Thần Khống Thiên Hạ

Chương 887: Chương 887: Phiền toái của Diệp gia.




Đương nhiên lần này hắn chỉ tính toán thỏa hiệp thôi.

Hắn chỉ muốn ổn định Trương gia trước sau đó tìm cách cho con gái đưa ra khỏi Diệp Gia Thành.

Diệp Lệnh Trùng cũng không muốn gả con gái mình yêu thương cho Trương gia.

Bởi vì hắn cũng sớm đoán được nguyên nhân Trương gia nhắc tới thông gia chỉ là lấy cớ.

Tuy không biết bọn chúng có mục đích gì nhưng mà Diệp Lệnh Trùng vẫn phòng bị khi chưa xảy ra.

Hắn vốn tưởng rằng khi con gái mất tích thì Trương gia sẽ buông tha quan hệ thông gia trong đầu.

Ai biết bỏi vì vậy mới bức ra mục đích chính thức của Trương gia.

Trương gia chính là muốn bí thuật độc nhất vô nhị của Diệp gia là "Thăng Linh Quyết" .

Thăng Linh Quyết cũng không phải huyền kỹ, nó là một loại bí thuật, là môn huyền công hiếm thấy, người luyện Thăng Linh Quyết thành công có thể khiến sức chiến đấu tăng lên gấp ba lần, thời gian duy trì một giờ, nhưng mà sau khi sức chiến đấu biến mất thì bảy ngày không thể dùng linh lực.

Tác dụng của Thăng Linh Quyết nhìn thì rất tương tự đan dược gia tăng lực lượng, nhưng mà người sử dụng Thăng Linh Quyết bảy ngày sau sẽ khôi phục sức chiến đấu, hơn nữa không có tác dụng phụ như sử dụng đan dược.

Loại bí thuật này trên đại lục rất hiếm thấy, đây cũng là nội tình Diệp gia từ xa xưa tới nay dựa vào.

Thử nghĩ một chút nếu hai võ giả đánh nhau, trong đó một người sức chiến đấu tăng lên gấp ba lần, như vậy ai thắng ai thua tự nhiên rõ ràng.

Trương gia cùng Diệp gia tương giao nhiều thế hệ tự nhiên biết Diệp gia có Thăng Linh Quyết tồn tại, nhưng mà bọn họ chẳng biết được khẩu quyết.

Trương gia vẫn đố kỵ Diệp gia có Thăng Linh Quyết này từ lâu!

Nhưng mà thực lự của Diệp gia cũng chẳng yếu hơn Trương gia cho nên không thể cường đoạt.

Cho nên bọn họ mới nghĩ ra biện pháp này.

Bởi vì Diệp gia chỉ có dòng chính Diệp gia mới có thể tu luyện Thăng Linh Quyết, mà Diệp Thủy Thanh là con gái của Diệp Lệnh Trùng cho nên nhất định được tu luyện Thăng Linh Quyết.

Cho nên Trương gia chính là muốn cưới Diệp Thủy Thanh vào Trương gia, như vậy bọn họ muốn đoạt được Thăng Linh Quyết còn không phải dễ dàng sao?

Thế nhưng mà bọn họ không nghĩ tới người Diệp gia lại chơi trò mất tích.

Bất đắc dĩ Trương gia chỉ có thể vạch mặt, mượn danh nghĩa Kim Quyền Tông bức bách Diệp gia đem Thăng Linh Quyết giao ra đây, bằng không xóa tên Diệp gia.

Trương gia muốn đối phó Diệp gia thì phần thắng chỉ năm phần, nhưng mà hươu chết trong tay ai còn chưa biết, nhưng Trương gia có Kim Quyền Tông làm hậu thuẫn, Diệp gia không thể không lo.

Một khi Kim Quyền Tông toàn lực trợ Trương gia, như vậy đây là tai nạn của Diệp gia rồi.

Thời điểm Diệp gia đang buồn rầu thì Diệp Thủy Thanh chạy ra ngoài lại quay về lần nữa.

Lúc trước Diệp Thủy Thanh bị Lăng Tiếu cứu đi đã giao cho Vi Lâm Nghiệp.

Vi Lâm Nghiệp mang theo Diệp Thủy Thanh chạy tới lối ra huyết ma vực, dùng tốc độ nhanh nhất quay về Diệp Gia Thành.

Nhưng mà hai người bọn họ từ huyết ma vực đi ra khỏi huyết ma vực chỉ sớm hơn bọn người Lăng Tiếu nửa tháng.

Bởi vì bọn người Lăng Tiếu cưỡi Huyết Phong Ưng mà tới.

Cũng nói chính xác hơn bọn người Lăng Tiếu còn ở Toái Cương Thành thì hai người kia còn đang chạy ra khỏi huyết ma vực.

Nhưng mà hai người bọn họ cũng tới Diệp Gia Thành sớm hơn bọn người Lăng Tiếu một bước.

Bởi vì bọn họ không có như Lăng Tiếu bay từ Toái Cương Thành tới Diệp Gia Thành, mà là trực tiếp từ Toái Cương Thành truyền tống tới Diệp Gia Thành.

Trong thư phòng Diệp Lệnh Trùng có hai con đang đứng.

