Thần Khống Thiên Hạ

Chương 644: Chương 644: Thật khiến Hắc Diệu bội phục. (1)




Lăng Tiếu sau đó đuổi nữ tử phục thị mình đi, ngay cả hai người bên phía Huyền Diệu cũng bị đuổi ra ngoài.

- Ta nói Lăng huynh, ngươi có diễm ngộ đào hoa, cũng nên để huynh đệ có thể hưởng thụ chút chuyện phong lưu khoái hoạt chứ.

Huyền Diệu khó chịu nói.

- Ta nghe Nam Cung tiền bối nói, thiếu nữ ở đây đều cực kỳ trinh liệt, nếu ngươi dám làm gì các nàng, vậy ngươi cứ đợi cả đời ở lại đây làm mọi rợ đi.

Lăng Tiếu hù dọa Huyền Diệu nói.

Bất quá, hắn cũng đoán đúng, Man tộc thiếu nữ quả thực tính tình cực kỳ cương liệt, chuyện hoặc nam nhân đã nhận định thì coi như là chín trâu cũng không kéo lại được, đây cũng không phải là nói đùa.

Huyền Diệu bị lời này của Lăng Tiếu dọa cho giật mình, vỗ vỗ ngực nói:

- Chẳng lẽ sờ sờ chút cũng không được sao? Thiệt là.

Lăng Tiếu cười trộm một cút, nói tiếp:

- Đưa thứ tốt của ngươi ra hết đây, bản đại sư tăng lên thực lực cho ngươi.

Huyền Diệu mặc dù chưa thấy qua luyện đan chi thuật của Lăng Tiếu, nhưng hắn không hề nghi ngờ năng lực Lăng Tiếu, Lăng Tiếu chính là Thánh Hoàng hắn nhận định, là Hoàng giả hắn phụ tá cả đời này, chỉ có đi cùng Lăng Tiếu, hắn mới có thể đi đến một bầu trời cao xa hơn.

Huyền Diệu lấy ra tất cả linh thảo và thú đan mình trân tàng đặt ở trước mắt Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu lộ ra vẻ chấn kinh, hắn không nghĩ tới Huyền Diệu trân tàng rõ ràng cũng có chút giàu có, hắn không thể không hoài nghi: Tên thần côn này đến cùng đã lừa dối bao nhiêu phụ nữ đàng hoàng mới lừa được nhiều thứ tốt như vậy?

Huyền Diệu nhìn qua ánh mắt tham lam kia của Lăng Tiếu, không khỏi cảm thấy hoảng hốt.

- Ta nói Lăng huynh đệ, những tài liệu này đã đủ chưa?

Huyền Diệu hỏi.

Lăng Tiếu lau nước miếng đã sắp chảy ra nói:

- Đã đủ rồi... đã đủ rồi, ai bảo hai ta là hảo huynh đệ chứ, không đủ ta sẽ bổ sung cho ngươi a.

Lăng Tiếu vừa nói, một bên vung tay thu lấy tất cả linh thảo và thú đan kia vào.

Huyền Diệu nóng nảy, hắn cầm lấy tay Lăng Tiếu nói:

- Ta nói huynh đệ, đây chính là ta hơn phân nửa trân tàng cả đời ta, ngươi sao có thể thu toàn bộ được? Cho dù muốn luyện chế cao giai đan dược cũng không cần nhiều như thế chứ?

Lăng Tiếu ngữ khí sâu xa nói

- Ta muốn luyện chế chính là Tứ phẩm đan dược đỉnh cấp, giúp ngươi tiến giai Vương cấp, chút tài liệu đó của ngươi quả thật không đủ. Đổi là người khác nếu không đủ ta tuyệt đối sẽ không giúp bọn hắn luyện chế đâu, bản thiếu gia cũng đã thu rồi, nếu ngươi không muốn tiến giai lời thì..., ta trả lại cho ngươi là được.

Lăng Tiếu dứt lời, ra vẻ muốn trả lại trân tàng của Huyền Diệu.

- Cái này... Vậy ngươi cứ nhận lấy đi.

Huyền Diệu đâu chịu thu hồi, cái này quan hệ đến Vương cấp chi lộ của hắn nên chỉ có thể lòng nhỏ máu mà đồng ý.

- Cũng may không lấy ra hết vốn liếng, bằng không thì bản Thiên Cơ cũng sẽ bị tên Hấp Huyết Quỷ này hút khô mất.

Huyền Diệu ở trong lòng đổ mồ hôi nói.

- Ta thấy vẫn nên trả lại cho ngươi thôi, loại mua bán lỗ vốn này bản thiếu gia thực sự không muốn làm.

Lăng Tiếu cực kỳ miễn cưỡng nói.

- Ta nói huynh đệ, sao có thể nói không giữ lời thế được. Cứ như vậy đi, ngày mai ta nhất định phải thấy được đan dược giúp ta tiến giai Vương cấp, bằng không ta và ngươi không yên đâu.

Huyền Diệu vỗ vỗ bả vai Lăng Tiếu nói, tiếp theo liền quay người ra khỏi phòng.

Hắn thực sợ cứ tiếp tục lưu lại, Lăng Tiếu không chừng sẽ trở mặt.

