Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1889: Chương 1889: Trở thành Thần Vương.




- Không có gì là không thể, ngươi nhìn bổn nguyên lực lượng của nơi này đi, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Phong, tổng cộng có năm loại, mà thiếu gia hắn còn là người trong tộc, lấy ngũ hành đồng tu của hắn, lại có Cổ Hoàng thần công tăng lên chiến lực, ngươi suy nghĩ một chút mà xem, đây là người bình thường có thể so sánh được sao?

Khang Văn lộ ra mấy phần vui mừng nói.

Thực lực của Lăng Tiếu càng cường đại, hắn khẳng định càng nhận được coi trọng của tông môn, vậy địa vị của hai hộ pháp trưởng lão như bọn họ ngày sau cũng sẽ theo đó mà lên cao, Khang Văn dĩ nhiên là cao hứng.

Khang Vũ chợt hiểu ra mà gật gật đầu nói:

- Đúng vậy a, lần này chúng ta nhất định phải hảo hảo bảo vệ thiếu gia, nói không chừng thiếu gia có thể trở thành Thiếu môn chủ tương lai.

- Chuyện này quá xa xôi, không phải là chúng ta có thể thỏa luận!

Khang Văn lập tức ngăn cản lời nói của Khang Vũ, tiếp theo hắn còn nói:

- Bất quá... Ta cảm thấy thiếu gia không giống với những đệ tử khác, thành tựu ngày sau tuyệt đối là bất khả hạn lượng, sau này đối với phân phó của thiếu gia chúng ta phải tuyệt đối phục tùng, ngàn vạn lần không thể lại xảy ra cái sai lầm gì!

Khang Vũ thật tình mà gật đầu, tỏ vẻ đồng ý

Ở một cái phương hướng khác, Vân Mông Điềm cùng với mấy vị Thần Vương trưởng lão cũng đứng chung một chỗ nhìn động tĩnh bên phía Lăng Tiếu.

- Thật không hổ là yêu nghiệt đệ tử của đại tông môn, lại tụ tập năm loại bổn nguyên lực lượng đột phá cảnh giới Thần Vương, một khi để cho hắn thăng cấp thành công, hắn tuyệt đối sẽ là tồn tại cường đại nhất trong đồng giai a!

Vân Mông Điềm cảm khái nói.

- Đúng vậy a, người nọ còn trẻ tuổi lại là đạt tới trình độ này, nhất định trước đó không lâu lúc U Hồn thần đàm mở ra đã ngưng tụ thần hồn, có tư cách đột phá đi, các loại tài nguyên mà thế lực lớn cung cấp chính là hậu đãi!

Một gã Thần Vương trưởng lão hâm mộ nói.

Tiếp theo lại có một người nói:

- Ta nghe nói những người đó đều chạy về thế lực của mình để đột phá, thật không biết hắn tại sao muốn ở địa phương nhỏ như chúng ta đột phá?

- Có lẽ là hắn áp chế cảnh giới không nổi hoặc là có chút nóng vội đi!

- Bất kể như thế nào chúng ta nhất định phải hảo hảo đối đãi với bọn hắn, ngàn vạn lần không thể đắc tội, còn nữa, phân phó người ở phía dưới toàn lực đi tìm người trong họa tượng kia.

...

Trong nháy mắt hơn nửa năm đi qua, ngũ sắc thần lực kéo dài ở trên bầu trời Vân Cương giáo đạt tới lúc tràn đầy nhất, liền toàn bộ tràn vào trong bế quan thất biến mất không thấy gì nữa.

Cuối cùng, trong bế quan thất truyền đến một cỗ khí thế đáng sợ, lại mạnh mẽ đem tất cả cấm chế trong bế quan thất xông phá.

Lực lượng giống như phong bạo cơ hồ muốn đem bế quan thất đều phá hủy, đem Khang Văn, Khang Vũ cùng với rất nhiều người của Vân Cương giáo đang chú ý tới động tĩnh của bên này đều hù dọa kêu to một tiếng.

Oanh long oanh long!

Bế quan thất càng không ngừng rung chuyển, từng đợt tiếng nổ vang đáng sợ vang lên.

Một lúc lâu sau thanh âm biến mất, hết thảy lại quy về bình tĩnh.

Lúc này bế quan thất lặng lẽ mở ra, một đạo nhân ảnh chậm rãi từ trong bế quan thất đi ra.

Hắn không phải là Lăng Tiếu đã đột phá cảnh giới Thần Vương sao?

Chỉ thấy hắn giờ phút này một đầu tóc dài bay múa, thần thái phi dương, mắt sáng như đuốc, từng đợt ngũ sắc thần quang diệu thể, phảng phất có thể thấy một con tuyệt thế Chân Long ở phía sau hắn quấn quanh, cả người thoạt nhìn vô cùng khí phách, tôn quý, hiên ngang, hoàn mỹ!

