Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2341: Chương 2341: Thành tựu Chí tôn Dược Thần. (2)




- Yên tâm, những Hỏa diễm thú kia dù cường đại nhưng là ta cũng có biện pháp đối phó với chúng nó!

Tiểu Chu Tước không sợ mà nói.

Lăng Tiếu tự nhiên biết đây là tôn nghiêm của Chu Tước thần thú, hắn cũng không dám thật để cho tiểu Chu Tước này mạo hiểm.

Hạ Huyên Huyên cũng biết quan hệ lợi hại trong đó, lập tức cũng tán đồng lời nói của Lăng Tiếu:

- Tước nhi tỷ, Đại ca ca nói cũng đúng, Tước a di hẳn là sắp trở lại rồi, chúng ta chờ một chút cũng có thể đấy!

Cuối cùng Lăng Tiếu cùng Hạ Huyên Huyên tạm thời bỏ đi ý niệm đi ra ngoài, không có đại Chu Tước thần thú hộ tống thủy chung không an toàn.

Lăng Tiếu cũng không thể từ vấn đề của một mình hắn mà cân nhắc, còn phải suy nghĩ cho an nguy của Hạ Huyên Huyên cùng tiểu Chu Tước thần thú.

Ở trong phiến không gian này nhàn nhã nhàm chán, Lăng Tiếu cũng không muốn tiếp tục tu luyện, cũng không muốn nghiên cứu Chí tôn Dược Thần, mà là bình tĩnh lại hảo hảo luyện đan.

Vốn hắn không muốn nhanh như vậy thử luyện chế Chí tôn thần đan, nhưng mà thời gian bây giờ phát tiết, vậy chỉ có thể luyện đan phát tiết nhàn hạ một chút rồi,

Hắn cũng muốn tốt nhất có thể nhanh chóng luyện thành Chí tôn thần đan, đến lúc đó đi ra ngoài cũng thêm một cái thân phận kinh người, cũng tốt hiệu triệu những ngước khác đem Thủy Nguyên thạch đến trao đổi!

Ở lúc Lăng Tiếu rời khỏi Dược Minh công hội thì Nhị điện chủ Liên Hạo CÔng kia đã cho hắn một cái không gian giới, bên trong đó có một ít Chí tôn thần tài.

Những Chí tôn thần tài này nhưng là tính toán để cho Lăng Tiếu dùng khi đột phá Chí tôn.

Hôm nay vừa lúc để hắn dùng đến thử luyện chế đan dược Chí tôn tuyệt phẩm một chút.

Lăng Tiếu dù có truyền thừa của Chí tôn Dược Thần, nhưng mà ở lúc hắn luyện chế cũng không khỏi không cẩn thận, sợ luyện hủy một gốc Chí tôn thần tài, đây nhưng là đỉnh cấp thần vật nhưng muốn tìm đều tìm không được a!

Rốt cuộc ở sau nhiều lần thất bại, Lăng Tiếu cũng là may mắn mà luyện chế ra một khỏa Chí tôn tuyệt phẩm đan dược chân chân chính chính.

Một khỏa này cũng không phải là Chí tôn thần đan để tăng lên thực lực của Chí tôn, mà là đan dược tương đối bình thường ở trong Chí tôn tuyệt phẩm.

Đây chủ yếu là Chí tôn thần tài ở trong tay Lăng Tiếu không nhiều lắm, cũng không thể luyện chí ra Chí tôn thần đan càng tinh phẩm hơn.

Hắn có thể thành công mà ngưng đan đã là vô cùng tốt rồi, cũng để cho hắn trở thành một gã Chí tôn Dược Thần chân chân chính chính, ở trên Thiên vực có vinh diệu cùng lực hiệu triệu chí cao vô thượng!

Chớp mắt đã trôi qua hơn nửa năm, đại Chu Tước thần thú như cũ không thấy trở về, Lăng Tiếu cùng Hạ Huyên Huyên đã là đợi đến có chút không nhịn được nữa rồi.

Song một ngày này tiểu Chu Tước rốt cuộc là mang đến tin tức tốt cho bọn họ, đại Chu Tước rốt cuộc ở trên đường trở về, rất nhanh liền trở lại chỗ này.

Lăng Tiếu cùng Hạ Huyên Huyên cũng rốt cuộc là trở nên cao hứng.

Đại Chu Tước thần thú trở về chứng tỏ bọn họ có thể rời khỏi chỗ này trở lại Thiên vực.

Ước chừng sau một tháng, đại Chu Tước thần thú rốt cuộc là về đến, khí thế của nó như thiên, hỏa thế đại trướng, triệt để bày ra khí thế của Hỏa thần chi uy.

Ô ô!

Nó đầu tiên là kinh khiếu lên mấy tiếng, cùng tiểu Chu Tước ở một chỗ cộng vũ, bày ra ý vui mừng khi gặp lại.

Sau đó nó mới hướng về phía Lăng Tiếu cùng Hạ Huyên Huyên bay lướt tới.

