Thần Khống Thiên Hạ

Chương 739: Chương 739: Trọng Kiếm Môn La Bá Thiên. (1)




Lời này vừa nói ra, Phong chủ chư phong đều lộ vẻ vui mừng, hiển nhiên đối với sính lễ phong phú này rất hài lòng.

Tiêu Tùng Lâm lại thản nhiên nói

- Chỉ sợ không chỉ như thế a!

Vân Hùng hơi nhíu mày, do dự một chút đáp:

- Còn có Linh Khí một kiện, hồng giai huyền kỹ một bản.

Kế tiếp, phong chủ chư phong đều lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên trước đây bọn hắn không biết trong sinh lễ còn có hai thứ đó.

Phải biết rằng trong Tử Thiên Tông bọn hắn Linh Khí chỉ có hai kiện, hồng giai huyền kỹ vốn không có, có thể thấy sính lễ đối phương có sức hấp dẫn cỡ nào rồi, cũng khó trách Vân Hùng lại đáp ứng dứt khoát như vậy, đổi thành bọn hắn cũng sẽ không do dự nửa phần mà đáp ứng ah.

Linh Khí và hồng giai huyền kỹ nói đưa liền đưa, có thể thấy nội tình của Trọng Kiếm Môn người ta mạnh hơn Tử Thiên Tông không biết bao nhiêu lần!

- Coi như có chút thành ý, bất quá trước khi đưa người qua, trước tiên phải nắm sính lễ trong tay, sau khi kiểm duyệt kĩ lượng lại cho người đi qua cũng không muộn.

Tiêu Tùng Lâm nhàn nhạt nói.

- Vâng Tiêu trưởng lão.

Vân Hùng đáp.

- Tốt rồi, tất cả giải tán đi, nghi thức tiễn đưa Mộc Kỳ Phong chúng ta sẽ không tham dự, các ngươi tự xử lý đi.

Tiêu Tùng Lâm phất phất tay nói.

Vân Hùng và phong chủ chư phong chắp tay liền muốn rời đi.

Thế nhưng đúng lúc này một thân ảnh lảo đảo từ ngoài cửa đi đến.

- Không... Không tốt rồi Phong chủ, sư phó, La Bá Thiên kia đã đả thương Cát trưởng lão, bắt Hân sư muội!

Trần Văn Vũ che ngực đi đến gian nan nói.

Thần sắc hắn tái nhợt, khóe miệng còn chảy ra vết máu, xem ra bị thương không nhẹ.

Mộc Hòe và Mộc Ân lập tức liền đến bên người Trần Văn Vũ, đỡ hắn ngồi xuống.

Mộc Ân nhanh chóng cho Trần Văn Vũ ăn vào đan dược, tiếp theo vội hỏi:

- Văn Vũ, đến cùng là sao?

Trần Văn Vũ là đại đồ đệ của hắn, tu vị đã là cao giai Linh Sư, rõ ràng ở nhà mình lại bị đả thương, chuyện này sao có thể.

Trần Văn Vũ ăn vào đan dược, thần sắc có chút tốt hơn một chút, tiếp theo mới nói:

- Vừa... Vừa rồi ta đang ở chỗ Cát trưởng lão nghe... Nghe Hân sư muội đánh đàn, nhưng... nhưng tên La Bá Thiên kia đột nhiên xuất hiện, nói thích cầm kỹ của Hân sư muội, bảo Hân sư muội heo hắn trở lại Trọng Kiếm Môn, Hân sư muội tự nhiên không chịu, ai biết La Bá Thiên kia rõ ràng lại cậy mạnh, Cát trưởng lão và ta ra tay ngăn trở cũng đều bị hắn đả thương.

Hân sư muội, tự nhiên là chỉ cháu gái Cát Bối Hân của Cát trưởng lão rồi.

Từ sau khi Trần Văn Vũ trở về từ Bí Cảnh mới biết được trên phong mình nhiều hơn một vị trưởng lão và một sư muội tuyệt sắc.

Hắn lần đầu tiên đã bị khí chất thanh nhã kia của Cát Bối Hân hấp dẫn.

Trần Văn Vũ không nghĩ tới trên Mộc Kỳ Phong bọn hắn rõ ràng còn mỹ nữ tao nhã vô phương bực này, chỉ sợ ngoại trừ Vân Mộng Kỳ ra, thật sự rất khó tìm ra được nữ tử nào sánh được với nàng.

Trần Văn Vũ đối với Cát Bối Hân có thể nói là vừa thấy đã yêu.

Cho nên, hắn cũng thường không có việc gì sẽ đến chỗ của Cát Bối Hân để nghe đàn.

Cát Đồ và Cát Bối Hân biết rõ Trần Văn Vũ là đại đệ tử của Mộc Ân trưởng lão, tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

Thường xuyên qua lại, Trần Văn Vũ và Cát Đồ cũng khá quen biết.

Mà Cát Đồ cũng biết tâm ý của Trần Văn Vũ đối với Cát Bối Hân, cho nên hắn liền nói cho Trần Văn Vũ biết Cát Bối Hân đã là nữ nhân của Lăng Tiếu.

