Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1999: Chương 1999: Quỳ xuống! (2)




- Đây là chuyện của ta, không quan hệ với ngươi!

Niếp Đao lạnh lùng trả lời nói.

Tiếp theo hắn lấy ra thần tài cùng thần tinh cung kích giao vào trong tay Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu nhận lấy, đối diện với trọng tài trưởng lão đang ở trong ngây ngốc nói:

- Không phải là có thể tuyên bố kết quả rồi sao?

Trọng tài trưởng lão kia cười khổ một cái, trong lòng thầm mắng:

- Đều đã như vậy rồi còn muốn tuyên bố kết quả sao? Thật là quá khi phụ người đi!

Dưới bất đắc dĩ hắn nói một tiếng Lăng Tiếu lấy được chiến thắng, liền chuẩn bị rời khỏi tỷ võ tràng rồi.

Nhưng mà Lăng Tiếu lại đem hắn gọi lại nói:

- Trưởng lão, mấy ngày này cực khổ cho ngươi, đây là thù lao cho ngươi!

Nói xong, một khỏa Thần đan xuất hiện ở trước mặt trọng tài trưởng lão kia.

- Thần... Thần Vương đan!

Người trọng tài trưởng lão kia nhìn thấy khỏa đan dược kia kinh hô nói.

- Đúng vậy, hi vọng trưởng lão không nên chê bai mới tốt!

Lăng Tiếu hết sức chân thành nói.

- Đây... Đây không tốt lắm đâu? Quá... Quá quý trọng rồi!

Trọng tài trưởng lão kia nuốt nước bọt nói.

Hắn chỉ là đê cấp Thần Vương đỉnh phong, lấy tư chất của hắn cũng không sai biệt lắm đạt tới bộ dạng này mà thôi, nếu như không có tế ngộ đặc thù là không có cách nào lại đi lên một tầng.

Hắn đương nhiên vô cùng khát vọng nhận được một khỏa Thần Vương đan, nhưng mà mỗi khỏa Thần Vương đan cần giá trị cống hiến quá lớn, căn bản không phải là hắn muốn hoàn thành liền có thể hoàn thành được.

Mà Lăng Tiếu lại tặng cho hắn một khỏa Thần Vương đan, đây đơn giản là để cho hắn khó có thể tin, đồng thời lại vô cùng kích động, hận không thể lập tức đem nó tiếp lấy.

- Cầm lấy đi, chỉ cần có tài liệu, ta không thiếu thứ này!

Lăng Tiếu hướng về phía trưởng lão kia ném qua, không có nửa phần dáng vẻ đau lòng.

Trọng tài trưởng lão kia nhận lấy, cảm kích nhìn Lăng Tiếu một cái, sau đó hướng về phía Lăng Tiếu cung kính khom người nói:

- Đa tạ Lăng thần sư, ngày sau có việc gì cần cứ việc phân phó!

Nói xong một tiếng này hắn mới kích động rời khỏi tỷ võ tràng.

Mà Thần Vương ở bốn phía từng người nuốt nước bọt, bọn họ thật không nghĩ đến trưởng lão kia chỉ là thay Lăng Tiếu làm trọng tài mấy ngày liền kiếm được Thần Vương đan, cái vận khí này thật sự là để cho bọn họ đố kỵ phát cuồng.

Đồng thời tâm tư của bọn họ đều hoạt lạc lên, nếu như bọn họ có thể hảo hảo bợ đỡ nịnh hót Lăng Tiếu, hắn có thể hay không cũng đồng dạng thưởng Thần Vương đan cho bọn họ đây?

Cho nên thuận theo trọng tài trưởng lão kia rời đi, từng đạo thanh âm kinh hô càng không ngừng vang lên.

Bọn họ từng người đều là đang khen Lăng Tiếu cường đại cùng hào sảng, tựa hồ đều hận không được quỳ xuống trước mặt Lăng Tiếu, nguyện ý làm người hầu cho hắn.

Lăng Tiếu để cho Niếp Đao đứng lên, sau đó còn quét mắt nhìn mọi người ở dưới đài một cái sâu xa nói:

- Mọi người an tĩnh một chút.

Sau khi đợi mọi người ngừng hoan hô, Lăng Tiếu lại tiếp tục nói:

- Tất cả mọi người là đồng môn sư huynh đệ vốn nên tương thân tương ái, giúp đỡ lẫn nhau, không nên tự tương tàn, chỉ là mọi người nhưng đều quên mất quỷ của bên trong tông môn, càng không ngừng xuất kích với đồng môn sư huynh đệ, đây thật sự là để người nhìn đến mà đau lòng, người khác đều vì Thiên Long môn chúng ta là tông môn cường đại nhất, nhưng trên thực tế mọi người ở chỗ này đem đại bộ phận thời gian dùng để đấu đá, đây là hành vi ngu xuẩn nhất!

