Giám sát trưởng lão dù cùng hắn có chút uyên nguyên, nhưng mà cũng không có đạt tới để Lăng Tiếu thành tâm đối đãi.
Giám sát trưởng lão chăm chú nhìn vào Lăng Tiếu, ý đồ nhìn thấy thực giả lời này của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu thong dong bình tĩnh mà đối mặt, không lộ ra nửa phần ý lóe lên.
Một lúc lâu, giám sát trưởng lão nhẹ thở dài nói:
- Đường gường bảy xích năm nhi, chẳng lẽ ngươi liền không nghĩ qua muốn chính mình tạo ra một phen sự nghiệp sao? Chẳng lẽ thật tính toán đem một thân tu vi cùng luyện đan thuật này của ngươi mai một, hoặc giả là chỉ nguyện ý làm một cái cường giả được người khác kính ngưỡng, mà không phải là nhất phương cự phách kiêu hùng sao?
Trên khuôn mặt Lăng Tiếu xuất hiện vài phần sắc thái động dung, trong lòng nghi ngờ không giải thích được, hắn thản nhiên nói:
- Bất kể là làm một đời cường giả hay là nhất phương kiêu hùng ta cũng chỉ thích cuộc sống vô câu vô thúc.
Hắn phỏng đoán giám sát trưởng lão có hay không muốn lấy danh nghĩa của hắn kiến công lập nghiệp, lại có lẽ có một loại âm mưu nào đó, nhưng mà bất kể như thế nào hắn cũng cảm thấy chính mình không cần thiết nghe theo an bài của người khác, hắn thích nắm giữ cuộc sống của mình mà không phải là làm khôi lỗi cho người khác.
Lời này của hắn cũng biểu lộ lập trường kiên định của mình.
Giám sát trưởng lão lại nói:
- Không tệ, không ai thích bị người khác chi phối con đường của mình, ta và ngươi cũng không ngoại lệ, nhưng mà chỉ cần sau khi trở thành nhất phương kiêu hùng, ngươi không chỉ có thể có được cuộc sống mà mình muốn, đồng thời cũng có thể nắm giữ được nhân sinh của người khác, ngươi không hiểu như vậy sẽ càng thêm hoàn mỹ sao?
- Nghe đến thì rất hoàn mỹ, nhưng mà cùng ta đây có cái gì quan hệ?
Lăng Tiếu phản hỏi.
Giám sát trưởng lão nghiêm túc nhìn Lăng Tiếu nói:
- Nếu như ngươi muốn làm một đời kiêu hùng, nhất phương bá chủ, ta có thể phụ trợ ngươi, ngươi có lòng tin đi làm hay không?
Lăng Tiếu hơi hơi ngạc nhiên cười nói:
- Giám sát trưởng lão ngươi quá thích nói đùa rồi, ta cái tiểu thân thể này có thể làm được kiêu hùng bá chủ gì được?
- Ngươi cũng không cần tự coi nhẹ mình, liền dựa vào ngươi có thể để cho mấy tiểu tử của Dược môn kia ăn thiệt thòi mà không dám lên tiếng, ngươi có thể làm được, một câu nói, ngươi có còn lòng tin hay không?
Giám sát trưởng lão nhẹ quát lên.
Nhìn ra được hắn đối với Lăng Tiếu là lòng tin mười phần, chỉ là hắn cũng không biết mình đã trúng phải kế phản dụ hoặc của Lăng Tiếu rồi.
Lăng Tiếu chẳng những có lòng tin làm một đời kiêu hùng, cũng có lòng tin làm nhất phưng bá chủ, chỉ là hắn không biết ý đồ của giám sát trưởng lão là cái gì mà thôi.
Hôm nay giám sát trưởng lão đối với hắn ký thác kỳ vọng như thế, Lăng Tiếu như thế nào sẽ cô phụ tâm ý của lão đây.
Hắn lập tức đứng thẳng đoạn vỗ ngực nói:
- Chỉ cần ngài chịu rời núi giúp ta, tiểu tử có lòng tin tuyệt đối có thể sáng tạo ra tồn tại có thực lực không dưới Linh Vũ Các kia!
Lúc này, giám sát trưởng lão có chút trợn tròn mắt, lão còn thật không nghĩ đến Lăng Tiếu chớp mắt liền trở nên tự tin như vậy, hơn nữa lời nói càng thêm cuồng ngạo.
Lúc này lão mới ý thức được chính mình rơi vào kế của Lăng Tiếu rồi.
Lão không có tức giận, ngược lại còn cười, nếp nhăn trên mặt kia tầng tầng chồng chất lên nhau, nhìn lên mang theo vìa phần cảm giác quỷ dị.
- Ngươi cái tiểu hoạt đầu này xem ra ngươi sớm đã có dã tâm không nhỏ a, ngay cả ta lão đầu này đều tính kế, ta vẫn xem thường ngươi a!
