng Tình Cổ, liền nghĩ biện pháp tiêu diệt nó.

Nếu biện pháp của hắn thành công, Ngũ Biến Kim Cương Quyết của hắn cũng đạt tới "Luyện tạng" đại thành.

Trong Diễm Hỏa Cốc, Lăng Tiếu đã tu luyện tới tam chuyển trung kỳ, cách đại thành một bước.

Lăng Tiếu biết rõ muốn đạt đến đại thành, hắn phải luyện chế một viên đan dược Tứ phẩm Hoạt Tạng Hoàn Phủ Đan.

Chỉ cần đan dược vừa thành, hắn còn có thể tự hủy tạng phủ, lại ăn Hoạt Tạng Hoàn Phủ Đan trùng kiến tạng phủ.

Tình Cổ nằm trong tim của hắn, mà tim cũng chỉ là nội tạng, hắn hủy nội tạng cũng hủy luôn tim của mình, lúc đó Tình Cổ cũng không sống được.

Nếu đan dược có hiệu quả như thế, Tình Cổ không còn là vấn đề.

Đây là biện pháp vào chỗ chết tìm đường sống, cũng là cách duy nhất luyện Ngũ Biến Kim Cương Quyết tới đại thành.

Lăng Tiếu biết rõ biện pháp này đương nhiên có suy nghĩ, nhưng mấu chốt vẫn phải luyện chế Hoạt Tạng Hoàn Phủ Đan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.