Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2153: Chương 2153: Thuấn sát chi nguy.




A!

Một thanh âm tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng Lộ Mặc vang lên, thân thể lập tức rơi xuống không trung.

Biến hóa này khiến người kinh hãi, bọn hắn đều không rõ chuyện gì xảy ra.

Phanh!

Một thanh âm trầm đục vang lên, chiếc chuông cổ bị oanh bay, một thân ảnh nháy mắt phóng lên cao, hai tay kéo mạnh hàn thiết liên, một hàn thiết liên chợt nổi lên hỏa diễm hung mãnh, một hàn thiết liên lại hiện ra một cỗ tử khí vô cùng âm hàn.

Hai loại lực lượng bất đồng nhanh chóng lan tràn hướng Lang Nha cuốn tới.

Lang Nha gào thét một tiếng, lại truyền ra hai cỗ lực lượng cản trở hỏa diễm cùng tử khí.

Nhưng lực lượng của hắn còn chưa đi tới hai cỗ lực lượng kia, thần hồn lập tức bị oanh tập mãnh liệt.

Hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, hai cỗ lực lượng bất đồng đã lan tới thân thể hắn.

Một bàn tay hắn lập tức bị thiêu hủy, mà bàn tay còn lại biến thành màu đen, sinh mệnh lực dần dần biến mất.

Không bao lâu sau, Lang Nha đã bị hai cỗ lực lượng hoàn toàn thiêu hủy ăn mòn thành tro bụi.

Trang Bất Phàm cùng Ba Nhĩ Đặc chợt cảm thấy trái tim băng giá.

Bọn hắn chợt ý thức được lá bài tẩy của Lăng Tiếu không ai có khả năng tưởng tượng được.

Trang Bất Phàm thật dứt khoát, trong tay đánh ra một chiêu, thu lại thần kiếm, ánh mắt lộ vẻ không cam nồng đậm, xoay người bỏ chạy.

Ba Nhĩ Đặc cũng muốn rút lui, một mình hắn làm sao ngăn chặn được Lăng Tiếu?

Chỉ tiếc Lăng Tiếu có thể buông tha Trang Bất Phàm, nhưng không dự tính buông tha Ba Nhĩ Đặc.

Trong tay Lăng Tiếu chợt vung ra một chiêu, gọi Kim Long thương trở về, quát:

- Vừa rồi đánh thật sảng đi, hiện tại đến lượt ta!

Tốc độ hắn tăng lên cực điểm, nháy mắt đã đuổi theo Ba Nhĩ Đặc, một trận lực lượng mãnh liệt đập xuống.

Lăng Tiếu hoàn toàn là vì muốn phát tiết cơn uất ức vừa rồi, lực lượng không ngừng tràn ra như nước thủy triều, oanh đến mức Ba Nhĩ Đặc chật vật không chịu nổi, nếu không nhờ thứ long thay hắn chống đỡ công kích, hắn đã bị Lăng Tiếu trực tiếp giết chết.

- Khinh người quá đáng!

Ba Nhĩ Đặc sợ hãi rống một tiếng, muốn đánh ra phản kích cuối cùng.

Chỉ tiếc Lăng Tiếu không muốn tiếp tục cùng hắn hao tổn, hồn lực công kích oanh thẳng tới Ba Nhĩ Đặc, đoạn tuyệt ý niệm chạy trốn của hắn.

Lăng Tiếu vừa định buông lỏng một hơi, bất kể là thần lực hay hồn lực của hắn vừa rồi đã hao tổn quá nhiều.

Nhưng ngay một khắc này, một cỗ nguy cơ khác chợt sản sinh hết sức đột ngột!

Một đoàn hỏa mang kiếm quang nhanh như chớp hướng chỗ hắn đánh tới.

Hỏa mang xuất hiện quá nhanh, còn chưa tới nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Lăng Tiếu.

Khi hắn phát hiện khác thường, muốn né tránh đã không còn kịp nữa, bờ vai bị hỏa mang hung hăng chém trúng một kiếm.

A!

Lăng Tiếu bị trúng một kiếm cơ hồ bị chém rớt nửa người, một vết kiếm từ bả vai kéo dài xuống giữa ngực, thật nhiều kim huyết phun tràn ra, mà bổn nguyên hỏa diễm lại trực tiếp thiêu hủy thân thể hắn.

Đối phương một chiêu đắc thủ cũng không bỏ qua, kiếm thế càng thêm hung mãnh như mưa rào, liệt hỏa hừng hực làm người không sao chịu nổi.

Ngay khi đối phương xuất ra chiêu thứ hai, Lăng Tiếu đã triệu ra Thanh Yêu Thần Thuẫn chống đỡ kiếm quang cuồng bạo cực điểm của đối phương.

Nhưng lúc này Thanh Yêu Thần Thuẫn cũng bị đối phương chém trúng cơ hồ muốn nổ tung.

Thần kiếm của đối phương cũng là cổ thần khí đê giai, còn là hỏa hệ, có thể khắc chế Thanh Yêu Thần Thuẫn mộc hệ.

Hống!

Lăng Tiếu bị chấn đến lảo đảo, lợi dụng Cổ Hoàng thần công khôi phục thương thế đồng thời rống to một tiếng.

