Thần Khống Thiên Hạ

Chương 669: Chương 669: Ta không vội. (1)




Hôm nay Ma Đế nhìn như là trung giai Địa Hoàng, tuy nhiên lại chỉ có thể phát huy ra chiến lực đê giai Địa Hoàng, cũng vì thuộc tính của hắn không phù hợp với thuộc tính thân hình này.

Đến khi đại chiến xảy ra, Ma Đế chưa chắc đã giúp được gì.

Mà Thải Hà Nguyệt lại khác, nàng đối với Lăng Tiếu đến chết cũng không đổi, xem như là người hiện giờ hắn tín nhiệm nhất.

Hắn trợ nàng tiến giai Hoàng cấp ngoại trừ suy nghĩ cho nàng ra cũng là vì suy nghĩ cho mình.

Thải Hà Nguyệt cường đại, tương đương với thực lực bên hắn cũng cường đại lênn, đủ để hù dọa không ít thế lực rồi.

Lại khiến nàng tiến thêm một giai, cũng là để bảo hiểm....

Trong Cổ Thành đến cùng tồn hung hiểm không muốn người biết, khiến người xưng là Cấm khu nhân loại, đủ thấy sự đáng sợ của nó.

Chỉ có thực lực cường đại lên mới tăng thêm cơ hội bảo vệ tánh mạng, Lăng Tiếu cũng không muốn nữ nhân của hắn hương tiêu ngọc vẫn.

Ăn vào thăng hoàng đan, khí thế của Thải Hà Nguyệt một đường hát vang.

Tu vị vừa đột phá Địa Hoàng giai rất nhanh đã bị năng lượng cường đại triệt để củng cố, tiếp theo kéo thẳng đến đê giai trung cấp, rất nhanh lại đạt đến đê giai viên mãn, chỉ kém một đường nữa là sẽ bước vào cảnh giới khác.

Ở chung quanh nàng nổi lên Phong Bạo màu vàng mãnh liệt, chà xát khiến khí tràng quanh thân phát ra trận trận nổ vang.

Người phía trước lại lần nữa nhìn lại, bọn hắn trợn mắt, miệng há hốc.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Không phải vừa đột phá Địa Hoàng giai sao? Tại sao lại tiếp đột phá?

Tất cả mọi người như phát mộng, bọn hắn đều nghĩ mãi mà không rõ thế này, chẳng lẽ bọn hắn nhìn thấy đều là ảo giác sao?

Ầm ầm!

Theo vạn đạo kim mang tách ra, Thải Hà Nguyệt chỉ cảm thấy bình chướng trở ngại nàng tiến giai đã lập tức bị xông phá.

Quanh thân tản ra linh lực nồng đậm khiến cho nàng nhịn không được khẽ kêu lên:

- Cảm giác này quá tuyệt vời!

Tiếp theo, nàng giơ tay lên, một đạo kim quang đánh xuống dưới.

Ầm ầm!

Một mảnh rừng cây trăm dặm dưới một kích của nàng liền hóa thành bột mịn.

Một mảnh sơn lĩnh trăm dặm bị đánh thành bột mịn, một hồi khói bụi mù mịt.

Một đám linh thú phi hành trên không lập tức đều đình chỉ lại, mọi người ở trên linh thú đều trợn mắt há hốc mồm nhìn sơn lĩnh bị san thành đất bằng kia.

- Lực phá hoại thật lớn, thật sự là thực lực trung giai Địa Hoàng.

- Đây có phải là đang nằm mơ không, mới đột phá Hoàng cấp lại có thể liên tục tiến giai? Đừng nói đây là đùa mọi người chứ?

- Nàng tuyệt đối phục dụng cao đẳng giai đan dược, bằng không tuyệt đối sẽ không dễ dàng tiến giai như thế, rốt cuộc là ai đang giúp nàng, chẳng lẽ là người trẻ tuổi kia.

- Có khả năng, bằng không thì tứ đại ác nhân sao lại đích thân hộ pháp thay nàng chứ, đây rõ ràng là xem ở phân thượng người trẻ tuổi kia.

- Hắn rốt cuộc có địa vị gì?

...

Mọi người thấp giọng nghị luận một phen, lại tiếp tục chạy đi.

Bởi vì bọn hắn sợ thật sự chọc giận Đan Trần Đạo, đến lúc đó chuyến đi Cổ Thành sẽ không có phần bọn hắn nữa.

Thải Hà Nguyệt bổ nhào vào trong ngực Lăng Tiếu thân mật một phen.

Mấy ngày nay khiến nàng như đang nằm mơ, mới mấy ngày ngắn ngủi đã đạt đến độ cao mà người khác cả đời cũng cũng đến được, thật sự khiến nàng mừng rỡ như điên.

Nàng trong lòng may mắn, may mắn lớn nhất cả đời này chính là gặp được Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu có chút giãy dụa khỏi cái ôm của Thải Hà Nguyệt, lộ ra thần sắc xấu hổ nói:

- Nguyệt Nhi, ở đây nhiều người, đừng như vậy, người ta sẽ thẹn thùng đấy .

