Ở Nam Hoang lớn lao không có hình thành phân chia khu vực quy phạm, tất cả thế lực lớn nghi kỵ lẫn nhau, khó có thể đạt thành chung nhận thức, khiến rất nhiều địa phương giặc cỏ hoành hành, cướp bóc thương đội, chiếm núi làm vua, cực kỳ hỗn loạn.
Ngoài ra, Nam Hoang Man Hoang Vực là nơi linh thú sinh tồn nguyên thủy nhất, chiếm bốn phần nằm địa vực Nam Hoang, có thể thấy trong đó sinh tồn bao nhiêu kỳ trân dị thú
Bên ngoài không ít linh thú khi thì còn sẽ xuất hiện tập kích các thôn trang hoặc bộ lạc.
Muốn sinh tồn trên mảnh thổ địa này, không có một ít thưởng thức sinh tồn và một ít thực lực thì quả thật là nửa bước khó đi.
Vào vạn năm trước, Nam Hoang đã từng xuất hiện qua thời đại huy hoàng.
Khi đó vốn không phân chia nhiều thế lực, chỉ vẹn vẹn có bốn tộc bá chủ, theo thứ tự là Cổ Tộc, Thú Tộc, Khôi Tộc cùng với Man Tộc, trong bốn tộc này dùng Cổ Tộc vi tôn
Lịch sử Cổ Tộc so với các tộc khác càng thêm xa xưa, càng thêm thần bí, nghe nói vào thời đại viễn cổ nhất khi nhân loại mới xuất hiện bọn họ đã sinh hoạt ở đây.
Bọn hắn dùng dưỡng cổ, thực cổ, khống cổ mà sống.
Người Cổ Tộc nổi danh là chủng tộc đoàn kết hòa thuận, nhiệt tình hiếu khách, chỉ là bọn hắn làm việc lại có chút khác với thường nhân, một khi không thành bằng hữu với họ, liền sẽ trở mặt trở thành địch nhân, tính cách có thù tất báo của bọn hắn nổi danh đáng sợ.
Ở thượng lưu Nam Hoang từng lưu truyền một câu thế này "Có thể chọc Man Thú, chớ đắc tội với Cổ Tộc", đủ thấy năng lực uy hiếp của Cổ Tộc đáng sợ cỡ nào.
Chỉ là Cổ Tộc cường thịnh chẳng biết tại sao vào hơn một vạn năm trước bị Trung Vực đại phái liên hợp đuổi giết, hủy diệt căn cơ chủng tộc.
Cổ Tộc từ đó về sau cũng biến mất khỏi Nam Hoang.
Chỉ có bộ phận nhỏ tộc nhân lưu lạc ở Tây Bắc, chiếm cứ Cổ Tế Thành hôm nay phồn diễn sinh lợi, chỉ là người Cổ Tộc ở đó lại không biết được huy hoàng từng có của Cổ Tộc.
Hôm nay Cổ Tộc đã trở thành lịch sử, cổ thành bọn hắn xây dựng trước kia vẫn đang tồn tại, chỉ có điều đã trở thành Nam Hoang cấm địa, bao nhiêu người muốn vào cổ thành, chiếm lấy làm Vương, nhưng đến cuối đều không hiểu mà chết đi.
Có người nói đó là bởi vì Cổ Trùng Vương của Cổ Tộc vẫn đang sinh tồn ở đó, không phải người Cổ Tộc đều diệt sát, cũng có người nói là Cổ Tộc hạ cổ chú ở đó, không phải người Cổ Tộc cưỡng chiếm ắt hẳn phải chết.
Cổ Tộc tuy rằng biến mất, nhưng cổ thành vẫn như trước, uy danh Cổ Tộc vẫn như trước.
Tư liệu về Nam Hoang một phần là qua lời Huyền Diệu, một bộ khác phận lại do Nam Cung Liệt nói rõ.
Một đoàn người rời khỏi Long Hải Các đã đi tới một trong các trạm bộ lạc man nhân đầu tiên ở Nam Hoang, Thiết Lặc bộ lạc.
Bọn người Nam Cung Liệt, Lăng Tiếu, Huyền Diệu cùng với Ma Đế sau khi rời khỏi Long Hải Các lập tức xuất phát đến Nam Hoang.
Bởi vì tiến đến Cổ Thành đường xá cực kỳ xa xôi, nhất định phải tìm kiếm truyền thâu trận mới có thể rút ngắn thời gian chạy đi, bằng không muốn đến được đó chỉ sợ phải tốn không ít thời gian, muốn tìm Thiên Cổ Thần Công chỉ sợ càng thêm khó.
Có Nam Hoang dong binh chi hoàng như Nam Cung Liệt dẫn đường, khiến Lăng Tiếu ít đi không ít đường quanh co, biết rõ nên đi đường nào mới có thể tránh đi không ít phiền toái và hiểm trở.
Trong bốn người chỉ có Huyền Diệu mới là cao giai Linh Sư, Lăng Tiếu vốn định để Giao Long mang theo Huyền Diệu cùng nhau phi hành với mọi người, ai biết Giao Long chết sống không cho Huyền Diệu đến gần người, dù là Nam Cung Liệt hay Ma Đế tiếp cận một chút cũng không được.
