Thần Khống Thiên Hạ

Chương 436: Chương 436: Tấn chức trưởng lão. (2)​




Lăng Tiếu nghĩ mãi mà không rõ liền không nghĩ nữa, dù sao hắn biết đây là chuyện tốt, mà không phải là chuyện xấu gì, thế là đủ rồi.

Khi Lăng Tiếu đi tới trước mặt chư vị trưởng lão, Hứa Kiếm Nam nó:

- Lăng Tiếu quỳ xuống nghe phong.

Lăng Tiếu bất đắc dĩ chỉ có thể quỳ xuống một gối đối với Vân Hùng ở chính giữa, trong lòng thầm nghĩ:

- Nói như thế nào ngươi cũng là cha vợ tương lai của ta, quỳ ngươi hẳn là cũng không coi là lỗ lã đi.

Nếu như Vân Hùng nghe được lời này của Lăng Tiếu mà nói, chỉ sợ sẽ lập tức đem da hắn lột đi rồi.

Lúc này Vân Hùng mới đứng lên trầm giọng nói:

- Lăng Tiếu ngươi là đệ lục thập bát đại đệ tử của tông ta, là chuyện may mắn của ngươi, cũng là chuyện may mắn của tông ta, ngươi hôm nay trước sau thăng cấp Tam phẩm, Tứ phẩm Luyện dược sư chi cảnh, căn cứ vào quy định của tông ta, đặc biệt phong ngươi là thủ tịch trưởng lão, thủ tịch Luyện dược đại sư của đời 67 cùng 68, cùng với nội các trưởng lão của tông ta, thưởng cho ngươi một tòa biệt viện tĩnh tu, hộ viện đệ tử mười tên, tỳ nữ mười người, thưởng cho ngươi 5000 Hạ phẩm Huyền tinh, có tư cách tham dự đại sự thương hiệp các phong, có tư cách tham dự tông môn đại sự thương hiệp, có tư cách vào Tụ Linh phong tu luyện...

Theo tuyên bố rõ ràng của Vân Hùng, Lăng Tiếu càng nghe càng là vui mừng, không nghĩ tới bởi vì hắn luyện chế ra Tấn Vương đan mà trực tiếp được bầu làm trưởng lão, hơn nữa còn có thể hưởng nhiều loại đặc quyền, chỉ cảm thấy hạnh phúc này tới quá đột nhiên rồi.

Sau khi Vân Hùng tuyên bố xong, hắn đi tới trước chấp sự ở một bên đang cầm cái khay, lấy xuống bày trên bàn một kiện áo choàng hướng Lăng Tiếu đi tới.

Đi tới trước Lăng Tiếu, Vân Hùng nhẹ nhàng rung lên, áo choàng kia liền tản mát ra, sau đó đích thân choàng lên trên người Lăng Tiếu nói:

- Chúc mừng Lăng trưởng lão trở thành trưởng lão trẻ tuổi nhất trong lịch sử của tông ta.

Lăng Tiếu dập đầu đáp:

- Ta ơn tông chủ ban thưởng!

- Tốt rồi đứng lên đi, sau này nhớ vì tông môn làm nhiều cống hiến, giương lên uy dnah của tông ta.

Vân Hùng cực kỳ tán thưởng vỗ vỗ bả vai của Lăng Tiếu nói.

Một khắc kia khi Lăng Tiếu đứng lên, tất cả nội môn chấp sự cùng đệ tử đều hướng Lăng Tiếu khom người chúc mừng nói:

- Chúc mừng Lăng trưởng lão... Chúc mừng Lăng trưởng lão...

Từng đạo thanh âm chấn thiên động địa vang lên tận mây xanh.

Lăng Tiếu hưởng thụ sự ủng hộ của mọi người, trưởng lão của các phong đều hướng Lăng Tiếu đi tới.

Hứa Kiếm Nam dẫn đầu hướng về phía Lăng Tiếu chắp tay nói:

- Lăng trưởng lão thật là anh hùng xuất thiếu niên a, hiện tại ngươi đã đuổi tới chúng ta rồi, tương lai nhất định có thể giương lên uy danh của tông ta.

- Đa tạ Hứa trưởng lão khích lệ, Lăng Tiếu thật là thẹn không dám nhận!

Lăng Tiếu khiêm nhường đáp.

Triệu Minh Uyên cũng tiến lên cười nói:

- Lăng trưởng lão quả nhiên là thiên tư trác tuyệt, thật sự để cho đám lão đầu tử chúng ta không còn gì để nói a!

- Đúng vậy, hôm nay vẫn chưa tới 20 tuổi đi, đồ đệ bất thành khí kia của ta có được một nửa thành tựu của ngươi, ta liền cảm thấy an ủi rồi!

Hắc Nham phong chủ Cát Thực cười nói.

Trưởng lão các phong đều vây quanh Lăng Tiếu không ngừng chúc mừng lấy lòng, duy chỉ có Nam Cung Thường Nhạc là không nói được cái gì, khẽ thở dài một hơi, lắc đầu âm thầm lặng lẽ rời đi.

Hắn hiện tại mới biết được mấy ngày trước trục xuất Lăng Tiếu ra khỏi Dược phong là sai lầm lớn bao nhiêu.