Cát Đồ hi vọng Trần Văn Vũ sau khi biết rõ việc này sẽ thôi dây dưa với cháu gái hắn.

Thế nhưng, Cát Đồ lại vì vậy mà được Trần Văn Vũ lặng lẽ báo cho việc Lăng Tiếu đã trọn đời bị khốn trong Bí Cảnh, chỉ sợ cả đời cũng khó mà ra được. Cát Đồ trong lúc nhất thời khó có thể tiếp nhận đây là sự thật.

Sau khi được Trần Văn Vũ nhiều lần giải thích, lại thấy Lăng Tiếu chậm chạp chưa về, Cát Đồ đã tin tưởng đây là sự thật, Lăng Tiếu chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít rồi.

Hắn ngoài cảm thấy đau lòng cho Lăng Tiếu, nhưng lại không dám nói việc này cho cháu gái, hắn sợ Cát Bối Hân sẽ không chịu nổi sự thật này.

Cát Đồ lại thấy Trần Văn Vũ nhất biểu nhân tài, lại là đại đệ tử Mộc Kỳ Phong, tương lai có thể là phong chủ tương lai, cho nên cũng chấp nhận để hắn tiếp tục theo đuổi cháu gái mình,

Hắn chỉ có thể thầm than trong lòng thay cháu gái, hi vọng về sau sẽ ít gặp phải loại chuyện tra tấn người này.

Trần Văn Vũ cũng là một gã si tình, tuy biết rõ Cát Bối Hân thích chính là Lăng Tiếu, nhưng hắn tuyệt không chú ý, giờ Lăng Tiếu đã rất khó xuất hiện, hắn cũng không coi Lăng Tiếu là tình địch, cũng không áp dụng thủ đoạn kịch liệt với Cát Bối Hân, chỉ có khi nào nhàn rỗi liền đến chỗ nàng nghe tiếng đàn ưu nhã kia, để giải nỗi khổ tương tư trong lòng mình.

Cho dù Cát Bối Hân cộng lại chưa nói đến mười câu với hắn, nhưng hắn không nhụt chí chút nào, hắn cảm thấy thời gian có thể hòa tan tất cả tình cảm, chân thành có thể đả động tất cả.

Nhưng vừa rồi hắn đến chỗ Cát Bối Hân nghe đàn, La Bá Thiên lại đột nhiên xuất hiện coi trọng Cát Bối Hân, vì vậy liền muốn bắt người đi.

La Bá Thiên từ nửa tháng trước đã tới Tử Thiên Tông cầu hôn.

Hắn một mực được an bài trong nhã các, yên lặng chờ câu trả lời thuyết phục của Tử Thiên Tông.

Bỗng nhiên, hắn nghe được một ít tin tức, nói bên phía Mộc Kỳ Phong không đồng ý quan hệ thông gia lần này, cho nên hắn liền đến xem Mộc Kỳ Phong đến cùng có chỗ hơn người gì, rõ ràng dám làm trái với chư phong Tử Thiên Tông, lại càng không để Trọng Kiếm Môn vào mắt.

La Bá Thiên vừa đến Mộc Kỳ Phong liền bị khúc cầm u nhã động lòng người kia của Cát Bối Hân hấp dẫn.

Vì vậy, liền theo tiếng đàn tìm đến chỗ Cát Bối Hân đánh đàn, vừa thấy Cát Bối Hân liền bị nàng hấp dẫn.

- Quả nhiên là một nữ tử xinh đẹp vô song, cầm kỹ tuyệt hảo, phù hợp làm thiếp thân nha hoàn cho ta.

La Bá Thiên nên nổi sắc tâ, m, cũng không để ý đây không phải là địa bàn nhà mình, rõ ràng trực tiếp mở miệng yêu cầu Cát Bối Hân theo hắn, càng nói ra thân phận của mình, hi vọng đối phương thức thời, có thể chủ động đi theo hắn, tránh cho hắn tốn một phen tâm tư.

Nhưng không nghĩ tới nàng lại không biết điều, ngayc ả con mắt cũng không thèm nhìn hắn, lập tức mở miệng hạ lệnh trục khách.

Trần Văn Vũ đối với người Trọng Kiếm Môn không chút hảo cảm, trong nội tâm đều là cừu hận, huống hồ thái độ ngạo mạn kia của La Bá Thiên cũng khiến hắn tức giận tới cực điểm, liền thay Cát Bối Hân ngăn La Bá Thiên lại, bảo hắn lập tức rời đi.

La Bá Thiên ngay cả nói cũng không thèm nói, liền ra tay đánh bay Trần Văn Vũ qua một bên, đi tới lôi Cát Bối Hân đi theo hắn.

Cát Đồ kịp thời chạy tới ra tay ngăn cản, cũng bị La Bá Thiên đả thương.

Cát Bối Hân thực lực mặc dù có tăng lên, đã là đê giai linh sư, nhưng sao có thể sánh với La Bá Thiên đã là cao giai Vương cấp chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.