Thần Khống Thiên Hạ

Chương 397: Chương 397: Phụ mã, ta sẽ tắm rửa thay quần áo cho ngươi. (2)​




- Nhiều một năm thì ta có thể có cơ hội tìm kiếm Thiên Cổ Thần Công, chỉ cần tìm được Thiên Cổ Thần Công thì Vận nhi có thể sống sót.

Lăng Tiếu nói yếu ớt.

Hắn cũng biết chân trời xa xăm mênh mông, phải tìm Thiên Cổ Thần Công không khác gì người mù mò đường trong đêm tối.

- Trước tiên nói xem ngươi có biện pháp gì giúp tiểu Vận sống thêm một năm!

Đại Tế Ti hỏi.

- Đan dược!

Lăng Tiếu khẳng định.

- Đan dược gì?"

- Ngũ phẩm tinh Duyên Nguyên Đan!

- Ngũ phẩm Duyên Nguyên Đan?

Đại Tế Ti cùng nữ Tế Ti nghi ngờ nói.

- Đúng vậy, Duyên Nguyên Đan có thể giúp bất luận kẻ nào sống thêm trăm năm, có biệu quả cố bản bồi nguyên, khởi tử hồi sinh, tuy nó không thể khắc chế Thiên Cổ chi thể, nhưng lại có thể lợi dụng dược lực chống lại độc cổ, tuyệt đối có thể giúp Vận nhi tăng nhiều hơn một năm thọ nguyên!

Lăng Tiếu khẳng định nói.

Hắn nhớ tất cả đan phương trong Luyện Đan Quyết, trong đó có đan phương Duyên Nguyên Đan, đồng thời cũng có nói rõ đan dược này có công hiệu chống cự độc cổ, cho dù Thiên Cổ chi thể cũng có thể chống đỡ một hai, cho nên Lăng Tiếu mới trả lời khẳng định với Đại Tế Ti.

Đại Tế Ti hỏi:

- Chẳng lẽ trên người của ngươi có Duyên Nguyên Đan?

Lăng Tiếu lắc đầu, tỏ vẻ không có.

Đại Tế Ti không vui nói.

- Ngươi dám gạt ta?"

- Tuy ta không có, nhưng mà hai năm sau ta có thể luyện chế Duyên Nguyên Đan!

Lăng Tiếu kiên định nói.

Hôm nay hắn đã là Tứ phẩm Luyện dược sư, dùng hai năm tấn giai Ngũ phẩm chi cảnh, tin tưởng không thành vấn đề.

- Ha ha, ngươi tiểu tử này, không ngờ khẩu xuất cuồng ngôn, ở tây bắc này theo ta được biết số lượng Ngũ phẩm Luyện dược sư chỉ nằm trong bàn tay mà thôi, ngươi cho rằng ta dễ gạt đúng không!

Đại Tế Ti cười to nói.

- Có tin hay không là tùy ngươi!

Lăng Tiếu chẳng muốn phí lời giải thích, hắn nhìn qua nữ Tế Ti nói:

- Vận nhi, Tình Cổ ta đã giải, ta còn là phụ mã nữa không?

Nữ Tế Ti còn chưa trả lời, Đại Tế Ti đã nói:

- Tiểu tử chẳng biết xấu hổ, bao nhiêu người muốn cướp làm phụ mã của thành Cổ Tế đấy, ngươi còn nói miễn cưỡng như vậy, tin ta giết ngươi ngay không?

Nữ Tế Ti vội vàng nói:

- Gia gia, thả hắn đi, nếu hắn đã tự hành khu trừ Tình Cổ, đây cũng là thiên ý, chúng ta cần gì phải khó xử hắn!

Nữ Tế Ti vừa nói, ánh mắt nhìn qua người Lăng Tiếu, tâm hồn thiếu nữ chỉ cảm thấy vô cùng thất lạc.

Nàng vốn tưởng rằng trước khi nhân sinh sắp hết, sẽ có trải nghiệm làm thê tử người ta, đáng tiếc trời muốn nàng cô độc mà chết.

- Ai, ngươi nha đầu kia, nếu thả hắn đi thì danh dự của ngươi sẽ bị hủy.

Đại Tế Ti không đành lòng nhìn qua nữ Tế Ti nói.

- Ngay cả mạng cũng không còn, danh dự cần làm gì chứ, không bằng để cho ta ở với gia gia nhiều hơn một ngày, coi như Vận nhi tận hiếu đạo với gia gia.

Nữ Tế Ti miễn cưỡng cười nói.

Lăng Tiếu nhìn qua nữ Tế Ti, trong lòng cảm thấy đau đớn.

Nói như thế nào đây cũng là thê tử đầu tiên trải qua cưới hỏi chính thức, chẳng lẽ thực sự trơ mắt nhìn nàng chết đi sao?

- Bỏ đi bỏ đi, vậy do hắn đi thôi!

Đại Tế Ti sủng ái cháu gái có thừa, lúc này buông tha bắt buộc Lăng Tiếu, liền rời đi.

- Phụ mã, ta sẽ chuẩn bị nước cho ngươi, thân thể của ngươi quá dơ rồi, nên đi tắm rửa thôi, gia gia sẽ không làm khó ngươi.

Nữ Tế Ti dường như buông lỏng tâm tình, nhìn qua Lăng Tiếu cười nói, quay người rời đi.

