Thần Khống Thiên Hạ

Chương 568: Chương 568: Uy lực của Trảm Nguyệt! (2)




Là đan dược trân quý chỉ có Luyện dược sư Lục phẩm đỉnh phong hoặc Thất phẩm mói có thể luyện chế ra được.

Mỗi một viên đan dược loại này cũng sẽ dẫn khởi một mảnh tinh phong huyết vũ, không nghĩ tới ở chỗ này nhưng lại có đến sáu viên.

Trong nội tâm Lăng Tiếu thật sự là mừng rỡ vạn phần, loại tâm tình kích động này so với lúc trước ở Hoang Tùng sơn mạch đạt được trữ tàng của cường giả Địa Hoàng giai còn muốn kích động hơn.

Hai loại đan dược này mặc dù tạm thời không thể sử dụng, nhưng mà không có nghĩa là hắn tương lai không dùng đến, huống chi hắn đã sớm tính toán bồi dưỡng thế lực của mình, hiện tại có hai loại đan dược này, đợi ngày sau nhất định có thể giúp người của mình nâng cao tu vi một bước, huống chi nơi này còn có Mộ trủng truyền thừa.

Trấn Thiên tông này thật không hổ là tông môn cường hãn đã có trữ tàng của Ngũ phẩm tông môn.

- Hiện tại phải nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này mới được.

Lăng Tiếu thấy được hi vọng tương lai, trong lòng càng muốn sớm một chút rời khỏi nơi này.

Hắn còn muốn tìm kiếm Thiên Cổ thần công trợ tế ti nữ sớm ngày thoát khỏi gông xiêng của vận mệnh.

Hai ngày kế tiếp Lăng Tiếu điên cuồng tìm tòi mỗ một góc của Trấn Thiên tông, xem một chút có thể hay không tìm được đường ra.

Đáng tiếc, phiến thiên địa này sớm đã bị bày ra cấm chế đáng sợ, trừ phi thực lực của hắn có thể đạt đến Thiên Tôn giai, càng bằng vào thần đỉnh để phá vỡ cấm chế, nếu không đây hết thảy chỉ là phí công.

Lăng Tiếu ngửa mặt lên trời trương khiếu:

- Chẳng lẽ thật muốn ta ở chỗ này ngây ngốc mấy chục năm sao!

Thanh âm quanh quẩn du dương, phi điểu đập cánh bay loạn.

Lăng Tiếu đột phá đến Vương giai, ở Tây Bắc có thể được xem như là một nhân vật, tuy nhiên lại bị bây ở chỗ này ước chừng hơn một tháng, còn không biết có thể phá vỡ cấm chế rời đi hay không, trong lòng rất là khổ sở a!

Nếu như không phải trong lòng hắn có vướng bận, như vậy hắn dốc lòng ở chỗ này tu luyện đến Địa Hoàng giai hoặc Thiên Tôn giai rồi lại rời đi thì có làm sao?

Bởi vì hồng trần chưa dứt, hắn cũng là một người không thể nào chặt đứt hồng trần, theo đuổi cực hạn.

Nếu như chặt đứt hồng trần mà đạt tới đỉnh phong võ cảnh, vậy ý nghĩa ở đâu?

Đang ở lúc Lăng Tiếu tuyệt vọng, thanh âm của Ma Đế lần nữa vang lên trong thức hải của hắn:

- Chủ nhân, có lẽ ngươi có thể tìm xem một chút nơi này có truyền thâu trận hay không?

- Truyền thâu trận?

Lăng Tiếu sửng sốt một chút nói.

- Không sai, tông môn này không nhỏ, Tôn cấp võ giả cũng không ít, chắc hẳn sẽ ở tông môn chuẩn bị truyền thâu trận thuận tiện cho xuất nhập.

Ma Đế phân tích nói.

- Ta dựa vào, ngươi tại sao không nói sớm.

Lăng Tiếu nhảy lên hét to một tiếng.

Lăng Tiếu một ực tìm kiếm đường ra, lại chưa từng nghĩ đến còn có truyền thâu trận có thể đi ra ngoài. Hiện tại được Ma Đế nhắc nhở mới lộ ra vẻ kinh ngạc như thế.

Ở trong lòng Ma Đế nói thầm:

- Ngươi lại không hỏi ta, liên quan gì đến chuyện của ta a!

Lăng Tiếu mới vừa nổi lên vài tia ánh sáng hi vọng, nhưng mà sau một khắc lại ảm đạm xuống:

- Nhưng ta không biết truyền thâu trận ở chỗ nào? Cái này làm thế nào để tìm?

- Truyền thâu trận bình thường xây ở một nơi bí mật hoặc là rõ ràng, ở trong tông môn bình thường sẽ chọn xây ở chỗ bí mật, àm ở trong thành trì thì sẽ chọn xây ở ngoài sáng, điểm này có lẽ ta có thể giúp chủ nhân xem xét.

