Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1893: Chương 1893: Thư Tử Thiến cùng Phong Thanh Duyên. (2)




Lăng Tiếu nói:

- Sư nương đừng nói như vậy, nếu không bởi vì đệ tử làm lỡ thời gian dài như thế, thì sư phụ…

Lăng Tiếu còn chưa nói xong, Phong Thanh Duyên đã ngăn cản:

- Việc này ta đã nghe Tử Thiến muội nói với ta, sau này ngươi cũng đừng đi tìm sư phụ ngươi, ta đã quyết định cùng Tử Thiến muội ở lại chỗ này, đợi sư phụ ngươi ra khỏi Loạn Táng không gian.

- Cái gì…sư nương suy nghĩ kỹ rồi sao?

Lăng Tiếu thập phần kinh ngạc nói.

Hắn biết cảm tình của Phong Thanh Duyên đối với sư phụ sâu đậm, hắn nghĩ nàng sẽ yêu cầu hắn cùng vào Loạn Táng không gian tìm người, hiện tại nàng làm quyết định như vậy, thật sự làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.

Phong Thanh Duyên lộ ra vài phần cười khổ nói:

- Sư phụ của ngươi chưa chết, một ngày nào đó sẽ đi ra, nếu chúng ta đi vào tìm hắn chỉ sợ còn chưa tìm được đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta nhớ sư phụ ngươi, nhưng ta không thể làm chuyện có lỗi với hắn, tuyệt đối không thể để cho ngươi đi mạo hiểm như vậy, cho nên Tiếu nhi nhất định phải đáp ứng ta, nếu không tuyệt đối nắm chắc không được tiến vào Loạn Táng không gian!

Nghe được lời khẩn cầu của nàng, Lăng Tiếu hiểu được nàng đã quyết định.

Lăng Tiếu hiểu quan hệ trong chuyện này, gật đầu nói:

- Sư nương xin yên tâm, ta biết nên làm như thế nào, hơn nữa ta tin tưởng sư phụ tuyệt đối có thể đi ra.

- Được, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!

Phong Thanh Duyên liên tục đáp.

Vài ngày kế tiếp, Lăng Tiếu luôn ở lại nơi đây với hai vị sư nương.

Nhưng đại đa số thời gian hai người chỉ nhắc đến sư phụ của hắn.

Lăng Tiếu cũng tìm hiểu được một ít sự tình sau khi sư phụ hắn về Thiên Vực, lúc hắn đi vào Loạn Táng không gian đã có thực lực thần vương trung giai, cộng thêm thiên phú của hắn tuyệt đối có bổn sự vượt cấp khiêu chiens, có lẽ đây là nguyên do hắn vẫn còn sống được trong Loạn Táng không gian.

Vì thế hắn mang theo Khang Văn cùng Khang Vũ đi tới Vân Cương giáo, để Vân Mông Điềm hạ lệnh tuyệt đối không thể để cho người khác biết tin tức về Thư Tử Thiến, hơn nữa dặn họ ở thời điểm thích hợp phải che chở hai người chu đáo.

Vân Mông Điềm đương nhiên đáp ứng.

Tuy hắn sợ hãi Thư gia cùng Tẩy Tương, nhưng Thiên Long môn mới là tồn tại cường đại nhất.

Chỉ cần Lăng Tiếu về tới Thiên Long môn, nhờ người ra mặt lên tiếng, tuyên bố Thiên Long môn bảo hộ Vân Cương giáo, tuyệt đối sẽ không còn người nào dám đến tìm bọn hắn gây phiền phức.

Nếu Lăng Tiếu không đi vào Loạn Táng không gian, hắn cũng không muốn tiếp tục lưu lại nơi đây.

Lăng Tiếu cảm khái nói:

- Hai vị sư nương, ta tin chắc có một ngày sư phụ có thể đi ra, hai người đừng quá lo lắng, chờ có thời gian đệ tử sẽ đến thăm hai người, nếu có sự tình gì đi Vân Cương giáo thỉnh bọn hắn hỗ trợ, ta đã dặn họ, nếu sư phụ đi ra cũng mời hai người báo tin cho đệ tử, đệ tử nhất định đến gặp lão nhân gia.

- Được, chúng ta biết nên làm sao, yên tâm đi, sau này ngươi phải bảo trọng thân thể, làm chuyện gì cũng đừng nên mạo hiểm, hiện tại thân phận ngươi không giống lúc trước, chỉ cần ngươi cố gắng, một ngày nào đó có thể danh dương Thiên Vực.

Phong Thanh Dương dặn dò.

Thư Tử Thiến cười nói:

- Nếu không nghe Duyên tỷ kể lại sự tích của ngươi, ta cũng không biết có một đệ tử xuất sắc như vậy, ngày sau nếu ngươi đạt tới cảnh giới chí tôn, mà sư phụ ngươi còn chưa đi ra, chúng ta phải nhờ hết ở ngươi, ngươi cần tiếp tục cố gắng.

- Được, hai vị sư nương cũng phải bảo trọng!

