Thần Khống Thiên Hạ

Chương 795: Chương 795: Trọng Kiếm môn diệt vong. (1)




Khi năng lượng ba động bên trong trọng thành dừng lại, người của Trọng Kiếm môn thần sắc càng phát ra khó coi.

Bởi vì bọn họ đột nhiên phát hiện mất đi khí tức của lão tổ tông bọn họ.

Bọn họ cũng cảm thấy một cái bàn tay vô hình lặng lẽ bóp chặt cổ họng, để cho bọn họ thở không nổi.

La Vô Địch luôn luôn là cột trụ tinh thần của bọn họ, cũng là chỗ dựa vào để cho bọn họ có thể một mực duy trì danh tiếng Thất phẩm tông môn, nếu như lão đã xảy ra chuyện gì, những ngày an nhàn của bọn họ cũng chấm dứt.

- Môn chủ, nếu không chúng ta qua đi xem một chút?

Tên trưởng lão vừa mới nói chuyện kia nói.

La Siêu Toàn do dự một chút nói:

- Quên đi, nếu như... Ngay cả lão tổ tông cũng không làm gì được đối phương, chúng ta đi qua cũng vô ích.

Trong lúc nhất thời, tất cả trưởng lão của Trọng Kiếm môn sắc mặt đều trở nên khó coi không thôi.

Bọn họ phảng phất cảm thấy ở phía trên tông môn của bọn họ dần dần bị màu đen bao phủ rồi.

Bọn họ đều đáp xuống trên chủ phong, không có ai dám tự mình rời đi, bọn họ đều đang đợi lão tổ tông của bọn họ trở về.

Một lúc lâu sau, La Siêu Toàn càng phát ra cảm giác không ổn.

- Cửu trưởng lão ở đâu?

La Siêu Toàn trầm giọng nói.

Một gã cao cấp Vương giai đi ra đáp:

- Môn chủ, có ta!

- Truyền lệnh xuống, để cho đệ tử các phong rời đi tông môn, càng xa càng tốt!

La Siêu Toàn hàm chứa thanh âm khàn khàn nói.

- Môn chủ không thể a!

Tất cả trưởng lão đều là thần sắc đại biến kinh hô.

- Ai, lão tổ tông hắn... Hắn đi rồi!

La Siêu Toàn khoát tay áo thần sắc chán chường nói.

Hắn cũng không muốn đối mặt với cái sự thật này, nhưng mà hắn đối vứi khí tức của lão tổ tông vẫn là rất quen thuộc, mới vừa rồi hắn đã cảm ứng khí tức của lão tổ tông rơi xuống, cuối cùng là trực tiếp đoạn tuyệt.

Hắn một mực đều đang cảm ứng cùng tìm tòi, nhưng mà trừ vài cỗ khí tức xa lạ ra quả thật không thể cảm ứng được khí tức của lão tổ tông hắn. Chiếu theo tình hình này, có thể tưởng tượng được thực lực của đối phương là kinh khủng cỡ nào.

Hiện tại không đem đệ tử mang đi, chỉ sợ đợi nhân gia giết tới, chính là tai họa ngập đầu của Trọng Kiếm môn bọn họ.

- Môn chủ, chúng ta sống chết cùng tông môn.

Một tên trưởng lão dẫn đầu hô.

Tiếp theo, những người còn lại đều là cùng kêu lên nói:

- Chúng ta sống chết cùng tông môn!

- Chư vị trưởng lão, đừng hành động theo cảm tính, ta hiện tại lấy danh nghĩa của môn chủ, lệnh cho các ngươi mang theo các đệ tử rời đi.

La Siêu Toàn tinh thần sắc lạnh xuống hét lớn.

- Môn chủ!

Tất cả trưởng lão đều quỳ xuống cùng hô nói.

Đúng lúc này, hai đạo nhân ảnh từ xa bay đến gần.

- Âm... Âm tôn giả!

La Siêu Toàn nhìn thấy người đến, vui mừng gọi hô.

Vị Âm tôn giả này nhưng là cùng đi với lão tổ tông bọn họ, nàng có thể trở về đây, nói không chừng còn có sinh cơ nhất định.

Những trưởng lão của Trọng Kiếm môn kia đều hướng Âm tôn giả nhìn sang, bọn họ đều đang nhìn Âm tôn giả có hay không đưa lão tổ tông bọn họ cùng nhau mang về.

- Ân, người không sai biệt lắm đều đến đông đủ đi!

Âm Hà nhìn thoáng qua mười mấy tên trưởng lão Vương giai đến Địa Hoàng giai của Trọng Kiếm môn nhàn nhạt nói.

- Âm tôn giả, lão... Lão tổ tông nhà ta ở đâu?

La Siêu Toàn không rõ ý tứ của Âm tôn giả, bất quá cũng không quan tâm nàng nói gì, hắn chỉ muốn biết tin tức của lão tổ tông hắn.

- Đợi lát nữa các ngươi sẽ nhìn thấy hắn!

Âm tôn giả âm u nói.