- Này... Huyền Diệu huynh... Bản thiếu gia lỗ a, ngươi không thêm chút thù lao nào cũng quá không hay đi chứ!

Lăng Tiếu từ sau kêu to nói.

Huyền Diệu mắt điếc tai ngơ, một đường nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, trong nội tâm kêu rên:

- Đây chính là trân tàng cả nửa đời của bản Thiên Cơ ah, đã vậy còn cần thêm tiền thù lao, có còn ... nhân tính hay không chứ!

Sau khi Huyền Diệu ra khỏi phòng, Lăng Tiếu dấu mặt cười trộm nói:

- Ha ha, kiếm lợi lớn, hảo bảo bối quang thuộc tính là thứ cực kỳ hiếm thấy, cầm lấy đi đấu giá so với đồng giai còn được giá tiền cao hơn gấp đôi đấy!

Quang, ám, phong, lôi, bốn loại thuộc tính này là thuộc tính hiếm thấy, linh thú và linh thảo cũng cực kỳ ít có, cùng cấp bậc, những thú đan và linh thảo kia có thể bán được giá cao hơn Ngũ Hành thuộc tính bình thường nhiều.

Lăng Tiếu thu hồi dáng cười vui vẻ, một cái đại đỉnh đen thui liền xuất hiện trước mắt.

- Ma Đế giúp ta hộ pháp, tối nay ai cũng không thể tới quấy rầy ta.

Lăng Tiếu đưa tin cho Ma Đế ngoài cửa nói, tiếp theo cho Lam Sắc Giao Long ăn vài cọng cao giai linh thảo thủy thuộc tính, bảo nó nằm ở phụ cận cửa ra vào hộ pháp cho hắn.

Tiếp theo, hắn ở chung quanh mình ba mét bố trí xuống cấm chế cách âm, sau đó mới chuẩn bị luyện đan.

Khi hắn luyện đan phải giữ yên lặng, tuyệt đối không thể để cho người khác quấy rầy, bằng không một khi thất bại sẽ lãng phí đại lượng tài liệu, Lăng Tiếu cũng không muốn làm một phá sản tử.

Theo tu vị Lăng Tiếu tăng lên, rất nhanh đã vào Không Minh Chi Cảnh ngưng khí liễm thần, không chút tạp niệm .

Một vòng lam sắc hỏa diễm từ trong lòng bàn tay vọt ra đốt trên Hắc Diệu Đỉnh, trong Không Gian Giới cũng hiện lên các linh thảo mà hắn cần

Từng gốc linh thảo dưới sự dẫn dắt từ tinh thần lực của hắn liền tự động tiến nhập vào trên Hắc Diệu Đỉnh.

Từng sợi nhiệt khí bốc lên xen lẫn Lam Diễm nhanh chóng bốc hơi khô linh thảo rút ra toàn bộ tinh hoa.

Linh thảo lơ lửng trên dược đỉnh không ngừng thay đổi liên tục, tinh hoa như giọt mưa không tiêu tan rơi vào trong dược đỉnh.

Luyện dược thành vũ, cảnh giới độ khó rất cao chỉ có Tứ phẩm Luyện dược sư đạt tới Vương cấp mới có thể đạt đến.

Cảnh giới này Lăng Tiếu ở Linh Sư giai đã có thể làm được, hôm nay dùng ra cũng không tốn nhiều sức, tốc độ khống chế cũng nhanh hơn trước.

Sau khi tất cả linh thảo chắt lọc xong, Lăng Tiếu rõ ràng không cảm thấy bao nhiêu mỏi mệt.

Hắn biết rõ cái này đều là dựa vào tinh thần lực của mình đã tăng lên tới độ cao mà Vương cấp bình thường khó mà đạt đến mới có thể nhẹ nhõm như thế.

Hai canh giờ sau, hai khỏa Tứ phẩm đỉnh cấp đan dược tỏa ra quang hoa lóng lánh xuất hiện trong dược đỉnh.

- Tại sao lại là hai khỏa Nhập Vương đan chứ?

Lăng Tiếu thập phần kinh ngạc nhìn đan dược ngưng tụ thành hình trong đỉnh.

Theo hắn biết, đan dược nhất nhị cấp, mỗi lô có thể thành mười khỏa đan dược cũng chẳng có gì lạ, đan dược đạt tới Tam phẩm nhiều nhất chỉ có thể ngưng tụ thành hai khỏa, mà đan dược đạt đến ngoài Tứ phẩm, mỗi lô chỉ có một khỏa, trước đây Tứ phẩm đan dược mà hắn luyện chế cũng cũng chỉ xuất hiện một khỏa, hôm nay lại xuất hiện hai khỏa, điều này không khỏi khiến hắn cực kỳ nghi hoặc khó hiểu.

- Chẳng lẽ đã thất bại? Hay là đan dược quang thuộc tính có chỗ bất đồng?

Lăng Tiếu suy đoán nghĩ đến.

Lúc này, hình ảnh Hắc Diệu lại hiện lên trên dược đỉnh.

- Hắc Diệu đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Lăng Tiếu hỏi.

- Chủ nhân không cần ngạc nhiên, đây chỉ là hiện tượng bình thường.

Hắc Diệu đáp.

- Chuyện này giải thích thế nào?

Lăng Tiếu lại hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.