Ma Đế nói.

Lăng Tiếu nghe lời nói của Ma Đế, trong nháy mắt lấy ra Phệ Huyết ma đao để cho Ma Đế hiển hóa đi ra ngoài, tiếp theo đối với hắn nói:

- Ngươi nhanh đi giúp ta tìm kiếm truyền thâu trận, ngày sau bản thiếu gia tuyệt đối sẽ vì ngươi tìm một cái thân thể thích hợp với ngươi.

- Như thế trước tạ ơn chủ nhân!

Ma Đế nói một tiếng, hóa thành một đoàn hắc vụ hướng một cái phương hướng bay đi.

Lăng Tiếu nhìn Ma Đế đi xa, trong lòng mơ hồ cảm thấy nhân vật cường đại như thế tuy bị chính mình uy hiếp, nhưng khi nào để nó khôi phục như cũ, mình tùy thời sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

- Có một ngày, ta tuyệt đối sẽ để cho ngươi hoàn toàn thần phục ở dưới chân ta!

Lăng Tiếu ở trong lòng âm thần hạ xuống quyết tâm mà thầm nghĩ.

Lăng Tiếu biết Ma Đế từng là một đời kiêu hùng, muốn cho hắn khuất phục không phải là một chuyện dễ dàng.

Trừ phi ở trên thực lực hắn có thể vượt xa Ma Đế, hoàn toàn đem Ma Đế đánh bại.

Ngày đó còn cần thời gian không ngắn để đi thực hiện.

Nửa ngày sau, trong thức hải của Lăng Tiếu truyền đến tiếng kêu gọi của Ma Đế:

- Chủ nhân, ta tìm được truyền thâu trận rồi!

Lăng Tiếu mừng rỡ, trong nháy mát bay đến giữa không trung hướng một cái phương hướng bay đi.

Khi Lăng Tiếu tới chỗ của Ma Đế đứng, lại phát hiện trở về Tụ Ưng đường trong đại điện lúc bắt đầu tiến nhập kia.

Mà truyền thâu trận nhưng lại xây ở trong động phủ sau chủ điện ở Tụ Ưng đường.

Động phủ này cực kỳ bí mật, thường nhân khó có thể tìm kiếm được

Nếu không phải Ma Đế là một luồng linh hồn, đều đối với truyền thâu trận rất hiểu rõ quen thuộc, cho nên hắn có thể trong thời gian rất ngắn tìm được chỗ của truyền thâu trận.

Bất quá truyền thâu trận nơi này nhìn như đã hoang phế rất lâu, không biết còn có thể sử dụng hay không.

Lăng Tiếu tiến vào động phủ, tản ra những cỏ dại tán loạn kia, một chỗ địa hình có khắc huyền ảo đồ văn hiện ra ở trước mặt, mà ở bốn phía động phủ có rãnh ngầm đối ứng, chắc hẳn chính là cần năng lượng của thú đan mới có thể vận hành.

- Chủ nhân, trận đồ của truyền thâu trận này còn chưa bị hủy đi, hẳn là chưa bị phá hư, ngươi có thể yên tâm sử dụng.

Ma Đế nói.

Lăng Tiếu cũng chú ý tới điểm này, trên mặt không che giấu được thần sắc kích động, tiếp theo vội vã từ trong không gian giới lấy ra mấy viên cao giai thú đan, chi ra hướng rãnh ngầm bốn phía bắn đi.

Khi thú đan rơi vào trong rãnh ngầm, một màn quang hoa từ đồ văn trên mặt đất nở rộ ra, cả gian động phủ trở nên chói mắt dị thường.

Hưu!

Thân ảnh của Lăng Tiếu trong nháy mát ở trong động phủ này biến mất.

Khi thân ảnh của Lăng Tiếu lần nữa hiển hóa, đã đến trong một cái động phủ đen nhánh khác.

- Không biết truyền tống tới đâu rồi?

Lăng Tiếu nghi ngờ nghĩ tới.

Bất quá có thể từ trong bí cảnh đi ra ngoài, trong lòng của hắn cũng là hết sức cao hứng rồi.

- Làm sao thối như vậy?

Lăng Tiếu vừa muốn cất bước rời đi động phủ này, lại nghe đến một cỗ mùi vị tanh hôi truyền đến.

Quanh thân Lăng Tiếu nổi lên một mảnh hộ thể thần quang, bên trong động phủ dần dần trở nên rõ ràng lên.

Chỉ thấy trong động phủ này lại có thú cốt rơi loạn trên mặt đất, còn có một cái thi thể Liệt Viêm Hổ đang hủ thực ở chỗ này, trận trận mùi vị tanh hôi kia là từ bên trên thân thể nó truyền ra.

- Chẳng lẽ nơi này trở thành động thú rồi?

Lăng Tiếu bịt mũi suy đoán

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.