Thần Khống Thiên Hạ

Chương 255: Chương 255: Phá Linh đan. (1)​




Bọn họ thiếu chút nữa quên mất Lăng gia còn có một vị siêu cấp cao thủ Vương giai, nếu như bọn họ dám làm loạn, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ phải đi gặp diêm vương rồi.

Lăng Tiếu đem hai khỏa đan dược kia nhặt lên, cảm thục được cảm giác ấm áp kia, nội tâm lại sinh ra một loại vọng động nuốt lấy đan dược.

- Lại thành công, ha ha, bản thiếu gia là Tam phẩm Luyện dược sư rồi.

Sau khi Lăng Tiếu cất đan dược vào, ngửa mặt lên trời phá lên cười.

Hắn hiện tại mặc dù chật vật không chịu nổi, tuy nhiên lại không có người nào dám châm chọc cười nhạo hắn, ngược lại là đều là ánh mắt nóng rực nhìn tới, không biết người nào dẫn đầu bị vẻ mặt khí phách hào hùng kia của Lăng Tiếu khiến cho rung động, nhịn không được cung kính hô lên:

- Bái kiến Lăng đại sư!

- Bái kiến Lăng đại sư!

...

Những gia chủ cùng với trưởng lão đời trước của tiểu gia tộc đang ở bên trên khán thai hướng về phía Lăng Tiếu ở trong sân khẽ khom lưng hành lễ kêu lên.

Lăng gia trưởng lão còn lại tất cả cũng liên tục đứng dậy cung kính khom lưng.

Giờ khắc này, tất cả Lăng gia đệ tử đều trở nên tự hào, kiêu ngạo, bọn họ đồng thời hướng Lăng Tiếu hành lễ.

Lăng gia cách mấy trăm năm rốt cục lại xuất hiện một vị Tam phẩm Luyện dược sư, đây chú định là Lăng gia lại lần nữa lên tới đỉnh phong.

Viên Bình nhìn hai khỏa tam phẩm đan dược kia trong tay Lăng Tiếu, tự biết trận tỷ thí này là mình thua, hơn nữa thua rất hoàn toàn. Hắn tự cho là mình luyện đan nhiều năm, dựa vào chấp nhất của hắn đối với luyện dược, đạt đến cảnh giới Nhị phẩm, những năm gần đây hắn một mực cảm thấy mình có thể nếm thử luyện chế Tam phẩm đan dược, chỉ cần có thể luyện ra một viên tam phẩm đan dược, hắn mới xem như chân chính bước vào một cái cảnh giới khác, thực sư trở thành luyện dược đại sư để cho người ta kính ngưỡng.

Tại sao đan dược tam phẩm trở xuống lại chỉ có thể dùng 'giai' để hình dung, đó là bởi vì bọn họ còn chưa có tư cách bước vào phẩm, vẫn không thể xưng là linh đan diệu dược.

Cho nên chỉ cần có thể luyện chế ra tam phẩm đan dược, liền đại biểu thân phận bay vọt, mới coi là đặt chân vào hàng ngũ luyện đan chân chính.

Hôm nay, hắn vì muốn tấn thăng lên Luyện dược sư đích thực, lợi dụng những năm gần đây gom góp được một phần linh thảo của tam phẩm đan dược, bắt đầu lần đầu tiên chính mình nếm thử luyện chế tam phẩm đan dược.

Bằng vào kinh nghiệm nhiều năm luyện dược của hắn, hắn có bảy thành nắm chắc thành đan, cho nên mới ở chỗ này thử một lần.

Cuối cùng bởi vì năng lượng ba động của đan dược quá lớn, đem dược đỉnh tạc nổ, may mà còn ngưng tụ thành một viên đan dược bán thành phẩm, mà đan dược bán thành phẩm cũng miễn cưỡng coi như là tam phẩm đan dược.

Song, lần này hắn lại phỏng đoán sai lầm.

Lăng Tiếu không chỉ cùng hắn lựa chọn luyện chế tam phẩm đan dược, hơn nữa còn thành công luyện chế ra hai khỏa, mặc dù còn không biết hai khỏa đan dược kia có công hiệu gì, bất quá lần này đã chứng minh hắn thua thất bại thảm hại rồi.

- Lăng đại sư, không biết ngươi luyện chế là đan dược gì?

Viên Bình thần sắc cung kính đối với Lăng Tiếu hỏi.

Giờ khắc này hắn đã đem Lăng Tiếu trở thành nhân vật có bối phận giống như chính mình để đối đãi, đạo không có trước sau, người đạt tới là thầy, bất kể là Lăng Tiếu bao nhiêu tuổi, chỉ bằng vòa thân phận Tam phẩm Luyện dược sư của Lăng Tiếu ở Vẫn Thạch thành đã đủ để ngang hàng nói chuyện với bất kỳ đại nhân vật nào rồi.