La Siêu Toàn cùng một đám trưởng lão đều là lộ ra sắc mặt vui mừng.

Bọn họ đều cho là La Vô Địch cũng chưa chết, một khỏa trái tim lo lắng đều buông lỏng xuống.

Ai ngờ Âm Hà kia phát ra vài tia cười lạnh hướng về Vân Mộng Kỳ ở một bên nói:

- Đồ nhi nhìn cho tốt, ta đây liền vì ngươi mà hết giận đi.

Dứt lời, Âm Hà toàn thân nở rộ ra một mảnh địa dương triều thủy, phiến triều thủy này lại là hiện lên màu xám tro, lộ ra trận trận âm lãnh chi khí, làm cho người ta cảm thấy toàn thân không thoải mái.

Một đám trưởng lão của Trọng Kiếm môn ai cũng không ngờ tới Âm Hà lại đột nhiên xuất thủ, đều không có phòng bị gì liền bị hôi sắc triều thủy kia bao phủ lại.

- Nguy rồi, mọi người chạy mau!

Một gã cao cấp Địa Hoàng phản ứng nhanh nhất, kinh hồ một tiếng, vội vàng đánh ra công kích cường đại nhất oanh hướng Âm Hà.

Đáng tiếc, ở trong tiểu phương thế giới sắp viên mãn của Âm Hà, công kích của hắn căn bản không tạo nên tác dụng gì.

Tất cả trưởng lão của Trọng Kiếm môn đều kinh hoảng, từng người đều rối rít làm ra công kích mạnh nhất.

Đáng tiếc, thực lực đẳng cấp chênh lệch quá xa, chẳng qua là đang làm công dã tràng.

Những hôi sắc thủy triều kia ở dưới sự thao túng của Âm hà hóa thành từng đạo lợi nhận hướng những trưởng lão của Trọng Kiếm môn kia giảo sát mà đi.

Phốc phốc!

Trong nháy mắt, liền có ba tên Vương giai trưởng lão bị chặn ngang giảo sát mà chết.

- Khốn kiếp, nhất định là ngươi giết lão tổ tông nhà ta, ta và ngươi liều mạng.

La Siêu Toàn phẫn nộ rống lên một tiếng, trong tay nhiều ra một thanh cự kiếm linh khí.

Hắn chém liên tục hơn một trăm kiếm, mỗi một kiếm đều tản ra công kích Thổ thuộc tính đáng sợ, đem những triều thủy kia oanh đến tan rã.

- Hừ, làm giãy dụa vô vị!

Âm Hà quát lạnh một tiếng, giơ tay lên, một mảnh triều thủy giống như là kinh đào hải lãng hướng La Siêu Toàn trùng kích vào.

- Môn chủ, các ngươi đi mau, ta cùng các nàng liều mạng.

Một gã cao cấp Địa Hoàng rống lớn một tiếng, trong nháy mắt đem La Siêu Toàn đẩy ra, đem triều thủy xông tới kia đỡ lấy, đồng thời lại dẫn bạo đan điền của mình.

Ầm!

Cao cấp Địa Hoàng tự bạo, phát ra tiếng nổ tung kinh người.

Tiểu phương thế giới của Âm Hà bị chấn đến rung chuyển lên, triều thủy trong nháy mắt giải tán rồi.

Những trưởng lão của Trọng Kiếm môn kia rối rít thoát khốn, hướng phương hướng bất đồng chạy trốn.

- Quý trưởng lão!

La Siêu Toàn khổ sở gào thét nói.

Hắn hiện tại trong lòng tức giận tới cực điểm, hắn không rõ vì sao lúc trước Âm tôn giả được lão tổ tông bọn họ đối tốt như thế lại trở về chém giết bọn họ.

Chẳng lẽ nàng cùng một nhóm người khác là đồng bọn muốn mưu đồ địa bàn Trọng Kiếm môn bọn họ?

Hiện tại đây hết thảy đều không trọng yếu, quan trọng là... Có thể chạy trối chết hay không.

Âm Hà cũng không ngờ tới lại có người liều mạng như vậy, lựa chọn tự bạo.

Nàng xem thấy trưởng lão ở chung quanh chạy trốn, chỉ cảm thấy tức giận không thôi.

Mới vừa thu đệ tử, nàng cũng không muốn ở trước mặt đệ tử mất hết mặt mũi.

- Các ngươi trốn được không?

Âm Hà phát ra cười lạnh, thân ảnh nhanh chóng chớp động lên.

Trong lúc nhất hời, phảng phất xuất hiện mười mấy cái Âm Hà, hóa ra mười mấy phương hướng làm ra công kích.

Từng đạo công kích thuộc tính đáng sợ hướng bốn phương tám hướng oanh tới.

Phốc phốc!

Trong nháy mắt liền có không ít trưởng lão của Trọng Kiếm môn bị phách thành thịt vụn.

- Ta liều mạng với ngươi!

Một gã trung cấp Địa Hoàng lợi dụng tốc độ nhanh nhất hướng Âm Hà vọt tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.