Lăng Tiếu nhìn qua bóng lưng nữ Tế Ti rời đi, cảm giác bành trướng xuất hiện.

Lăng Tiếu yên lặng đứng ở đó hồi lâu, tâm đã thở dài, nói:

- Trời ghét hồng nhan ah! Ông trời vì sao ngươi nhẫn tâm như vậy?

Nữ Tế Ti vừa đi quay lại, Lăng Tiếu chuẩn bị nước tắm và quần áo cho hắn.

- Phụ mã, ta đã chuẩn bị nước và quần áo rồi!

Nữ Tế Ti đi đến bên người Lăng Tiếu ôn nhu nói.

Lăng Tiếu hít một hơ, tiến lên lên ôn nữ Tế Ti, cúi đầu hôn lên môi ngọc của nàng.

Thân thể Nữ Tế Ti khẽ run lên, cảm giác khác thường đánh úp.

Ngay sau đó nàng nhắm mắt lại, trở tay ôm lấy eo của Lăng Tiếu, động tình giãy dụa thân thể.

Sau khi thỏa thích mút lưỡi nữ Tế Ti, dục hỏa trong lòng Lăng Tiếu đã tăng lên, sau khi hôn thỏa thích người ngọc trong ngực, hắn bắt đầu xoa bóp bộ ngực nhô cao của nàng.

- Ah...

Nữ Tế Ti bị Lăng Tiếu sờ mó cấm khu, thân thể bắt đầu nhũn ra, trong miệng khó kìm rên rỉ, gương mặt kiều diễm đỏ hồng lên.

Nữ Tế Ti ngâm lên như ma chú, triệt để làm Lăng Tiếu mất đi lý trí, bàn tay lớn thô bạo xé lụa mỏng của nàng, thân thể hoàn mỹ mê người hiện ra.

Lăng Tiếu khô khốc nhìn qua người ngọc dáng người như ma quỷ trước mắt, dục vọng trong lòng sôi trào.

Nữ Tế Ti ngượng ngùng nói khẽ:

- Phụ mã muốn ta!

Lăng Tiếu không chần chờ nữa, linh khí trong người chấn động, quần áo toàn thân nát tan.

Sau một khắc, ôm thân thể trơn bóng như ngọc, hai thân thể kết hợp với nhau.

Ah!

Một tiếng kêu thảm thiết khó xử vang lên, vạch phá bầu trời.

Lăng Tiếu giống như dã thú mất đi lý trí, căn bản không để ý người ngọc trong ngực đau đớn, càng không ngừng công kích u cốc nằm ẩn nấp trong bụi cỏ thần bí.

Nữ Tế Ti ôm chặt lấy thân thể Lăng Tiếu, hai hàng nước mắt chậm rãi chảy ra, trong lòng nghĩ thầm:

- Ta đã là nữ nhân, không còn là thiếu nữ.

- Ah... A...

Từng tiếng kêu đau đớn và sung sướng hòa lẫn vào nhau.

Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, sau một tiếng rít dài thì trong phòng im lặng.

Trong phòng, trong thùng nước tắm rửa, hai người trần trụi ôm nhau.

Nữ Tế Ti từ thiếu nữ thoát biến thành nữ nhân, thân thể càng kiều diễm ướt át, hơn nữa càng thêm có thần vận mê người.

Lăng Tiếu nhẹ vỗ về nữ Tế Ti, nói:

- Hối hận không?

Nữ Tế Ti vúi đầu vào ngực Lăng Tiếu, nói:

- Ngươi là phụ mã của ta, ta là thê tử của ngươi, có gì mà hối hận?

- Nếu không ngươi đi theo ta nhé? Cho dù là đi khắp chân trời góc biển, ta sẽ tìm được Thiên Cổ Thần Công cho ngươi.

Lăng Tiếu nhẹ nhàng hỏi.

- Không... Ta muốn ở lại hầu hạ bên người gia gia, huống hồ... Huống hồ, cho dù ta chết đi, ta vẫn muốn sinh hài tử với ngươi, sau khi ta chết làm thì nó sẽ ở lại bên cạnh gia gia, không cho gia gia quá cô đơn, ngươi có thể đáp ứng ta không?

Nữ Tế Ti đã tán thành Lăng Tiếu, đã toàn tâm toàn ý xem hắn như trượng phu của nàng.

Lăng Tiếu do dự thoáng một chút, nói:

- Có thể, nhưng ta trong một năm này nhất định sẽ luyện ra Duyên Nguyên Đan, tin tưởng ta.

- Đương nhiên tin tưởng ngươi, từ xưa đến nay người có thể tự khu trừ Tình Cổ chỉ có hai người, mà ngươi là người thứ hai, ta cũng tin tưởng ngươi sẽ làm được, nhưng mà ta không hy vọng quá miễn cưỡng ngươi.

Nữ Tế Ti đáp.

- Ân, yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không bỏ ngươi, bây giờ còn chút thời gian, chúng ta nên tranh thủ tạo người đi.

Lăng Tiếu nhẹ gật đầu một cái, sau đó tiểu đệ của hắn đi vào khe hẹp.

Ôi!

Khe suốt của nữ Tế Ti bị lấp đầy, trên gương mặt hiện ra thần sắc thỏa mãn, trong miệng không kìm được âm thanh rên rỉ.

Trong phòng lại vang lên âm thanh khiến máu huyết người ta sôi trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.