Lăng Tiếu lau một chút vết máu ở khóe miệng, nhếch môi cười nói:

- Hỏa thuộc tính Phá Linh đan.

- Phá Linh đan!

Viên Bình trong lòng chấn động, hiển nhiên hắn đã nghe nói qua đan dược này.

Những người khác thì đều chưa nghe nói qua.

Ở Vẫn Thạch thành tam phẩm đan dược mấy trăm năm khó gặp, bọn họ ai cũng đều không hiểu công hiệu của Phá Linh đan là cái gì, bất quá đều cho rằng tác dụng của nó khẳng định là tương đối kinh người đi.

Lúc này, Thái tượng trưởng lão lần nữa bay trở lại chỗ ngồi, hướng về phái Lăng Tiếu nói:

- Tiểu tử thúi, nói một chút xem đan dược này có công hiệu gì.

Lời này vừa ra, tất cả mọi người đều nghiêm túc lắng tai lên nghe, ai cũng muốn biết công hiệu của Phá Linh đan này.

Lăng Tiếu hướng về Thái tượng trưởng lão ngòi ở phía trên gật đầu nói:

- Đây là Hỏa thuộc tính Phá Linh đan, tam phẩm đan dược, Hỏa thuộc tính Linh Sư phục dụng đan dược này có thể đột phá một cái tiểu cấp bậc.

Lời này vừa ra, tất cả mọi người kinh hô lên.

Các trưởng lão Hỏa thuộc tính ở trên khán thai đều lộ ra thần sắc tham lam nhìn chằm chằm đan dược ở trong tay Lăng Tiếu, mà Lăng Trần ở bên cạnh Thái tượng trưởng lão lại càng thêm gấp gáp rồi, trong lòng hắn thầm nghĩ:

- Vô luận như thế nào nhất định phải nhận được viên Phá Linh đan này, cho dù là van xin cũng phải van xin đến.

Lăng Trần ở Linh Sư giai đỉnh phong nhiều năm, nếu như nhận được một viên Phá Linh đan này, không cần nói có thể hay không lại để cho hắn tiến thêm một giai nữa, hắn cảm thấy nhất định là có thể gia tăng tỷ lệ để hắn đột phá tới Vương giai, chỉ cần vượt qua một đạo hạm của Linh Sư này liền có thể là cá vượt long môn rồi, hắn có thể không nóng nảy sao.

Bỗng nhiên lúc này, Lăng Tiếu lại nói:

- Dĩ nhiên Phá Linh đan không dừng lại ở một cái công hiệu này.

Cái này mọi người càng thêm dồn dập rồi, người người đều là vẻ mặt kích động chờ Lăng Tiếu tiếp tục nói ra một loại công hiệu khác của Phá Linh đan.

- Độc Ưng ngươi tới đây!

Lăng Tiếu mang theo nụ cười như mộc dục xuân phong ( cây tắm mưa xuân ), sau đó kêu Độc Ưng đi tới.

Độc Ưng lần này càng thêm cung kính đi đến trước mặt Lăng Tiếu, quỳ một chân nói:

- Độc Ưng ở đây, thỉnh thiếu gia phân phó.

Hiện tại Độc Ưng đã hoàn toàn trung thành như một đối với Lăng Tiếu rồi.

Kể từ sau khi hắn lựa chọn đi theo Lăng Tiếu, mấy lần bị thủ đoạn cùng cơ trí của Lăng Tiếu thuyết phục, hơn nữa Lăng Tiếu còn trước sau ban thưởng Hắc Linh Chi để cho hắn đột phá đến cao giai Huyền Sĩ, lại ban thưởng Âm Phong thảo để cho hắn đạt tới cảnh giới Huyền Sĩ giai đỉnh phong, để cho hắn cô đọng ra vài phần Âm Phong sát khí, ở cấp bậc ngang hàng, hắn khó gặp được địch thủ.

Hắn biết hiện tại hết thảy đều là do thiếu gia ban tặng, không có thiếu gia, hắn không biết cần bao nhiêu năm mới có được thành tựu như hiện nay, có thể nói thiếu gia đối với hắn có chủ tớ chi nghĩa, lại còn có tình bằng hữu, căn bản không đem hắn trở thành hạ nhân để đối đãi. Nhưng mà, hắn biết vị trí của mình, chỉ có một mực đi theo thiếu gia, điểm cuối của hắn tuyệt đối không chỉ như thế.

Hôm nay, hắn lần nữa chứng kiến thiếu gia trở thành Tam phẩm Luyện dược sư, trong lòng hắn đối với thiếu gia càng thêm sùng bái vạn phần rồi, hắn sở dĩ ở dưới đám đông quỳ trước Lăng Tiếu, đó hoàn toàn là để quyết tâm tỏ rõ cõi lòng trung thành của mình đối với Lăng Tiếu, đồng thời hắn cũng đối với lựa chọn ban đầu của chính mình mà cảm thấy may mắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.