Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1994: Chương 1994: Sau này bọn họ nhìn thấy ta mới sẽ sợ hãi! (1)




Tám kiếm này tựa hồ đều là giống như huy ra ở cùng lúc, tốc độ xuất thủ cực nhanh xác thật so với đê cấp Thần Vương đỉnh phong bình thường thì cao hơn một bậc.

Chỉ thấy đại giang chi thủy thao thao bất tuyệt kia giống như là đảo lộn mà đến, uy lực hung mãnh bàng bạc.

Chỉ tiếc chính là tám kiếm uy lực cường đại này của hắn toàn bộ đánh vào khoảng không, Lăng Tiếu đã không còn ở trước mặt hắn nữa rồi.

Hạ Giang còn chưa có phản ứng lại liền cảm thấy sau lưng đau đớn, ngay lạp tức một trận công kích giống như cuồng phong bạo vũ ở sau lưng hắn hạ xuống, oanh đến hắn liên tục kêu thảm hộc máu.

Phanh phanh!

Một vòng công kích này ở trong mắt người khác nhìn đến chỉ là chuyện trong mấy cái nháy mắt, nhưng đối với Hạ Giang mà nói lại là tương đương với dài bằng một năm.

Khi hắn nặng nề rơi xuống mặt đất, hắn chỉ cảm thấy toàn thân xương cốt đều gãy hết, tạng phủ cũng toàn bộ lệch vị trí, loại đau đớn này để hắn cơ hồ muốn ngất đi.

Nếu như ngất đi thì còn dễ chịu một chút, ngược lại loại trạng thái trọng thương không dậy nổi này lại để cho đầu óc của hắn bảo trì thanh tĩnh, đơn giản là so với giết hắn còn khó chịu hơn.

Trong đầu hắn không khỏi thoáng qua câu nói kia của Tuân Quân:

- Ngươi không thắng được hắn, nếu như ngươi có thể trụ qua được năm chiêu, chúng ta coi như ngươi thắng!

- Hạ Giang trưởng lão, ngươi còn có thể tái chiến hay không?

Thanh âm của Lăng Tiếu vang lên ở trong tai Hạ Giang.

Hạ Giang nghe thấy lời này chỉ cảm thấy khí huyết phiên đằng, hắn trừng mắt với Lăng Tiếu muốn vùng vẫy đứng lên, đáng tiếc cuối cùng vẫn là ngất đi, mất đi chiến lực rồi!

- Trưởng lão ngươi đến xem một chút, hắn hẳn là ngất rồi, còn chưa đem thần vật cho ta, ngươi phải thay ta trước đem sổ sách của hắn nhớ kỹ mới được!

Lăng Tiếu đối với trọng tài trưởng lão nói.

Trưởng lão kia nhẹ gật gật đầu, đi thăm dò nhìn xem thương thế của Hạ Giang một chút, hắn không khỏi hít một hơi khí lạnh, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy Lăng Tiếu hạ thủ tàn nhẫn như vậy, toàn thân xương cốt cùng tạng phủ của Hạ Giang đều vỡ rồi, nếu không phải là Thần thể chỉ sợ đã sớm chết lềnh bềnh.

Nhưng mà thương thế này của Hạ Giang cho dù có trợ giúp của thần đan, không có nửa năm một năm đừng mơ có thể khỏi hẳn!

- Trận chiến này Lăng Tiếu trưởng lão lấy được chiến thắng!

Trọng tài trưởng lão tuyên bố.

Ở trước khi lên tỷ võ tràng, Hạ Giang đã nghĩ kỹ rồi, như thế nào cũng phải đem hết toàn lực để cho Lăng Tiếu đẹp mặt.

Bởi vì thực lực của hắn cho dù là gặp phải trung cấp Thần Vương bình thường đều có lực chiến một trận.

Hắn liên tục nhìn qua Lăng Tiếu xuất thủ ba ngày, biết Lăng Tiếu là không thể dùng lẽ thường mà luận, cho nên hắn mới bắt đầu tập trung lên, hơn nữa vận dụng toàn lực, đã làm xong chuẩn bị cho dù thua cũng không nên để cho chính mình thua đến quá khó coi rồi.

Nhưng mà khi tiến công của Lăng Tiếu đi đến, hắn ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có đã bị oanh đến bất tỉnh nhân sự rồi.

Hắn nhất định là cả đời vĩnh viễn đều không quên được cái nhục ngày hôm nay!

Cũng chính là một trận chiến này triệt để hủy đi cả đời hắn, để hắn nhất định không có khả nắng vấn đỉnh cảnh giới cao hơn.

Sau khi tuyên bố kết quả, ánh mắt của người ở chung quanh nhìn đến Lăng Tiếu đều biến đổi rồi.

