Thần Khống Thiên Hạ

Chương 859: Chương 859: Phiền toái. (2)




Lăng Tiếu vỗ vỗ đầu của Bại gia tử nói:

- Biết ngươi lợi hại, chớ ở trước mặt lão đại lộ ra vẻ đi.

Đúng lúc này, Độc Hạt Tử nói:

- Hai người kia theo kịp rồi.

Lăng Tiếu cũng không quay đầu lại nói:

- Chúng ta đi đường của chúng ta là đường, không cần để ý tới bọn họ.

Không cần đoán, Lăng Tiếu cũng biết hai người bọn họ muốn đánh cái chủ ý gì.

Nhưng mà bởi vì con đường này không phải là hắn mở, đi theo thì cứ đi theo chứ sao.

Đoàn người liên tục đi một ngày, màn đêm dần dần phủ xuống!

Một già một trẻ ở phía sau đám người Lăng Tiếu vẫn là không nhanh không chậm mà theo sát.

Lúc này Lăng Tiếu để cho tất cả mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi.

Buổi tối thật sự không nên lên đường, bởi vì có rất nhiều linh thú hung hãn đều sẽ chọn phục kích vào buổi tối.

Đám người Lăng Tiếu chọn địa phương ngồi xuống, một già một trẻ kia cũng không tiếp tục lên đường nữa, cũng lựa chọn địa phương ở không xa ngồi xuống.

Bạch Vũ Tích có chút không đành lòng đối với Lăng Tiếu nói:

- Thiếu gia, bọn họ có hai người, không bằng...

- Không bằng cái gì?

Lăng Tiếu nhìn nàng hỏi.

- Không bằng để cho bọn họ cùng đi với chúng ta đi.

Bạch Vũ Tích nắm chéo áo thấp giọng nói.

Lăng Tiếu còn chưa nói ra, Thải Hà Nguyệt đã kéo tay của Bạch Vũ Tích lại nói:

- Nhân sinh hiểm ác, chúng ta không thể dễ dàng tin vào những người khác.

Vi Đại Nhi cũng từ bên cạnh nói:

- Vũ Tích, Nguyệt tỷ tỷ nói không sai, xuất môn ra ngoài, chúng ta làm bất cứ chuyện gì cũng phải cẩn thận.

Theo mấy tháng ở chung, Phượng Tiêm Vận, Thải Hà Nguyệt, Cát Bối Hân, Bạch Vũ Tích cùng Vi Đại Nhi năm nữ nhân đã trở thành tỷ muội không chuyện không nói.

Các nàng đều là thật tâm yêu một người đàn ông, biết nam nhân củ mình không thích các nàng ở sau lưng có cái gì không vui, cho nên chúng nữ nhân cũng rất thức thời chưa cho Lăng Tiếu thêm phiền toái gì.

Lăng Tiếu rất là vui mừng nhìn nữ nhân ở bên cạnh mình, tiếp theo khẽ vuốt mái tóc của Bạch Vũ Tích một chút nói:

- Vũ Tích ngươi chính là quá thiện lương, bất quá... Ta chính là thích cái thiện lương đó của ngươi!

Bạch Vũ Tích bị Lăng Tiếu ở trước mặt mọi người nói ra như vậy, trên khuôn mặt cũng nổi lên ý ngượng ngùng.

Lăng Tiếu đứng lên, đi tới trước mặt lão giả cùng nữ tử trẻ tuổi kia.

Nữ tử trẻ tuổi kia rất là trừng mắt một cái nhìn Lăng Tiếu nói:

- Ngươi tới đây làm gì.

Lăng Tiếu không để ý đến nàng, mà là nhìn về phía lão giả kia, trong tay cũng nhiều ra một vò rượu mạnh hướng lão giả kia đưa tới:

- Lão trượng uống một chén?

Lão giả cười cười đem vò rượu kia nhận lấy nói:

- Đa tạ tiểu ca, cấp thêm phiền toái cho ngươi!

- Cũng đã thêm phiền toái, nhiều lời cũng vô ích rồi, cạn một chén!

Lăng Tiếu giơ giơ rượu ở trong tay mình đối với lão giả nói.

Lão giả cùng Lăng Tiếu đụng một cái, hai người liền đem rượu rót xuống.

Nữ tử trẻ tuổi kia ở một bên bất phẫn nói:

- Các ngươi không hộ tống chúng ta coi như xong, chúng ta lúc nào tạo thêm phiền toái cho ngươi, ngươi người này thật không nói đạo lý.

- Tiểu ca, ngươi đừng cùng nàng chấp nhặt, là chúng ta không đúng trước, bất quá ta vẫn là một câu nói kia, nếu như các ngươi có thể hộ tống chúng ta đến một đầu khác, nhất định sẽ có hậu báo.

Lão giả từ bên cạnh nói.

- Các ngươi là người bên kia?

Lăng Tiếu hỏi.

- Không sai, lần này chúng ta chỉ là trở lại thăm viếng, không ngờ gặp chút ít phiền toái, hiện tại liền còn hai ông cháu chúng ta rồi.