Ngừng một chút hắn lại nói:

- Ba năm nay ta từng đi đến Thiên Huyền địa vực, ta nghe nói Thiên Long môn chúng ta xếp hạng trên Huyền Vũ tông, nhưng mà ta giao thủ với Thần Vương cùng một thời đại của bọn họ, thực lực của nhân gia đều trên xa các ngươi, thực lực của Thiếu tông chủ kia lại càng thiếu chút nữa có thể đánh bại ta, các ngươi có thể tưởng tượng một chút thực lực của nhân gia là cái dạng gì rồi, huông chi bọn họ từng người đều tương đối đoàn kết, nguyện ý vì đồng môn mà cá cược tính mạng, một điểm này đã để cho ta tôn kính, ta hi vọng tất cả sư huynh đệ, sư tỷ mội của Thiên Long môn chúng ta đều giống như bọn họ, cố gáng tu luyện, đoàn kết hữu ái, làm vẻ vang uy danh của Thiên Long môn ta!

Lời nói của Lăng Tiếu không nghi ngờ gì là rất kích động, khiến cho tất cả mọi người đầu tiên là trầm tư một chút, tiếp theo đều theo đó kinh hô lên:

- Làm vẻ vang uy danh của Thiên Long môn ta! .... Làm vẻ vang uy danh của Thiên Long môn ta! ...

Từng thanh âm chấn thiên động địa, chấn đến tai muốn điếc truyền khắp trong Thiên Long môn!

Bọn họ đại đa số đều là Thần Vương trẻ tuổi một đời, bọn họ cũng có cảm giác vinh dự của tập thể.

Nghe Lăng Tiếu nói người của Huyền Vũ tông so với bọn hắn đều phải cường đại hơn, đây để cho bọn họ không cách nào đón nhận.

Bởi vì ở trên Thiên vực, thực lực của Thiên Long môn phải xếp hạng ở trên Huyền Vũ tông, bọn họ cũng nhất định cho là bọn họ cường đại hơn so với người của Huyền Vũ tông.

Nhưng mà nói Lăng Tiếu nói đến khẳng định như vậy, bọn họ không khỏi nghĩ lại:

- Chẳng lẽ chúng ta thật không bằng bọn họ sao? Không... Đây tuyệt đối không thể nào!

Bọn họ không thừa nhận, cho nên bọn họ đều theo đó kinh hô lên, bọn họ muốn phần hiếu thắng với bên ngoài được tiềm ẩn trong lòng đều kích phát lên.

Giờ phút này bọn họ quên mất người của phe phái gì, chỉ nhớ rõ bọn họ đều là người của Thiên Long môn mà thôi.

Đây hết thảy đều bị người có tâm nhìn vào trong mắt, từng người ý thức được Thiên Long môn tương lai chỉ sợ lại thay đổi rồi!

Lăng Tiếu vô cùng hài lòng rời khỏi tỷ võ tràng.

Nhưng mà không có nghĩa là động tác của hắn kết thúc như vậy, hắn còn có một cái kế hoạch khác cần đi hoàn thành.

Trên Thiên Long môn chủ điện, Lăng Thần nhìn Lăng Tiếu đã là vui như nở hoa rồi.

Có Lăng Tiếu ra mặt trấn áp một đời thanh niên của Thần thể phái, tin tưởng có thể để cho bọn họ trung thực một lúc rồi, mà bây giờ sẽ phải nhìn xem Lăng Thần nên giải quyết như thế nào rồi.

- Tiếu đệ, ta... Ta thật không biết nên khen thưởng ngươi như thế nào, việc này ngươi làm được quá phấn chấn lòng người rồi!

Lăng Thần nhìn Lăng Tiếu tán dương nói.

- Đây chỉ là chuyện ở trong khả năng của ta mà thôi!

Lăng Tiếu không có quá nhiều vẻ kích động, nói thật cùng người đồng giai đối chiến tựa như là đại nhân đánh với tiểu hài tử, không dâng lên nổi nửa điểm kích thích cho hắn.

- bất kể như thế nào đại ca nhận nhân tình này của ngươi, trở về ngươi cần thần tìa gì ta sẽ hết sức thỏa mãn ngươi!

Lăng Thần nói.

Lăng Tiếu cười cười mà từ chối cho ý kiến, tiếp theo hắn nói:

- Môn chủ, ta có một cái phương pháp có thể trong chốc lát giải quyết nội đấu bên trong Thiên Long môn, không biết ngươi có muốn nghe hay không?

- Ngươi... Ngươi nói cái gì, ngươi thật sự có biện pháp?

Lăng Thần kinh hô.

Nội đấu Thiên Long môn đã có từ lâu, môn chủ là hắn cũng không có biện pháp, hắn còn thật không tin Lăng Tiếu có thể làm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.