Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1007: Chương 1007: Truy Mao tiễn nỗ.




Không thể không nói Hoàn Nhan Thuật có bản lĩnh thu mua lòng người, nói chuyện luôn thật hấp dẫn.

Lăng Tiếu cười khẽ, sau đó trong tay chợt niết mạnh.

Phanh!

Hoạt Thuật đan lập tức hóa thành bột phấn.

- Loại đan dược tỉ lệ này quả thật…rất rác rưởi, chỉ là đan dược như vậy mà cũng dám xưng là đan dược ngũ phẩm, ngươi thật sự bôi nhọ danh hào của luyện dược sư ngũ phẩm, cho dù ngươi muốn làm tùy tùng của ta còn chưa đủ tư cách!

Lăng Tiếu mang theo vẻ châm chọc thản nhiên nói.

Sắc mặt Hoàn Nhan Thật nháy mắt tối đen, âm trầm nói:

- Lăng Tiếu, ngươi thật không biết điều sao?

- Hãy bớt nói nhảm đi, các ngươi cùng lên một lúc, đừng nói ta không cho các ngươi cơ hội.

Lăng Tiếu vẫy nhẹ tay thản nhiên nói.

Ngay lúc mọi người nghĩ Lăng Tiếu sẽ lựa chọn đi theo Hoàn Nhan Thuật, Lăng Tiếu lại đem viên đan dược ngũ giai niết thành bột phấn, điều này làm mọi người đau lòng không thôi.

Cho dù bọn họ đều đến từ đại tông môn đại môn hộ, nhưng đan dược ngũ giai cũng không phải hàng tiện nghi tùy ý có thể nhìn thấy được!

Bọn hắn nghĩ mãi vẫn không rõ rốt cục là do hậu trường của Lăng Tiếu quá cường đại hay sao? Hay là Lăng Tiếu chỉ đùa giỡn cái giá? Không ngờ hắn không thèm nhìn tới đan dược cao giai như thế.

Hoàn Nhan Thuật không nghĩ tới Lăng Tiếu làm được tuyệt tình như thế, hủy diệt đan dược của hắn ngay trước mặt mọi người, đây quả thật là trần trụi vẽ mặt hắn, còn buông ra lời nói như vậy, làm lửa giận của hắn lập tức bốc cao lên.

- Cấp mặt không biết xấu hổ, ba người các ngươi cùng tiến lên giết hắn cho ta!

Đã xé toang da mặt, Hoàn Nhan Thuật nháy mắt biến thành ác lang ăn thịt người, lập tức hạ xuống đất nói với người bên cạnh kêu to.

Ba cỗ năng lực cường đại nháy mắt bạo phát.

Mạnh Ly, Mạnh Phong cùng người còn lại tên Lam Thần đồng thời bổ nhào về hướng Lăng Tiếu.

Khí thế bàng bạc phóng lên cao, làm không khí cũng phải vang lên tiếng gió rít.

Hỏa Phong Sát!

Cửu Chuy Liên Hoàn Kích!

Mạnh Ly cùng Mạnh Phong đồng thời đánh tới, chỉ thấy hỏa nhận hướng Lăng Tiếu bay qua, tốc độ nhanh như sao băng, làm người ta khó lòng phòng bị.

Lam Thần sử dụng một đôi trọng chùy, thân hình xoay thật nhanh, chín chùy ảnh như tảng đá ngàn cân oanh thẳng về hướng Lăng Tiếu.

Ba người vừa lên liền dùng toàn lực, không dám lưu thủ, bởi vì bọn hắn đã biết chiến lực bất phàm của Lăng Tiếu, một khi khinh thường sẽ chết ngay tại chỗ.

Lăng Tiếu siết chặt nắm tay thì thào:

- Cho các ngươi thử xem uy lực của Trọng Quyền đi!

Tiếp theo tàn ảnh không ngừng lướt qua, hỏa nhận cùng trọng chùy đều oanh trúng tàn ảnh, căn bản không thể thương tổn chân thân của Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu sử dụng Vân Tung Mị Ảnh tốc độ có thể so sánh với hoàng cấp đỉnh, hơn nữa gia nhập phong thuộc tính đã có thể so với bán tôn, nếu hắn toàn lực phi hành cho dù thiên tôn đê giai cũng không nhanh bằng hắn.

Cho nên ba người giáp công vẫn chưa thể tạo thành quấy nhiễu đối với hắn.

Tránh thoát công kích, Lăng Tiếu bổ nhào về hướng Mạnh Ly, kim quyền oanh thẳng vào người hắn.

- Đại ca cẩn thận!

Mạnh Phong cũng tu luyện phong hệ, miễn cưỡng nắm bắt được thân ảnh Lăng Tiếu liền kêu lên nhắc nhở, cùng lúc đó cũng công kích thẳng tới Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu không quản tới công kích của Mạnh Phong, không chút lưu tình oanh lên người Mạnh Ly, vài quyền đánh ra Mạnh Ly bị đánh bay ra ngoài, mà sau lưng Lăng Tiếu bị Mạnh Phong đâm trúng vài chiêu.

Nhưng công kích của Mạnh Phong không thể phá tan phòng ngự của Lăng Tiếu, thân hình hắn đã quay lại bổ nhào qua Mạnh Phong.