Đối mặt với đầu đại Chu Tước thần thú này, Lăng Tiếu cơ hồ là có một loại vọng động muốn chiến với nó một trận, nhưng mà vừa nghĩ tới chênh lệch với nhân gia xa như vậy liền bỏ đi ý niệm này, bằng không chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi!

Đại Chu Tước thần thú đầu tiên là chào hỏi Hạ Huyên Huyên một tiếng, tiếp theo nó lại hướng Lăng Tiếu phun ra một khỏa hạt châu.

- Lăng Tiếu, đây là lễ vật cho ngươi, hi vọng sau khi ra ngoài nhất định phải để cho Hỏa Kỳ Lân cùng ta nhất khởi diệt Kim Ô nhất tộc!

Đại Chu Tước thần thú nói.

Lăng Tiếu nhìn hạt châu ở trước mắt này rõ ràng là Niết Bàn thiên hỏa châu kia!

- Đây... Đây làm sao có thể? Nó... Nó không phải là bị ngươi hấp thu sao?

Lăng Tiếu kinh ngạc mà nhìn Niết Bàn thiên hỏa châu này nói.

Đại Chu Tước thần thú nói:

- Ta chỉ là hấp thu đại bộ phận tinh hoa của nó mà thôi, nó còn ẩn chứa không ít tinh hoa, so sánh với hỏa châu ở trong thức hải của ngươi yếu nhược hơn một chút, chỉ cần nó có thể tiếp tục ở lại chỗ này, sự trưởng thành của nó tuyệt đối so sánh với ở trong thức hải của ngươi càng nhanh hơn, nếu như ngươi không cần, ta nhưng để lại cho nữ nhi của ta!

Niết Bàn thiên hỏa châu kia muốn trốn nhưng mà lại bị lực lượng của đại Chu Tước giam cầm đến sít sao, căn bản là không di chuyển được.

Lăng Tiếu không nghĩ đến Niết Bàn thiên hỏa châu mà trước đó hắn một mực khát vọng cư nhiên vẫn còn, chỉ là bị hút ra đại bộ phận lực lượng, nhưng vẫn là một khỏa chí bảo nghịch thiên hiếm có a!

Muốn, vì cái gì mà không muốn!

Lăng Tiếu lập tức đem khỏa Niết Bàn thiên hỏa châu kia bắt vào trong tay, nó muốn vùng vẫy bay đi.

Nhưng mà thực lực của Lăng Tiếu xưa đâu bằng nay, mà thực lực của nó lại là đã bị giảm mạnh, muốn trốn tự nhiên là không thể nào.

Lăng Tiếu nhìn đại Chu Tước thần thú nói:

- Yên tâm, như ý nguyện của ngươi, ta liền mang ngươi đi gặp huynh đệ Hỏa Kỳ Lân của ta, về phần nó có nguyện ý cùng ngươi diệt Kim Ô nhất tộc hay không chính là chuyện của các ngươi rồi.

Đại Chu Tước cho hắn Niết Bàn thiên hỏa châu này chính là vì lời hứa này của hắn, Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không thất tín với nó.

- Tốt lắm, ngươi đã nhận được thứ ngươi cần rồi, chúng ta liền đi ra khỏi đây!

Đại Chu Tước thần thú cũng là lôi lệ phong hành, vừa trở về liền định đưa đám người Lăng Tiếu đi ra ngoài.

Lăng Tiếu cùng Hạ Huyên Huyên tự nhiên là vui mừng chí cực, bọn họ đã muốn sớm rời khỏi rồi!

Ở trước lúc rời đi, Lăng Tiếu vẫn cùng Ngô Đồng thụ linh từ biệt, đồng thời cũng hỏi Lục Ông có muốn lưu lại hay không.

Lục Ông tự nhiên là không muốn lưu lại, ở trong hỏa vực không gian này căn bản là bất lợi cho tu hành trưởng thành của lão.

Ngược lại là Ngô Đồng hết sức không nỡ rời Lăng Tiếu, lại đem Lăng Tiếu làm thành tri kỷ, đều hận không được cùng Lăng Tiếu đi ra bên ngoài dạo một chút.

Nhưng mà lão cũng biết hiểm ác của thế gian bên ngoài, cũng sẽ không thật cùng Lăng Tiếu đi ra ngoài.

Ở trước lúc ly biệt, Ngô Đồng lại cho Lăng Tiếu một ít Ngô Đồng quả, Ngô Đồng cành cùng với Ngô Đồng diệp, coi như là kết giao nhân loại Lăng Tiếu này thành bạn vong niên rồi.

Lăng Tiếu tự nhiên là sau một phen than thở hoàn toàn không khách khí mà thu lại.

Một lần từ biệt này hắn không biết đến năm nào tháng nào lại gặp, Chí tôn thần tài của Ngô Đồng thụ này cũng không thể bỏ sót rồi!

Rốt cục phải rời khỏi Niết Bàn Không Gian!

Cũng như lúc đến, Đại Chu Tước thần thú chở Lăng Tiếu, Hạ Huyên Huyên cùng với Tiểu Chu Tước rời khỏi phiến không gian này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.