Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2392: Chương 2392: Trận chiến này đến đây là thôi!




- Xem ra chiến lực của tiểu Thần còn chưa sút giảm, đã không thua kém gì mấy lão gia hỏa chúng ta!

Lăng Bác lộ ra vài phần tán thưởng nói.

Lăng Khâu ở một bên gật đầu:

- Không sai, nhưng không biết tiểu tử Lăng Tiếu có thể đón đỡ được hay không, huyết mạch lực của hắn nồng đậm hơn tiểu Thần không ít, có thể đánh đồng với lão tổ tông đâu.

- Tiếu nhi không tệ, nhưng thực lực của hắn vẫn còn kém một chút, bằng không chỉ sợ Thần nhi không phải đối thủ của hắn!

Lăng Đồ vuốt râu nói.

Oanh long!

Lăng Tiếu bị đánh không ngừng thối lui, thân hình chật vật hơn trước rất nhiều, đã lộ ra dấu vết thất bại.

- Quả nhiên không giống bình thường, chỉ bằng lực lượng cường hãn này đủ áp chế người cùng bậc!

Lăng Tiếu vừa đón đỡ vừa nhủ thầm.

Lăng Tiếu không có ý định tiếp tục kéo dài, lực lượng bạo phát, không gian sinh động như thời thái cổ đem Lăng Thần hoàn toàn bao phủ, đủ loại lực lượng ngũ hành hướng Lăng Thần công kích tới, làm cho hắn không cách nào ứng phó.

Thế công của Lăng Thần lập tức bị dừng lại, còn bị lực lượng cường hãn bức thối lui liên tục.

Lăng Tiếu biến chiêu lập tức cứu lại hoàn cảnh xấu, Lăng Thần bị buộc thối lui ra khỏi lực lượng nguyên chi thương vũ của Lăng Tiếu.

Bất kể là Lăng Thần hay Lăng Bác, những người khác vừa chứng kiến lực lượng nguyên chi thương vũ của Lăng Tiếu đều chấn động, đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy lực lượng không gian cổ quái như thế.

Loại không gian có thể tạo thành ngũ hành sinh vật công kích giống như tái tạo một không gian mới, thật sự là quỷ dị, hơn nữa lực công kích thật cường đại, đủ so sánh với nguyên chi thương vũ không gian của chí tôn thủy thần thời viễn cổ, thậm chí còn vượt qua, đạt tới không gian lực hoàng cấp.

Lăng Thần cũng không kịp suy nghĩ, lập tức lộ ra nguyên chi thương vũ lực lượng.

Đây là một không gian hang ổ giao long, kim sắc giao long do nguyên lực ngưng tụ thành đang khoanh tròn bên trong, long xà không ngừng hô hấp, nhìn qua thật thị huyết dữ tợn dọa người, vạn long đều xuất hiện, hướng chỗ Lăng Tiếu đập tới, khí thế mãnh liệt, uy lực vô cùng cường hãn.

Hai lực lượng nguyên chi thương vũ va chạm vào nhau, biến thành khuếch tán, đồng thời trình diễn một bức cảnh tượng chiến trường thời viễn cổ!

Oanh long!

Lực lượng nổ mạnh, không gian sụp đổ, hết thảy đều bị dập nát.

Một đạo nhân ảnh bị hung hăng văng bay ra ngoài, kim huyết phun ra, nháy mắt biến mất.

Thân ảnh kia chính là Lăng Thần, hắn bị thương nặng, bức lui văng ra!

Nói cách khác vừa rồi đối chiến nguyên chi thương vũ hắn đã kém hơn một bậc!

- Lực lượng đại tạo hóa thật cường đại, chẳng qua cũng không thể thay đổi sự thật ngươi bị thua bại!

Lăng Thần cũng không bị đả kích, ngược lại khơi dậy chiến ý cường đại nhất.

Bí thuật – Hoàng Uy Hạo Đãng!

Đây là bí thuật tuyệt mệnh của Lăng Thần, có thể lợi dụng khí thế hoàng uy hạo đãng tập trung đối phương, tạo thành áp lực ngắn ngủi, khiến đối thủ phản ứng chậm chạp, không kịp thời đánh trả!

Lăng Tiếu không kịp đề phòng đã cảm thấy thân hình bị trói buộc khiến cho hắn cảm thấy không ổn, còn chưa kịp giãy thoát thì Lăng Thần đã công tới.

Thức mười tám Kim Long quyền!

Đây là một thức tuyệt sát, khiến những người đứng quan sát xa xa đều kinh hãi!

Nhóm người Lăng Bác nhìn thấy Lăng Thần ra tay không chút lưu tình hạ sát thủ, vừa muốn cứu trợ Lăng Tiếu đã không còn kịp nữa.

- Tiểu Thần sao có thể đối đãi với huynh đệ của mình như thế!

Lăng Đồ quát to.

Lăng Tiếu có thân phận gì? Hắn là chí tôn dược thần duy nhất của Kim tộc thậm chí là của Thiên Long địa vực, sao có thể chết dưới tay đường huynh của mình đây!