Lăng Tiếu dặn dò thêm vài câu, rốt cục bắt đầu con đường quay về Thiên Long môn.

Chuyến đi này hắn thu hoạch thật lớn, không chỉ đột phá cảnh giới thần vương, mà Ngọc Nhu Phỉ, Sát Thiên cùng Tiên Vu đều đã thành tựu thần hồn.

Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên đều có tư chất bước vào bán thần vương, chẳng qua còn chưa tích lũy đủ lực lượng, không thể trong thời gian ngắn chuyển hóa đủ thần lực.

Trong khi Tiên Vu đã thành tựu thần hồn, còn là bán thần vương, chỉ cần cho hắn U Hồn Thần Tuyền, tin tưởng không bao lâu nữa hắn sẽ đột phá thần vương cảnh giới.

Cho nên lần này sau khi quay về Thiên Long môn, Lăng Tiếu quyết định để họ bế quan đột phá.

Trong lòng hắn thật chờ mong tìm được Vân Mộng Kỳ, nhưng lo lắng vạn nhất nàng đi vắng, hắn phải nên làm gì bây giờ?

Lăng Tiếu rời khỏi, lập tức quay về Thiên Long môn.

Hắn không gấp gáp chạy tới Thiên Huyền địa vực, cần phải chuẩn bị thêm một ít trước khi đến đó.

Lăng Tiếu thuận lợi về tới Thiên Long môn, lập tức đến chủ điện cầu kiến Lăng Thần.

Lăng Thần lập tức tiếp kiến Lăng Tiếu, hắn đã sớm nghe nói chiến tích của Lăng Tiếu trong U Hồn Thần Đàm, vì thế vô cùng vui vẻ.

Nhưng khi hắn nhìn thấy Lăng Tiếu đột phá thực lực thần vương, càng thêm vui mừng.

- Tốt lắm, thật sự là tốt lắm, ngươi lại có thể thành tựu thần vị, ha ha…đây là suốt vạn năm nay Thiên Long môn mới có người nhanh chóng đột phá thần vương cảnh giới như thế, Lăng Tiếu, ngươi đúng là thiên tài tuyệt diễm!

Lăng Thần hết sức cao hứng khích lệ Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu có chút ngượng ngùng nói:

- Môn chủ quá khách khí, chỉ là may mắn mà thôi!

Lăng Thần khoát tay nói:

- Ngươi không cần quá khiêm tốn, sự thật xảy ra trước mắt, chẳng lẽ ta không thấy được sao?

Ngừng một chút hắn lại nói:

- Xem ra mấy ngày nữa ta phải mời dự một lần đại điển phong thưởng, lấy thiên phú của ngươi sớm muộn gì cũng sẽ siêu việt thật nhiều người cùng thế hệ, tộc của ta ngày sau vẫn còn cần nhờ ngươi làm hưng thịnh ah.

Lăng Tiếu mới bao nhiêu, đừng nói là trăm tuổi, ngay cả tám mươi cũng chưa đến.

Với thiên phú của hắn đột phá thần vương cảnh giới, tương đương đã đánh xuống tốt thần cơ, ngày sau muốn tiến giai thủy thần cảnh tuyệt đối có được ưu thế tiên thiên hơn tất cả mọi người.

Nói không chừng mấy ngàn năm sau, Thiên Long môn sẽ có thêm một vị thủy thần, vậy địa vị của Thiên Long môn càng thêm bền vững.

Mà bên trong Thiên Long môn, những người của các phe phái còn lại còn có ai dám quá mức khiêu khích?

Cho nên Lăng Thần cảm thấy nhất định phải ban thưởng cho Lăng Tiếu.

Có thứ tốt không lấy chính là vương bát đản.

- Qua vài ngày ngươi xem như trở thành nội môn trưởng lão Thiên Long môn chân chính rồi, không thể giống như ngày trước, chỉ có thể hưởng thụ tài nguyên mà không làm cống hiến.

Lăng Thần nói.

Lăng Tiếu rất rõ ràng, bất kỳ thế lực nào phát triển đều không thể thiếu tài nguyên. Mà Lăng Tiếu từ khi nhận tổ quy tông, lại có thân phận Thiên Long môn, tạm thời chưa từng làm ra điều gì cống hiến, yêu cầu của Lăng Thần cũng có thể lý giải.

- Cần ta làm gì đây?

Lăng Tiếu hỏi.

- Ngươi làm nội môn trưởng lão cũng không cần ra ngoài liệp sát thánh thú tìm kiếm thánh thảo thần tài, nhưng nếu ngươi tìm được thần vật có thể cung cấp cho tông môn, đương nhiên tông môn sẽ không bạc đãi ngươi, có thể dùng thần vật đồng giai trao đổi, có thể tính thành thần tinh, mặt khác ngươi có thể lựa chọn quản lý công việc trong môn, tỷ như cầm binh dẫn đội đi tìm kiếm tài nguyên…

Lăng Thần thao thao bất tuyệt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.