Giám sát trưởng lão cười nói.
Trong mắt lão thoáng qua vài phần vui mừng, lão chính là muốn thấy Lăng Tiếu có phần ngạo khí này, có lẽ Lăng Tiếu có thể giúp lão hoàn thành tâm nguyện của lão.
- Giám sát trưởng lão, ngài phụ giúp ta không biết có điều kiện gì? Điểm này ta muốn phải rõ ràng, bằng không tiểu tử cũng không dám phiền toái lão nhân gia ngài!
Lăng Tiếu cũng là khẩn trưởng nói.
Giám sát trưởng lão tu vi thâm bất khả trắc, hơn nữa còn là Thánh dược sư trong truyền thuyết, người như vậy có thể phụ giúp cho hắn mà nói, nhất định là như hổ thêm cánh, thật muốn thành tựu thế lực giống như Linh Vũ Các, vậy tuyệt đối không phải là mộng tưởng gì.
Giám sát trưởng lão sâu xa nói:
- Ta từng cho là gia nhạp Đan Minh, hi vọng có thể mượn lực lượng của Dược môn cùng Đan tông lần nữa khôi phục thịnh huống của Dược tông xưa kia, chỉ tiếc ta quá ngây thơ rồi, bọn họ vốn là không muốn Dược tông chúng ta xuất hiện trở lại, một mực để cho ta đảm nhiệm lấy chức vị giám sát này, cũng không có ý đồ giúp ta trọng tổ Dược tông, hôm nay ngươi thu được Luyện đan quyết của Dược tông chúng a, xem như cùng ta có vài phần uyên nguyên, cho nên ta tính toán đem ngươi trở thành một đời tông chủ mới của Dược tông chúng ta, trọng tổ Dược tông, ta cam nguyện phụ giúp ngươi.
Sau khi Lăng Tiếu nghe xong nhăn nhẹ một chút lông mày, hắn ở trong lòng suy nghĩ lời nói của giám sát trưởng lão.
Hắn suy nghĩ đến một lúc sau mới nghiêm túc nói:
- Việc này ta không thể nào đáp ứng ngài!
Giám sát trưởng lão kích động nói:
- Vì cái gì? Chẳng lẽ ngươi ngại lão phu không giúp được ngươi sao? Lão phu nhưng là cao cấp Thánh giả, ở Trung vực không có mấy người có thể cùng ta gọi nhịp!
Khôi phục Dược tông là tâm nguyện duy nhất của lão, mà lão cũng nhìn trúng tiềm lực của Lăng Tiếu, nếu như Lăng Tiếu không đáp ứng, lão thật là không biết nên làm như thế nào cho phải rồi.
Lăng Tiếu lúc này mới nói:
- Ta là muốn sáng tạo ra thế lực, nhưng mà ta không muốn lấy danh nghĩa của Dược tông, bởi vì ta căn bản chưa được tính là người của Dược tông, mà ta cũng không hi vọng ngài đem thế lực của ta tưởng tượng thành Dược tông, nếu như ngài thật muốn gây dựng lại Dược tông mà nói, đợi sau khi ta sáng tạo ra thế lực, có thể phân lấy một khối thế lực đơn độc lấy tên Dược tông, nhưng mà thế lực này cũng phải phụ thuộc vào quản hạt của Lăng Tiếu ta, thuộc về một phần tử không thể phân cách của thế lực ta, đay có lẽ có khả năng!
Lăng Tiếu lời này nói đến chém đinh chặt sắt, không có nửa phần do dự.
Thế lực của hắn tuyệt đối không thể lấy bất kỳ danh nghĩa hoặc ý chí đi sáng kiến, hắn muốn dùng phương thức cùng ý nghĩ của mình đi làm.
Chỉ có như thế, hết thảy đây mới sẽ trở nên có ý nghĩa, càng sẽ để hắn làm tốt gấp bội.
Giám sát trưởng lão ngốc ngốc nhìn Lăng Tiếu, trong con mắt tràn đầy vài phần dị sắc.
Lấy thân phận của lão không biết bao nhiêu người sẽ cố gắng đi bợ đỡ cùng nịnh hót lão, mà Lăng Tiếu lại không đi bán mặt mũi, đây để cho lão có chút không sờ tới được.
Giám sát trưởng lão trầm mặc rất lâu, lão nặng nề thở dài một hơi nói:
- Tốt, ta có thể đáp ứng ngươi, chỉ cần Dược tông có thể trọng hiện.
Hắn bị cái hảo sự đột nhiên đến kia khiến cho kinh hỉ đến không ngậm được miệng.
Một gã cao cấp Thánh giả, đây là cái khái niệm gì?
Đây đã là một trong những người cường đại nhất của Trung vực, có tuyệt thế cường giả như vậy tọa trấn, Lăng Tiếu lo gì đại nghiệp không thành!