Nếu là như vậy chỉ sợ Lăng Đồ cũng không bảo hộ được Lăng Thần, chắc chắn sẽ bị những thủy lão khác trong tộc trừng phạt.

- Tiểu Thần thật quá mức!

Trên mặt Lăng Bác mang theo tức giận quát lớn.

Lăng Khâu cũng lộ ra vẻ mặt phi thường bất mãn.

Về phần Lăng Thần sau khi ra chiêu cũng có chút hối hận, Lăng Tiếu là người nổi bật trong giới trẻ tuổi Kim tộc, tương lai nhất định đi càng xa hơn, có lẽ có một ngày đi lên chí tôn bảng, hơn nữa hắn còn là một dược thần sư, nếu bản thân giết hắn chẳng phải là lớn chuyện?

Nhưng hết thảy đều đã muộn, còn muốn thu chiêu là chuyện không thể nào, chỉ hi vọng Lăng Tiếu dựa vào Cổ Hoàng thần công nặng nhất chỉ bị trọng thương là đỡ nhất.

Lăng Tiếu quả thật khinh thường, hắn không thể ngờ Lăng Thần có kỳ chiêu quỷ bí như vậy, có thể áp chế được động tác của hắn trong nháy mắt!

Cao thủ so chiêu, chuyện trong nháy mắt liền quyết định sinh tử cùng thắng bại!

Cho nên Lăng Tiếu đón nhận một chiêu công kích mãnh liệt của Lăng Thần, thần thể cơ hồ không chịu được, xuất hiện nứt nẻ, máu tươi không ngừng rỉ ra.

Nếu là những người khác nhận lấy chiêu này chỉ sợ đã bị trực tiếp oanh thành thịt vụn.

Hoàn hảo thân thể Lăng Tiếu đủ biến thái, còn có thể thừa nhận một chiêu này.

Khi hết thảy lực công kích đều tiêu tán, Lăng Tiếu đã bị oanh bay ra ngoài mấy vạn dặm, va chạm vào một loạt núi đá, đem núi đá đều làm vỡ nát.

Phốc!

Thần thể Lăng Tiếu cơ hồ muốn nứt vỡ, máu tươi phun trào, bộ dáng có vẻ vô cùng chật vật, khí tức cũng có chút hỗn loạn.

- Thiên thần vương trước mười, quả nhiên danh bất hư truyền!

Lăng Tiếu lộ ra vài phần vẻ mặt khâm phục lẩm bẩm.

Những người phương xa nhìn thấy hắn không tử vong đều thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Bộ dạng Lăng Thần vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên là không dám tin Lăng Tiếu chịu được một kích này.

Nhưng hắn cũng nới lỏng tâm thần, khẩu oán khí trong lòng giảm đi bảy tám, nhưng hắn sẽ không tiếp tục muốn giao hảo với Lăng Tiếu.

- Hôm nay tới đây thì thôi, ngươi không là đối thủ của ta, ân oán giữa ta và ngươi xem như xong, nhưng ta sẽ không tiếp tục xem ngươi là huynh đệ của ta!

Lăng Thần thập phần kiên quyết nói.

Lăng Thần nói xong lập tức xoay người muốn về núi của mình, không muốn tiếp tục dây dưa với Lăng Tiếu.

Nhưng Lăng Tiếu làm sao chịu thua như thế.

Hắn vận chuyển thần lực, nháy mắt hồi phục lại, không còn lưu nửa điểm vết thương.

Trong mắt hắn hiện lên dị sắc, tốc độ tăng lên, trực tiếp lướt tới trước mặt ngăn chặn đường đi của Lăng Thần.

- Đại ca, mặc kệ ngươi có xem ta là huynh đệ hay không, cuộc chiến hôm nay vẫn chưa xong!

Lăng Tiếu sâu kín nói một câu, rốt cục không tiếp tục che giấu thực lực, xuất ra Đế Long Diệt Thiên quyết!

Đế Long Diệu Thế!

Một đầu thương long phá không bay ra, hoàng uy lấp loáng, long ngâm vang trời, long thân uốn lượn cường hãn, tàn sát hết thảy mọi vật chung quanh.

Lăng Thần bị một chiêu này trấn nhiếp, dùng toàn lực đón đỡ nhưng chỉ có thể thối lui, thần thể không ngừng hiện lên vết thương.

Hắn ý thức được một chiêu này của Lăng Tiếu khủng bố đến cực điểm.

- Đây là chiến kỹ gì vậy!

Trong lòng Lăng Thần kinh hô.

Hắn dùng hết toàn lực mới đón đỡ được một chiêu này của Lăng Tiếu, nhưng lại bị thương, làm cho hắn tức giận không thôi, quyết định tiếp tục giáo huấn Lăng Tiếu, phải cho hắn biết hết thảy phản kháng chỉ là vô ích.

Nhưng ngay lúc hắn còn chưa xuất chiêu, Lăng Tiếu lại biến chiêu thêm lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.