- Huyền Diệu ở không xa nghe thế trực tiếp ngã xuống khỏi Ngốc Sư Ưng.

- Trời xanh, sao không đánh xuống một đạo lôi điện bổ chết tên này đi.

Huyền Diệu trong lòng hò hét nói.

Lúc này, tứ đại ác nhân bên cạnh mới hồi phục tinh thần lại, ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Lăng Tiếu đã hoàn toàn khác.

Mới đầu, bọn họ là vì không sờ rõ sâu cạn của Lăng Tiếu, lại có Lam Sắc Giao Long nên mới tạm thời thỏa hiệp kết minh cùng Lăng Tiếu đi tới Cổ Thành, định sau khi đến Cổ Thành sẽ tính tiếp.

Thế nhưng sau khi bọn hắn thấy Lăng Tiếu lấy ra Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch trong lòng liền muốn nịnh bợ Lăng Tiếu, lại nghĩ biện pháp dùng những vật khác đổi lấy, nhưng mà, khi bọn hắn thấy Lăng Tiếu ở trước mặt bọn họ tăng một một gã đỉnh phong Vương cấp lên hai đại giai chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi liền không nhịn được mà cực kỳ kinh ngạc.

Không thể phủ nhận đây là công hiệu do đan dược mang đến, nhưng bọn hắn nghĩ mãi vẫn không rõ sao Lăng Tiếu lại có đan dược đỉnh tiêm như thế, coi như là trân bàng bọn hắn tích lũy nhiều năm nếu so với đồ của Lăng Tiếu cũng không phải là một cấp bậc.

- Chẳng lẽ hắn đã đạt được tuyệt thế cơ duyên gì thế sao?

Bốn người bọn họ đồng thời thầm nghĩ trong lòng .

- Quả nhiên thật đáng mừng a, Lăng phu nhân trẻ tuổi như vậy đã vượt qua chúng ta khổ tu mấy trăm năm, thật sự khiến chúng ta hổ thẹn!

Độc Hạt Tử mở miệng cung kính kiêng kị nói.

Ba người khác đều kiến phong sử đà, lại tán thưởng Thải Hà Nguyệt không thôi.

- Tốt rồi, nhanh lên đường thôi, nếu chúng ta không đi chúng ta sẽ rơi lại mất.

Lăng Tiếu nhắc nhở nói ra.

Mục đích của hắn đã đạt được, giờ phải xem ai không kìm được tìm đến hắn trước.

Như thế lại qua hai ngày, cách Cổ Thành ngày càng gần.

Tâm tư của tứ đại ác nhân cũng càng ngày càng sinh động.

Chỉ còn lại một lọ Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch, bọn hắn không nghĩ biện pháp lấy được, chỉ sợ khó mà có cơ hội nữa.

Lăng Tiếu và Thải Hà Nguyệt ở một bên liếc mắt đưa tình rất thoải mái.

Chỉ còn mấy ngày là đến Cổ Thành, bọn hắn cũng không có tâm tư nữa.

Lăng Tiếu trong lòng thầm hô:

- Thật đúng bảo trì bình thản ah!

Cuối cùng nhịn không được mở miệng trước chính là hai người Quỷ Bà Yêu Công

Các nàng ngồi trên song đầu phi xà lợi dụng mật nhập truyền âm chi pháp nói với Lăng Tiếu:

- Ô hắc ha ha, bình Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch kia của Thiên Diện huynh có thể đổi cho hai người chúng ta không, chúng ta có thể dùng bất luận giá lớn nào để đổi.

Vợ chồng Quỷ Bà Yêu Công trong tứ đại ác nhân mặt ngoài thực lực thấp nhất, chỉ có tu vị trung giai Địa Hoàng, nhưng các nàng lại có bí pháp không thể tưởng tượng nổi, có thể vượt cấp khiêu chiến, cho dù đối mặt cao giai Địa Hoàng cũng có lực đánh một trận, thậm chí có thể đánh giết.

Chỉ có điều ấn tượng của Lăng Tiếu đối với hai người các nàng là không tốt nhất, cũng buồn nôn nhất .

Ban đầu lần đầu gặp ở quán rượu, thủ đoạn g iết người kia của nàng giờ hắn vẫn nhớ rõ.

Lăng Tiếu lạnh nhạt nói:

- Các ngươi có đồ gì có thể đổi được với ta sao?

Lăng Tiếu nói lời này cũng không dùng mật nhập truyền âm chi pháp, mà trực tiếp nói ra trước mặt mọi người.

Độc Hạt Tử và Cuồng Đạo Nhân liền trở nên nóng nảy.

- Hai tên quái dị các ngươi lại muốn ăn một mình, không có cửa đâu!

Cuồng Đạo Nhân khó chịu mắng một câu, tiếp theo hòa khí nói với Lăng Tiếu:

- Lăng huynh, ngươi đổi bình Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch kia cho ta đi, ta có thể c dùng Càn Khôn Đại của ta trao đổi với ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.