Lão giả gật đầu đáp.

Lăng Tiếu tự nhiên biết lão lão này cũng không có nói thật, bất quá hắn cũng không có vạch trần, chỉ là gật đầu nói:

- Tốt, các ngươi đã là người bên kia, vậy thì hộ tống các ngươi một đoạn đường.

Lão giả có chút kích động nói:

- Như thế liền đa tạ tiểu ca rồi.

- Gia gia, hắn người này nhất định là không có hảo tâm, chúng ta không cần bọn họ hộ tống.

Nữ tử trẻ tuổi kia từ bên cạnh khó chịu nói.

- Ngươi biết cái gì!

Lão giả trừng mắt liếc nữ tử trẻ tuổi nói.

Lăng Tiếu cười cười không có để ý tới nữ tử trẻ tuổi kia, sau đó hướng tới phương hướng sâu xa nói:

- Nên tới vẫn phải tới, lão trượng này đầu trận chiến liền để cho ngươi rồi, an toàn của nàng do chúng ta chịu trách nhiệm thì như thế nào?

Lão giả còn chưa mở miệng, nữ tử trẻ tuổi kia lại là giành nói trước:

- Ai cần ngươi bảo vệ, Vi gia gia chúng ta hiện tại liền đi, đừng để ý tới kẻ điên này.

- Đừng nóng vội, ngươi ở chỗ này chờ, gia gia đi một chút sẽ trở lại.

Lão giả không nghe lời của nữ tử trẻ tuổi kia, lúc này nhanh chóng lướt vào trong rừng rậm ở phía trước.

- Ngươi người này làm sao có thể như vậy, có phiền toái ngươi không đi ngăn chặn lại muốn để cho gia gia của ta đi.

Nữ tử trẻ tuổi căm tức Lăng Tiếu khẽ kêu nói, sau đó liền muốn hướng gia gia của nàng đuổi theo.

Lăng Tiếu lắc mình ngăn trở ở trước mặt nàng nói:

- Lấy thực lực của lão trượng rất nhanh sẽ trở lại, đừng có gấp!

- Ngươi cút ngay cho ta!

Nữ tử trẻ tuổi kia hướng về phía Lăng Tiếu rống một tiếng, trong tay nhiều ra một cái trường tiên.

Cái trường tiên này tản ra Hỏa thuộc tính nồng đậm, phảng phất như có vô số gai nhọn đi ra ngoài.

Đây lại là một thanh lục giai đê cấp linh khí.

Chân mày Lăng Tiếu nhẹ nhàng nhếch lên, nói tiếp:

- Ngoan ngoan ở lại đó, đừng tìm phiền toái, thực lực của ngươi mặc dù không tệ nhưng mà đem đối với nhân gia mà nói thì cặn bã cũng không phải.

- Ai cần ngươi lo!

Nữ tử trẻ tuổi quát một tiếng, sau đó linh tiên ở trong tay hướng Lăng Tiếu quất tới.

Song, tiên của nàng còn chưa kịp tới bên người Lăng Tiếu, lại bị Lăng Tiếu nắm trụ cổ tay.

- Ngươi náo đủ chưa?

Lăng Tiếu trừng mắt nhìn cái nữ nhân không có đầu óc này quát lên.

Nữ tử trẻ tuổi kia không nghĩ tới Lăng Tiếu phản ứng nhanh như vậy, nhưng mà nàng một mực thân là thiên chi kiều nữ, làm sao có thể cứ như vậy bị người chế trụ được.

Chỉ thấy nàng nhanh chóng đá ra một cước, lại là hướng chỗ yếu hại của Lăng Tiếu đá vào.

- Nương môn thật ác độc!

Lăng Tiếu thì thầm một tiếng, dùng một cái tay khác phách về phía chân của nữ tử trẻ tuổi kia.

- A!

Nữ tử trẻ tuổi đau đớn kêu thảm thiết một tiếng, Lăng Tiếu thuận thế đem một cái tay khác của nàng buông ra, nàng loạng choạng một cái lui mấy bước ngã té ngã trên mặt đất.

Cũng vừa lúc đó ở phía trước không xa truyền đến mấy tiếng kêu thảm thiết.

- Tiểu ca ngươi mau dẫn tôn nhi của ta đi, bọn họ có đại lượng nhân mã chạy tới.

Một đạo thân ảnh cũng không xa thaongs hiện ra ngoài kinh hô.

Người này chính là lão giả mới vừa tiến vào tùng lâm giết người kia.

Lúc này lão giả mới nhìn rõ "Tôn tử" của mình đang ngồi dưới đất, một bộ tức giận không thôi.

- Ta muốn giết ngươi!

Nữ tử trẻ tuổi kia từ trên mặt đất đứng dậy, linh tiên trong tay giống như là linh xà hướng Lăng Tiếu tấn công đánh tới.

Không cần Lăng Tiếu xuất thủ, lão giả lại là chắn ở phía trước nữ tử gấp gáp nói:

- Đừng náo nữa, chạy nhanh đi, Huyết Xà dong binh đoàn có đại lượng nhân mã hướng bên này chạy đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.