Thiên phú thần thông Long tộc – Long Ngâm!

Trước khi có thể tập trung được khí tức của đối phương, âm ba tuyệt đối là thủ đoạn phản kích hữu hiệu nhất.

Quả nhiên long ngâm vang lên, công kích đối phương thoáng khựng lại.

Lăng Tiếu bắt lấy cơ hội nháy mắt, lập tức kéo thân hình trọng thương giật ra khoảng cách, đồng thời lấy thần đan nuốt vào, dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục thương thế cùng lực lượng.

Nhưng hắn vừa nuốt thần đan, kiếm thế hỏa mang lại hiện ra lần nữa.

Tốc độ của đối phương còn nhanh hơn cảnh giới thân pháp của Lăng Tiếu, làm cho hắn giật mình không thôi.

Oanh long!

Lăng Tiếu bị chém đến chật vật, thân mình bắn ra thật xa, miệng phun máu tươi, Thanh Yêu Thần Thuẫn muốn vỡ tan.

Cùng lúc đó một đầu bạo viêm long chờ đã lâu hướng hắn táp tới.

Lăng Tiếu muốn tránh né đã không kịp nữa, hắn cắn chặt răng ném thẳng Kim Long thương vào miệng nó, hắn không tin bạo viêm long có khả năng tiêu hủy Kim Long thương.

Nhưng bạo viêm long cũng thành tinh, nó biết nếu nuốt Kim Long thương bản thân cũng không được yên bình.

Một đạo hỏa diễm chợt phun ra hất bay Kim Long thương, đồng thời thiêu đốt thẳng tới Lăng Tiếu.

Bạo viêm long vừa chuyển công kích liền cho Lăng Tiếu cơ hội thở gấp, hắn đón nhận ngọn lửa công kích, thân hình bay ra thật xa, duy trì tỉnh táo tản ra thần niệm tới mức lớn nhất, nhất định phải tập trung kẻ đánh lén, chỉ có như thế hắn mới có thể chuyển bại thành thắng!

Quả nhiên lúc hắn bay sang một bên, một đạo khí tức như có như không nháy mắt xuất hiện trước hắn, một đoàn kiếm quang lại hiện ra, kiếm quang sắc bén đủ khai thiên liệt địa.

- Chết cho ta!

Đối phương muốn dùng một kiếm này giải quyết Lăng Tiếu, lực lượng khủng bố hơn trước rất nhiều, cho dù bán thủy thần đều khó có thể ngăn chặn được.

Ngay thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Lăng Tiếu dùng Thanh Yêu Thần Thuẫn ngăn chặn một kích trí mạng kia!

Ca sát!

Thanh Yêu Thần Thuẫn bị đối phương chém nứt, kiếm thế lại hướng Lăng Tiếu trảm tới.

Trên mặt người kia hiện lên dáng cười đắc ý, trong mắt hắn Lăng Tiếu đã là người chết.

Một kiếm này nếu chém xuống, cho dù bán thủy thần cũng bị phanh thây.

Nhưng ngay lúc kiếm thế sắp rơi xuống, thần hồn của hắn chợt cảm thấy bị hung hăng đâm tới khiến cho hắn thiếu chút nữa nổi điên.

A!

Thế kiếm đột nhiên ngừng lại, người kia cũng ôm đầu không ngừng lăn lộn kêu lên thảm thiết trên không trung.

Hồn lực công kích của Lăng Tiếu còn chưa miểu sát được đối phương, hắn nháy mắt bắt lấy cơ hội phản kích, Cửu Dương Phần Thiên quyền không chút lưu tình hướng người kia oanh tới.

Quyền ý cuồn cuộn, quyền kình lâm thiên!

Người nọ nhất thời bị oanh đến tả tơi, nếu không phải hắn có được thần giáp bán cổ thần khí phòng ngự chỉ sợ đã bị đánh thành thịt vụn.

Mặc dù là như thế, nhưng hắn cũng bị đánh thành trọng thương, hấp hối, không còn khả năng phản kháng.

Một quyền cuối cùng của Lăng Tiếu đánh thẳng vào gáy người kia, muốn đem hắn hoàn toàn kết liễu.

- Lăng thần sư hạ thủ lưu tình!

Một thanh âm kêu to lo lắng vang lên, một đạo thanh sắc kiếm quang từ sau lưng Lăng Tiếu chém tới muốn bức lui hắn cứu người.

Lăng Tiếu đương nhiên không cần một mạng đổi một mạng, nháy mắt hóa quyền thành chưởng, trực tiếp nắm lấy cổ người nọ nhanh chóng xoay thân thể hắn chắn ngang trước người mình.

- Không xong!

Thần sắc người cứu viện đại biến, vội vàng chuyển kiếm thế trong tay về phương hướng khác.

Oanh long!

Ngay thời điểm Lăng Tiếu tranh đoạt thần vị chín trăm năm mươi bảy, mỗi một khắc cơ hồ đều lâm vào trạng thái khẩn trương đề phòng.

Nhưng mỗi người đều là thần vương đỉnh cường đại nhất, muốn ứng phó thập phần gian nan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.