Mạnh Phong chấn kinh, trường thương hóa thành vô số thương ảnh, linh khí toàn thân truyền vào, hắn dữ tợn quát to:

- Cho dù ngươi là người sắt ta cũng phải giết ngươi!

Ai ngờ lúc này Lăng Tiếu hóa thành bốn thân ảnh từ phương hướng bất đồng công kích Mạnh Phong.

Bốn thân ảnh vô cùng tương tự, làm người ta khó phân biệt thật giả.

Ở cách đó không xa Bạch Môn Sinh kinh hô:

- Thuật phân thân?

Văn Hoảng lắc đầu nói:

- Không…hắn chỉ lưu lại tàn ảnh, khác với thuật phân thân của chúng ta, có thể hắn không chỉ tu luyện một hệ chúc tính mà thôi.

- Chẳng lẽ…hắn còn tu luyện phong thuộc tính?

Bạch Môn Sinh suy đoán.

Văn Hoảng gật đầu:

- Tiểu tử kia quả nhiên là kình địch!

Mạnh Phong nhìn bốn Lăng Tiếu, tâm thần hoảng hốt, huyền kỹ không biết làm sao công kích.

Phanh phanh!

Mạnh Phong cảm thấy phía sau đau đớn, toàn thân bị hung hăng đánh rơi xuống đất.

Lam Thần nhìn thấy Mạnh Ly cùng Mạnh Phong bị đánh bay, lập tức gọi to:

- Thiết Giáp Long đi ra cho ta!

Một đạo thú ảnh khổng lồ xuất hiện dưới người Lam Thần, chính là một đầu Thiết Giáp Long ngũ giai cao cấp.

Nhưng Thiết Giáp Long là linh thú thổ hệ, còn chưa đạt tới lục giai, không thể phi hành, chỉ có thể đối chiến trên mặt đất, Lam Thần đương nhiên không đối chiến với Lăng Tiếu trên không mà rơi xuống trên lưng Thiết Giáp Long.

- Hai vị như thế nào rồi?

Lam Thần cưỡi trên Thiết Giáp Long nhìn Mạnh Ly cùng Mạnh Phong hỏi.

Hai người chật vật đứng lên, Mạnh Ly tức giận trừng mắt nhìn Lăng Tiếu nói:

- Không có việc gì, quyền kình của hắn chỉ như vậy mà thôi!

- Đúng vậy, chúng ta căn bản không…

Mạnh Phong vừa định phụ họa…

Ai ngờ Mạnh Phong còn chưa nói xong, mấy cỗ năng lượng cường đại từ trong thân thể hắn chợt nổ tung.

Phanh phanh!

Không chỉ có Mạnh Phong, ngay cả Mạnh Ly bên cạnh đều bị như thế, thân thể hai người lẩy bẩy co giật, thân hình không ngừng vặn vẹo, từng đạo thanh âm trầm đục vang lên, lỗ máu nổ tung không ngừng.

Lam Thần bị cảnh tượng này làm kinh hãi, vội vàng lui ra thật xa.

- Sao…sao lại có thể như vậy…

Mãi cho đến chết Mạnh Phong cũng không rõ là chuyện gì xảy ra, thân hình nặng nề ngã xuống.

Kết cục Mạnh Ly cũng giống như hắn.

Vừa rồi khi bọn hắn bị Lăng Tiếu đánh trúng thì cảm thấy rất đau, cũng bị nội thương nhưng không nghĩ tới lại có kết quả như thế.

Ai biết lại có năng lượng đáng sợ sản sinh trong nội thể đem tạng phủ của họ trực tiếp tạc hủy.

Nhìn Mạnh Ly cùng Mạnh Phong tử vong, Lam Thần lộ ra thần sắc khó thể tin, hắn nặng nề nuốt ngụm nước bọt, tọa kỵ tựa hồ cảm nhận được chủ nhân đang sợ hãi, thân hình không nhịn được lui ra sau vài bước.

- Hoàn…Hoàn Nhan đại sư, làm…làm sao bây giờ?

Lam Thần nhìn Hoàn Nhan Thuật hỏi.

Hoàn Nhan Thuật rõ ràng đã bị thực lực của Lăng Tiếu làm hoảng sợ, trong lúc nhất thời giống như không nghe được lời nói của Lam Thần.

- Hoàn Nhan đại sư…Hoàn Nhan đại sư!

Lam Thần liên tục kêu to.

- Đừng gọi nữa, ta tiễn ngươi đi trước, đợi lát nữa tới lượt hắn.

Thân ảnh Lăng Tiếu không biết đã đến trước Thiết Giáp Long từ lúc nào, âm trầm nói.

- Hỗn đản, Thiết Giáp Long, giết hắn cho ta!

Lam Thần biết mình đã không còn đường lui, chi bằng liều mạng, lập tức quát.

Thiết Giáp Long gào thét, thân hình khổng lồ vặn vẹo, chiếc đuôi hướng Lăng Tiếu quét ngang.

Tuy thân thể Lăng Tiếu mạnh mẽ, nhưng nếu không dùng toàn lực đương nhiên không khả năng đánh bừa cùng linh thú nổi danh lực lượng cường hãn này.

Thân hình hắn nhảy lên cao, kim sắc quyền đầu hướng Lam Thần oanh tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.