Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1897: Chương 1897: Ta đang luyện chế thần đan, các ngươi tin không? (2)




Đại trưởng lão Lăng Khâu hỏi ngược lại.

Lăng Bác chợt đỏ mặt không đáp.

- Đừng tranh luận, chờ tiểu tử kia đi ra thì biết tình huống, có lẽ hắn lấy được thần vật gì quý hiếm cũng nói không chừng!

Lăng Vệ nói.

Nửa ngày sau rốt cục thiên địa dị tượng biến mất.

Lăng Tiếu cũng đi ra khỏi động phủ, bộ dáng có chút chật vật.

Hắn nhìn thấy tộc trưởng cùng các trưởng lão đứng bên ngoài, biết thiên địa dị tượng đã hấp dẫn lực chú ý của họ.

- Tộc trưởng, các vị trưởng lão, mọi người đều ở đây sao!

Lăng Tiếu sờ sờ mũi cười nói.

- Tiểu tử ngươi rốt cục đang làm gì đó, lại khiến cho thiên địa dị tượng xuất hiện!

Lăng Khâu khẩn cấp hỏi.

Những người khác vẻ mặt tò mò nhìn Lăng Tiếu, đều đang chờ đợi hắn đáp lời.

Lăng Tiếu đáp:

- Nếu ta nói, ta đang luyện chế thần đan, các ngươi tin sao?

- Ngươi nói chúng ta tin hay không? Tiểu tử ngươi mới bao nhiêu, còn chưa tới bảy mươi, cho dù ngươi từng học thuật luyện đan, nhưng đạt tới tam tứ phẩm đã không tệ rồi, còn đòi luyện chế thần đan đâu.

Lăng Khâu thật sự không tin nói.

Đúng như lời hắn đã nói, cho dù Lăng Tiếu tu luyện từ trong bụng mẹ, vừa học tập thuật luyện đan cũng không khả năng đạt tới cảnh giới thần vương đồng thời còn trở thành một gã thần dược sư.

Lăng Tiếu cũng lười giải thích, trong tay hiện ra một viên đan dược thanh sắc óng ánh, đan dược tản ra thần quang, hương dược bay khắp vạn dặm, làm cho người ta dâng lên nỗi xúc động muốn cắn nuốt.

- Đây là thần đan chữa thương bình thường nhất mà ta vừa luyện chế xong, đây là Hắc Diệu thần đỉnh ta dùng luyện chế, năm đó phát hiện trong trữ tàng thất của gia tộc!

Lăng Tiếu vừa nói vừa đem dược đỉnh biến lại bộ dạng vốn có, hiện ra trước mặt mọi người.

- Hắc Diệu thần đỉnh!

Mấy vị lão nhân đồng thời kinh hô lên.

Bọn hắn nhìn thấy thần đỉnh tản ra thần mang, làm Lăng Tiếu hoảng sợ cười ngượng ngùng.

Lăng Vệ kích động nói:

- Đúng vậy, đây tuyệt đối là Hắc Diệu thần đỉnh, năm đó lão tổ tông bởi vì nó mà cùng lão bất tử Ma Hổ tộc đối chiến, không nghĩ tới nó lại rơi vào trong tay ngươi, đây là ý trời ah! Thật sự là trời phù hộ Kim tộc ta!

Khi Lăng Tiếu nhận tổ quy tông, từng nghe họ nói qua về chuyện quan hệ đến lão tổ tông.

Vốn hắn đã muốn đem chuyện của Hắc Diệu đỉnh nói cho bọn họ biết, nhưng hắn lại có chút ít lo lắng, hơn nữa cảm thấy chưa đến thời cơ.

Cho đến bây giờ hắn đã hoàn toàn sát nhập vào trong cuộc sống của gia tộc, phát hiện mọi người không xem hắn là người ngoài, tin tưởng họ sẽ không đánh chủ ý với thần đỉnh.

Hơn nữa dòng chính của Kim tộc lại chỉ là kim hệ, cũng không biết luyện đan, mà những thuộc tính khác cũng đều được an bài đến Thiên Long môn.

Đám người Lăng Bác cùng Lăng Khâu đều tỏ vẻ đồng ý lời của Lăng Vệ, trên mặt lộ vẻ vui mừng.

Nhưng Lăng Khâu vẫn có chút không tin hỏi:

- Cho dù ngươi có được Hắc Diệu thần đỉnh cũng không thể nào là thần dược sư đi?

Lăng Tiếu cười khan nói:

- Việc này…kỳ thật khi ta từ nhỏ thật có tâm đắc với thuật luyện đan, theo thực lực cường đại thuật luyện đan cũng chưa từng giảm xuống, ta cũng chỉ mới luyện viên thần đan thứ nhất mà thôi đâu, đương nhiên mọi người không tin ta cũng không có biện pháp.

- Hay là như vậy đi, ngươi tiếp tục luyện thêm một viên thần đan trước mặt chúng ta, chúng ta sẽ tin tưởng ngươi!

Lăng Khâu thử nói.