Tính cách của nó không giống như Tử Giao Long Khâu, mà chính là Giao Long chính thức sinh ra chớ tới gần.
Đối với chuyện này Lăng Tiếu cũng không có cách nào, cũng may Nam Cung Liệt có một đầu ngũ giai Liệt Hỏa Điểu, mang theo Huyền Diệu và Ma Đế cùng nhau phi hành.
Như thế, một đoàn người xuất phát từ Long Hải Các, đi mười ngày mười đêm ra khỏi phạm vi Tây Bắc, tiến nhập vào địa vực Nam Hoang.
Mười ngày mười đêm này, mấy người đều vượt qua trên không trung, cũng may bọn hắn đều chuẩn bị thịt khô và rượu ngon đầy đủ, ngược lại cũng không phải vì tìm ăn mà lãng phí thời gian, đồng thời thời gian nhàn rỗi cũng sẽ chuyên tâm ngồi xuống tu luyện.
Chỉ là chạy đi liên tục như thế, Giao Long và Liệt Hỏa Điểu đều không chịu nổi tiêu hao, chúng phải dừng lại nghỉ ngơi, khôi phục năng lượng, bổ sung thể năng.
Dưới sự dẫn dắt của Nam Cung Liệt, một đoàn người chạy tới một phân bộ của Man Tộc, Thiết Lặc bộ lạc để nghỉ ngơi.
Thiết Lặc bộ lạc Thiết Lặc Vương là bằng hữu cũ của Nam Cung Liệt, Nam Cung Liệt cũng tiện đường đến bái phỏng hắn.
Căn cứ theo giới thiệu của Nam Cung Liệ thì Thiết Lặc Vương chính là một trong cửu vương của Man tộc bộ lạc, man dân hắn quản hạt có hơn một nghìn vạn, nhân số tập võ chiếm đến chín thành, cơ hồ mỗi người đều biết võ, già yếu phu nho cũng không hề yếu đuối.
Nam Cung Liệt biết rõ chỗ của Thiết Lặc bộ lạc nên trực tiếp tìm tới.
Vừa mới đến gần Thiết Lặc trong bộ lạc, không trung đã thoáng hiện một đội hơn mười đầu tứ giai Ngốc Sư Ưng ngăn cản đường bọn họ.
- Người đến là người phương nào, rõ ràng dám xông vào Thiết Lặc trọng địa!
Một gã tráng hán cao lớn uy mãnh ngồi trên Ngốc Sư Ưng, cầm trong tay Lang Nha bổng, chỉ vào bốn người Lăng Tiếu quát lớn.
Nam Cung Liệt cũng không đáp lời, trong tay nhiều ra một mặt lệnh bài màu vàng kỳ lạ.
Hơn mười tên tráng hán nhìn thấy lệnh bài kia, lập tức đặt tay lên ngực dùng man ngữ cung kính nói gì đó, tiếp theo liền nhanh chóng rời đi.
Lăng Tiếu, Huyền Diệu và Ma Đế đều cảm thấy mạc minh kỳ diệu, không biết người ta đang nói cái gì.
Nam Cung Liệt giải thích nói:
- Đây là lệnh bài mà Thiết Lặc Vương đưa cho ta, gặp bài như gặp Thiết Lặc Vương, bọn hắn hiện giờ đi bẩm báo rồi, đợi lát nữa Thiết Lặc Vương sẽ đích thân đi ra nghênh đón.
Quả nhiên, chỉ chốc sau, đội ngũ Ngốc Sư Ưng kia lại tái hiện, trung tâm có một người cưỡi một đầu ngũ giai Kim Linh Ưng chấn cánh mà đến.
Kim Linh Ưng chính là bá giả không trung, cặp ưng nhãn kia lợi hại bức nhân, một thân kim mang lập loè như một vòng mặt trời rực rỡ, kích thích tầm mắt, khiến người sinh lòng khiếp đảm.
Liệt Hỏa Điểu không cam lòng yếu thế, phát ra từng tiếng thanh minh to rõ, quanh thân nổi lên màu đỏ thẫm để đáp trả .
Lam Sắc Giao Long đang nhắm mắt mở ra cặp mắt to như chuông đồng, một đạo long ngâm rung trời động địa khiến bách thú hoảng sợ thần phục.
Kim Linh Ưng và Liệt Hỏa Điểu đều lắc lư thân hình, thần sắc trở nên hoảng hốt, nếu không phải chủ nhân ngồi ở phía trên mãnh liệt áp chế thì chỉ sợ bọn nó cũng như một đội Ngốc Sư Ưng kia, phải cấp tốc hạ xuống rồi.
- Một đầu Giao Long thật uy mãnh, Nam Cung đại ca ngươi đây là tới ra uy với ta sao?
Ở phía trên Kim Linh Ưng một gã trung niên đầu cột lông chim, eo đeo dây lưng da thú màu vàng, cầm trong tay cây thương vàng óng nói với Nam Cung Liệt.