Vốn là vinh quang hôm nay cũng có một nửa của hắn, tuy nhiên lại bị chính mình chắp tay toàn bộ tặng cho Mộc Kỳ phong rồi, đồng thời còn bị Lăng Tiếu hung hăng tát một cái vào mặt, thể diện của Dược phong hắn thật sự là bị sư đệ của hắn làm mất hết rồi.

Nếu như ban đầu hắn có thể cường ngạnh một chút không để ý đến sư đệ Chư Như Thường của hắn phản đối, vãn để cho Lăng Tiếu ở lại Dược phong, chỉ sợ hiện tại lại là một phen cảnh tượng, Dược phong bọn họ cũng chắc chắn sẽ nghênh đón thời kỳ đỉnh cao đi!

Đáng tiếc, đây hết thảy đều cùng bọn họ vô duyên rồi.

Nam Cung Thường Nhạc rời đi, Dương An cùng Triêu Nam Tiên cũng trước sau rời đi.

Vốn là Hoa Hiểu Quế muốn lên phía trước nói với Lăng Tiếu cái gì, nhưng mà hắn biết thân phận của mình không đủ để so sánh cùng những trưởng lão kia, cũng chỉ có sau khi kết thúc lại đến chúc mừng lão đại của hắn.

Sau một phe cung chúc, Hứa Kiếm Nam cho giải tán tất cả chấp sự cùng đệ tử, trên diễn võ trường chỉ còn lại trưởng lão Tử Thiên tông cùng vài người thân thuộc rồi.

Vân HÙng ngồi trở lại trên vị trí cười nói:

- Hôm nay ta được chứng kiến thiên túng chi tư của Lăng trưởng lão, thật sự là trời phù hộ tông ta, Lăng trưởng lão, bản tông chủ hiện tại cấp thêm phần thương cho ngươi, ngươi có thể hướng bổn tông nói ra bất kỳ một cái yêu cầu nào, chỉ cần bổn tông có thể làm được, đều sẽ tận lực thỏa mãn ngươi.

Vân Hùng quyết định chủ ý, vô luận như thế nào cũng nhất định phải đem Lăng Tiếu lưu lại trong Tử Thiên tông.

Bằng chừng này tuổi đã đạt đến trung giai Linh Sư, còn là một gã Tứ phẩm Luyện dược sư hàng thật giá thật, loại quỷ tài hiếm thấy này nhất định phải vì Tử Thiên tông bọn họ sử dụng, tuyệt đối không thể để cho hắn thoát khỏi tông môn.

Lăng Tiếu nghe Vân Hùng nói lời này, ánh mắt lộ ra thần sắc nóng rực, tiếp theo hướng Vân Mộng Kỳ ở bên cạnh Vân Hùng nhìn lại.

Vân Mộng Kỳ vừa mới tiếp xúc đến ánh mắt của Lăng Tiếu, trái tim không khỏi cấp tốc nhảy lên:

- Chẳng lẽ hắn muốn...

Lời nói của Lăng Tiếu cắt đứt ý nghĩ của Vân Mộng Kỳ, hắn hướng về phía Vân Hùng nói:

- Hồi bẩm tông chủ, Lăng Tiếu quả thật có một chuyện muốn thỉnh cầu tông chủ đáp ứng.

- Nga, ngươi hãy nói xem, chỉ cần bổn tông chủ có thể làm được, tất nhiên sẽ làm giúp ngươi.

Vân Hùng hơi kinh ngạc đáp. Hắn còn thật sự không nghĩ tới Lăng Tiếu thành thực như vậy, thực sự có yêu cầu muốn đề xuất với hắn.

- Lăng Tiếu khẩn cầu tông chủ đem Vân sư tỷ gả cho ta.

Lăng Tiếu hướng về phía Vân Hùng lần nữa quỳ xuống thỉnh cầu nói.

Giờ khắc này hắn đã chờ rất lâu rồi, hắn rốt cục có tư cách đem lời này hướng mọi người nói ra.

Hắn nhất định phải để cho mọi người trong tông môn đều biết, Vân Mộng Kỳ là nữ nhân của hắn.

Chư vị trưởng lão đang ngồi tất cả đều là sửng sốt, bọn họ cũng là không nghĩ tới Lăng Tiếu cư nhiên sẽ đề xuất loại yêu cầu như thế.

Ngược lại là Tiêu Tùng Lâm ở một bên vẻ mặt hiền lành cười nói:

- Mộng Kỳ đứa nhỏ này không tệ, cùng Lăng Tiếu đứa nhỏ này cũng xứng đôi.

Mộc Hòe còn thật không nghĩ tới sư phụ hắn lại ủng hộ Lăng Tiếu, lúc này trong lòng càng mừng rỡ đến nở hoa.

Nếu là Lăng Tiếu thật đem nữ nhi của tông chủ cưới tới tay, vậy hắn cái này làm sư phụ cũng là có mặt mũi thật lớn a!

Vân Hùng khẽ sửng sốt một chút, trên mặt không có lộ ra nửa điểm dị thường nói:

- Lấy thân phận cùng thiên tư của Lăng trưởng lão xũng xứng đôi với Mộng Kỳ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.