Nhìn bộ dạng như vậy không cần phải nói hắn đã là đột phá tới cảnh giới Thần Vương chân chính.

- Chúc mừng thiếu gia!

Khang Văn cùng Khang Vũ khom người hết sức thành thật nói.

- Hai vị trưởng lão miễn!

Lăng Tiếu lộ ra nụ cười vui vẻ nói.

Hắn đợi một ngày này đã thật lâu, rốt cuộc đạt tới cảnh giới Thần Vương.

Hắn cảm giác được chính mình trong lúc giơ tay nhấc chân đều có thần uy hủy thiên diệt địa, mà hắn cũng sinh ra một cỗ tự tin trước đó chưa từng có, tựa hồ bất kể đối thủ rất cường đại hắn cũng có thể chiến thắng!

Hắn ý thức được chính mình hiện tại đã hoàn toàn không giống với trước kia.

Thánh Hoàng cùng Thần Vương mặc dù chỉ là khác biệt giữa một cái cảnh giới nhưng mà giữa chênh lệch giữa hai cấp độ này tuyệt đối là hồng câu khổng lồ, tuyệt đối không phải là lực lượng giữa những đẳng cấp khác có thể so sánh được.

Bất kể là thần hồn, đan điền, thân thể tất cả cơ năng đều đã có thay đổi hoàn toàn khác biệt.

Đây cũng là thay đổi có thể để cho hắn vĩnh sinh bất tử bất lão chân chính, cùng lúc đó hắn còn có lực lượng tạo thành sự vật, cùng với lực lượng thuộc tính bình thường có khác nhau rất lớn, cũng là Thánh Hoàng không có cách nào so sánh được.

Lúc này Vân Mông Điềm mang theo một đám trưởng lão của Vân Cương giáo chạy về phía Lăng Tiếu chúc mừng, cũng đã vì Lăng Tiếu chuẩn bị xong tiệc vui.

Lăng Tiếu cũng không cự tuyệt, nếu không phải là mượn bế quan thất của Vân Cương giáo, chỉ sợ hắn sẽ không thuận lợi đột phá thành công như vậy.

Vào chỗ ngồi, Vân Mông Điềm mang đến một tin tức tốt cho Lăng Tiếu, hắn lại là lấy được một chút đầu mối về Tà Đế.

Điều này khiến cho Lăng Tiếu kích động không thôi!

- Vân giáo chủ, ngươi nói mau, sư... Người ta muốn tìm ở đâu?

Lăng Tiếu kích động hỏi.

Vân Mông Điềm nói:

- Lăng thiếu gia không nên gấp gáp, chugns ta nhận được không phải là tin tức xác thật của người nọ, mà là có một người hẳn là biết tin tức người nọ mà ngươi muốn tìm, hơn nữa nàng bây giờ đang ở bên trong thành trì mà chúng ta quản hạt, nghe nói hơn một trăm năm trước, người nọ mà ngươi muốn tìm từng cùng nàng có gặp gỡ mật thiết, chỉ là sau đó người mà ngươi muốn tìm lại biến mất, mà nàng nhưng còn ở lại chỗ đó, mặc dù nàng ẩn cư nhưng mà ở địa bàn chúng ta còn là có người nhớ rõ chuyện này.

- Người kia là ai, mau dẫn ta đi gặp nàng!

Lăng Tiếu hỏi.

- Đừng vội, ngươi hãy nghe ta nói hết, người này cũng có chút lai lịch, Vân Cương giáo chúng ta cũng không dám đắc tội nàng!

Vân Mông Điềm nói.

Lăng Tiếu không nói gì, Khang Vũ nhưng ở một bên khó chịu nói:

- Chẳng lẽ còn có người so với người của Thiên Long môn chúng ta còn cường đại hơn?

Vân Mông Điềm vội vàng khoát tay nói:

- Không... Ta không phải là có ý này!

Lăng Tiếu nói:

- Ngươi nói đi, người này rốt cuộc là có lai lịch gì?

- Không biết ngài có biết Kiếm địa Thư gia hay không?

Vân Mông Điềm hỏi ngược lại.

Lăng Tiếu nhẹ nhíu mày một chút, hắn còn thật chưa có nghe qua cái gì gọi là Kiếm địa Thư gia.

Khang Văn lại là ở một bên đáp:

- Ngươi nói là thế lực Luyện dược thế gia Thư gia phụ thuộc vào Tẩy Kiếm trang?

Vân Mông Điềm gật gật đầu nói:

- Ta nghe nói người nọ chính là Thư gia thiên kim đại tiểu thư Thư Tử Thiến, cũng không biết có chuyện gì mà nàng sớm đã cùng với người nhà cãi nhau mà trở mặt, mà nàng ẩn nấp ở bên trong Vân Cương giáo chúng ta nhưng là không bị người của Thư gia phát hiện, nếu không phải ngài để cho ta tìm hạ lạc của người này, ta cũng không biết nàng ẩn nấp ở trên địa bàn của chúng ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.