Diệp Lệnh Trùng năm mươi mấy tuổi nhưng nhìn qua chỉ hơn bốn mươi mà thôi, tướng mạo nho nhã bất phàm, một thân tinh khí nội liễm, thường nhân khó nhìn ra hắn là Địa Hoàng giai.

Diệp Vân Phong hai mươi bảy tuổi, khí khái hào hùng bừng bừng phấn chấn, thân hình như nhạc, khí thế như gió, nhìn qua dũng mãnh hiếu chiến.

Diệp Thủy Thanh mặc bộ quần áo tơ lụa, thân thể lung linh, khí chất thượng giai, là mỹ nhân khó gặp.

- Hai người các ngươi phải mau chóng rời khỏi Diệp Gia Thành!

Diệp Lệnh Trùng nói ra với vẻ sầu muộn.

Diệp Vân Phong cự tuyệt nói:

- Phụ thân chúng ta không cần sợ Trương gia, cùng lắm là cá chết rách lưới.

- Chuyện tốt như vậy đã giải quyết từ lau rồi, bọn chúng hiện tại mang Kim Quyền Tông ra, rõ ràng là lấy thế đè người, chúng ta không sợ Trương gia, nhưng mà Kim Quyền Tông thì không dễ đối phó, hai người các ngươi rơi đi trước cho ta bớt lo, huống hồ bằng thiên tư hai người các ngươi sẽ giúp thanh danh Diệp gia đại chấn, đến lúc đó lại thay Diệp gia lấy lại công đạo.

Diệp Lệnh Trùng nói ra.

Diệp Thủy Thanh cắn răng nói :

- Nếu không ta gả cho Trương gia đi, như vậy bọn chúng không có cớ ức hiếp chúng ta.

Nhìn bộ dáng của Diệp Thủy Thanh khó xử thì biết nàng không muốn đi Trương gia.

Diệp Lệnh Trùng thở dài nói:

- Chẳng lẽ các ngươi vẫn chưa rõ sao? Trương gia nhắm vào Thăng Linh Quyết của Diệp gia chúng tá, hiện tại đã vạch mặt, ngươi có gả hay không chẳng trọng yếu.

- Phụ thân... Cả tộc chúng ta bỏ trốn đi.

Diệp Thủy Thanh sợ hãi từ biệt là không thể gặp nhau.

Tuy nàng là Vương giai trung giai, nhưng mà không hy vọng toàn tộc bị diệt.

- Không có khả năng, Diệp gia chúng ta không phải người không đánh mà chạy.

Diệp Lệnh Trùng không có lên tiếng, Diệp Vân Phong quát.

Diệp Lệnh Trùng thoả mãn nhìn con mình, buổn bả nói:

- Đúng vậy, không phải vạn bất đắc dĩ Trương gia sẽ không sống chết với chúng ta, chỉ là hai người các ngươi phải đi.

- Không, phụ thân chúng ta tuyệt đối không đi!

Diệp Vân Phong cùng Diệp Thủy Thanh cùng kêu lên.

Trong mắt bọn họ đầy kiên định.

Diệp Lệnh Trùng lắc đầu, cũng thở dài không khuyên bảo hai con nữa.

Làm phụ thân, hắn không nhẫn tâm nhìn thấy con mình tráng niên mất sớm.

Đúng lúc này ngoài cửa có thị vệ nói vọng vào.

- Gia chủ, người Trương gia đã tới!

Thần sắc Diệp Lệnh Trùng hơi đổi, thản nhiên nói:

- Xem ra bọn chúng không bình tĩnh được rồi.

Dứt lời hắn vội vàng di ra ngoài.

Diệp Vân Phong cùng Diệp Thủy Thanh nhìn nhau, cũng lập tức cùng đi ra ngoài.

Trong đại sảnh Diệp gia có ba người, một trẻ tuổi và hai lão già.

Người tuổi trẻ tên là Trương Cơ chính là chỉ phúc hôn phu của Diệp Thủy Thanh, đồng thời cũng là đệ tử đắc ý của Kim Quyền Tông, hai mươi ba tuổi là Vương giai trung giai.

Lão giả áo lam là trưởng lão Trương gia, thực lực Địa Hoàng trung giai, một người áo bào vàng chính là trưởng lão Kim Quyền Tông có tu vị Địa Hoàng cao giai, hai người đều có uy thế không giận tự uy, nhưng mà trong mắt trưởng lão Kim Quyền Tông nhìn ra mấy phần miệt thị.

Ba người tới đây chính là hạ thông điệp cuối cùng với Diệp gia, làm cho Diệp gia giao ra Thăng Linh Quyết.

Diệp Lệnh Trùng đi vào đại sảnh thì Trương Cơ ngược lại rất thức thời đứng lên chắp tay lạnh nhạt chào Diệp Lệnh Trùng.

- Bái kiến Diệp bá phụ.

Diệp Lệnh Trùng phất tay nói:

- Ta không đảm đương nổi tiếng bá phụ của ngươi, nếu ba vị vì Diệp gia Thăng Linh Quyết mà đến, vậy thì quay về đi, Diệp gia chúng ta tuyệt đối không giao ra.

Diệp Lệnh Trùng mở miệng nói ra, dù sao Diệp gia bọn họ đã làm ra ý định xấu nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.