Lăng Bác lại nói:

- Thuật luyện đan chú ý chuyên tâm nhất trí, không thể phân tâm quấy nhiễu, huống chi Lăng Tiếu chỉ mới tấn thăng thần dược sư, làm sao có thể tiếp tục luyện chế được thần đan nữa đâu, ngươi đừng làm khó dễ hắn.

- Phải đó, luyện đan không phải việc bình thường, ta nghe nói luyện dược sư bình thường thành công ba phần đã không tệ rồi.

Lăng Vệ ở một bên khẽ thở dài.

Lăng Tiếu biết bọn họ không quá tin tưởng lời của hắn, thoáng do dự, hắn vẫn quyết định thể hiện tài năng.

Sở dĩ hắn làm như vậy là vì đề cao thân phận của mình, đạt được càng nhiều tài nguyên, đồng thời cũng làm một ít chuyện trong khả năng của mình cống hiến cho gia tộc.

Nhưng Lăng Tiếu cũng không chỉ muốn để họ hiểu được khả năng của hắn, mà là tính toán công khai luyện đan trong tộc, cho mọi người đều biết thân phận thần dược sư của hắn, như vậy có lẽ càng thêm có sức thuyết phục!

Hai ngày sau, trên một diễn võ trường trong tộc, Lăng Tiếu lại lần nữa luyện chế một viên thần đan.

Đan dược cần dùng linh thảo, thú đan cùng thần vật bổn nguyên đều do trong tộc cung cấp.

Lần này luyện đan ý nghĩa trọng đại, rất nhiều tộc nhân ở bên ngoài Thiên Long môn đều được triệu hoán trở về, trong đó có môn chủ Lăng Thần, cùng ngũ thống lĩnh Lăng Phi, còn có nhiều nhân vật dòng chính có đại quyền trong Thiên Long môn.

Luyện đan còn chưa bắt đầu, chung quanh đã tụ tập Kim tộc nhân tràn đầy.

- Đại ca, sao lại thế này? Tiểu tử Lăng Tiếu sao lại đột nhiên trở thành thần dược sư đây?

Lăng Phi hỏi Lăng Thần.

Lăng Thần cười khổ nói:

- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây?

Trong lòng hắn nhủ thầm:

- Tiểu tử kia không phải nói thật đi? Lại có thể làm cho tộc trưởng triệu tập mọi người trở về, nếu luyện không ra đan dược, thật sự làm hỏng chính mình!

Kim tộc nhân khắp bốn phía đều đang sôi nổi nghị luận chuyện này.

- Nghe nói Lăng Tiếu thúc công công khai luyện chế thần đan, vậy chẳng phải nói hắn là một thần dược sư sao? Hay là Lăng Tiếu thúc công là con cháu dòng bên?

- Không có khả năng, Lăng Tiếu thúc công đã được chứng thật là có được huyết mạch nồng hậu nhất trong tộc ta, hắn ngưng tụ được chân long chiến khí, sở dĩ hắn biết luyện đan hẳn là vì có kiêm tu hỏa hệ đi.

- Lăng Tiếu thúc công mới bao nhiêu tuổi đây, ngày trước nghe nói đã đạt tới cảnh giới thần vương, hiện tại lại trở thành thần dược sư, đây…còn là người sao?

- Có lẽ Lăng Tiếu thúc công chỉ nói đùa thôi, hắn làm sao có thể là thần dược sư!

- Vậy thì không chắc, hai ngày trước chúng ta đều nhìn thấy thiên địa dị tượng của thần đan ra đời!

Trong tiếng nghị luận của tộc nhân, Lăng Tiếu mặc trang phục luyện dược sư đi tới giữa diễn võ trường.

Thần sắc hắn lạnh lùng, bộ dáng tin tưởng mười phần, liếc mắt nhìn chung quanh một lượt.

Ngay sau đó dược đỉnh phong cách cổ xưa xuất hiện trước mặt hắn, thật nhiều linh thảo trôi nổi trên dược đỉnh.

Lăng Tiếu quát nhẹ một tiếng, song chưởng nổi lên tử diễm hừng hực hướng dược đỉnh đánh tới.

Nhìn thủ đoạn luyện đan thành thạo của hắn, Kim tộc nhân bắt đầu tin tưởng hắn thật sự là luyện dược sư.

Mà hôm nay, bọn họ đã chứng kiến một vị thần dược sư dòng chính trong tộc sinh ra đời!

Lăng Tiếu đã lấy được Dược Thần truyền thừa, lại có được lực lượng linh hồn lực của Khống Thần Quyết, làm cho hắn có được ưu thế không người có thể so sánh trong phương diện luyện đan.

Huống hồ bản thân hắn đối với thuật luyện đan còn có thiên phú cực cao, bằng không những năm gần đây cũng không thể nào thuận lợi đề thăng lên.

Hôm nay ở trước mắt bao người Lăng Tiếu chuyên tâm nhất trí, trong mắt tựa hồ chỉ còn dược đỉnh cùng tài liệu, những người xung quanh đều bị hắn quên lãng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.