Nếu như lúc trước bọn ho cảm thấy Lăng Tiếu ở trong cuồng vọng còn có vài phần cảm giác để người thân cận, nhưng mà hôm nay lại đã không có cái cảm giác kia nữa, mà là trong cuồng vọng mang theo thủ đoạn tàn nhẫn, một khi bị hắn nhìn chằm chằm vào liền có một loại lông tơ dựng đứng cả người.

Hôm nay trong năm trận chiến cuối cùng, Lăng Tiếu đã trong nháy mắt lấy được đệ nhất chiến!

Một trận chiến này cũng triệt để kinh ngạc mọi người nhận thức đối với Lăng Tiếu, bọn họ không ai dám dễ dàng đi lên khiêu chiến rồi!

Nhưng mà thân làm đại biểu của Thần thể phái, không thể bị người của Kim tộc đè ép như vậy được, bọn họ phải làm ra phản hồi cường đại, đem Lăng Tiếu đánh bại, như vậy bọn hắn ở trong một đời trẻ tuổi đều sẽ lại không có bất kỳ người nào dám chống đối với bọn họ rồi, Thiên Long môn tương lai là thuộc về bọn họ.

Lúc này ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phương hướng mà đám người Niếp Đao đang đứng nhìn qua.

Có lẽ chỉ có hắn mới có thể tạo thành chút ít phiền toái cho Lăng Tiếu đi!

- Ta tới đi!

Trong tay của Bách Lý Chí nhiều ra một thanh đoản nhận lô ra hung mang giống như là dã thú mà nói.

- Ngươi có thể đi lên, nhưng mà... Tuyệt đối không thể khinh thường, không cầu ngươi thắng nhưng mà nhất định phải tiêu hao lực lượng của hắn, nhất thiết không thể bị phế giống như Hạ Giang!

Tuân Quân rất là trịnh trọng giao phó nói.

Đang ở lúc Bách Lý Chí muốn đi lên, Niếp Đao thản nhiên nói:

- Vẫn là ta lên đi, hôm nay chính là vì một trận chiến với ta, những người khác đi lên chỉ sợ kết quả đều giống nhau!

- Không... Ngươi muốn thắng hắn sẽ phải thắng dứt khoát, trực tiếp, cho nên trước để A Chí, cùng Vô Kỵ lên đi!

Tuân Quân thoáng qua vẻ giảo hoạt nói.

Hắn tin tưởng Niếp Đao có lẽ có thể đem Lăng Tiếu đánh bại, nhưng mà tuyệt đối là long tranh hổ đấu, hơn nữa đến cuối cùng cho dù chiến thắng chỉ sợ cũng chỉ là thắng thảm, cho nên vì bảo đảm thì vẫn trước hết tiêu hao thần lực của Lăng Tiếu rồi lại nói!

Niếp Đao còn muốn nói cái gì, Bách Lý Chí đã lướt lên trên đài rồi.

Bách Lý Chí cũng không nói lời thừa nào với Lăng Tiếu, trực tiếp bày ra thần thông của loại dị thú tinh huyết nào đó mà chính mình luyện hóa được, khiến cho lực lượng của hắn trở nên kinh khủng lên.

Loại biến hóa này của Bách Lý Chí có thể gọi là Thú hóa, cùng biến hóa của Huyền Suất có điểm tương tự, nhưng mà lại không được cao cấp như của Huyền Suất, bởi vì lúc Huyền Suất triển hiện ra thần thông thì ý thức đều là vô cùng thanh tỉnh, mà Bách Lý Chí hiện tại lại giống như là một đầu hung thú không có trí tuệ gì, tư tưởng gì, có chỉ là ý thị huyết nồng đậm.

Thấy một màn này Lăng Tiếu không khỏi có chút cảm khái, trong Thiên vực thật là thần thông loại nào cũng có.

Bách Lý Chí tựa hồ biến thành một đầu hung báo, hắn ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng hướng về phía Lăng Tiếu xông tới, đoản nhận trong tay của hắn đã biến mất, song trên tay hắn lại nhiều hơn một đôi quỷ trảo mang theo vẻ vô cùng sắc bén hướng về trước mặt Lăng Tiếu trảo tới.

Không cần hoài nghi, một khi bị cái quỷ trảo này của hắn trảo được nhất định là nhẹ thì hủy nhan, nặng thì não toái.

Lăng Tiếu lần đầu tiên cảm được từng tia áp bách, tốc độ cùng lực lượng của Bách Lý Chí này đã đạt tới độ cao mà trung cấp Thần Vương có được, so với đê cấp Thần Vương bình thường phải cường đại hơn nhiều, hơn nữa một đôi quỷ trảo kia là trung cấp Thần khí, Lăng Tiếu không có tự tin đem nó một chiêu đánh nát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.