- Chỉ có chỉ
huy thống nhất mới có thể phát huy ra sức chiến đấu đoàn thể lớn nhất.
Tôi hy vọng anh có thể căn nhắc vì toàn cục, phục tùng tôi chỉ huy. Để
cho chúng ta cùng một chỗ chiến đấu bảo vệ nhân dân.
Lôi Thành không ngừng đeo đạo đức bảo vệ quốc gia và nhân dân cho Nhạc
Trọng, hy vọng Nhạc Trọng có thể đem quyền chỉ huy giao ra. Tinh anh
dưới trướng của Nhạc Trọng, Lôi Thành cũng thập phần trông mà thèm ——
đây là pháo hôi có sức mạnh rất lớn a.
Nhạc Trọng bỏ qua lời của Lôi Thành, trực tiếp mở miệng yêu cầu vật tư:
- Ba ngàn tấn lương thực, mười vạn viên đạn, ba mươi Phảng Chế Đường
Đao, hai mươi cây gậy tân thủ, năm tấn dầu nhiên liệu. Muốn bộ đội của
tôi chiến đấu toàn lực, căn cứ phải xuất ra những vật tư này cho chúng
ta. Nếu như không cho tôi vật tư, tôi lập tức mang theo người rời khỏi
căn cứ.
Sắc mặt của Lôi Thành lập tức trở nên tái nhợt, trầm giọng nói:
- Anh đang định nhân lúc cháy nhà hôi của sao?
Nhạc Trọng lạnh lùng nói:
- Tôi cùng căn cứ vô thân vô cố, dựa vào cái gì tôi phải dẫn người của
mình đánh sống đánh chết với tang thi? Tôi chỉ là lính đánh thuê, có thể mang binh tới nơi này giúp các người đánh tang thi là hết lòng rồi.
Chẳng lẽ tiêu hao đạn dược khi chiến đâu với tang thi chúng tôi tự bỏ ra sao? Trong thiên hạ này làm gì có đạo lý như vậy?
Lôi Thành nói những lời kia đối với Nhạc Trọng mà nói đều là nói nhảm.
Nếu hắn trở thanh anh hùng trong miệng Lôi Thành thì kết cục chính là bị Lôi Thành xong và trực tiếp ném vào trong đống rác, thời gian qua đi
thì không ai thèm nhìn hắn một cái.
Nhạc Trọng mang binh đến đây trợ giúp căn cứ chỉ là không muốn hơn sáu
ngàn người nơi này chết đi, cũng không phải tới chịu chết làm bia đỡ
đạn. Nếu Lôi Thành cố ý muốn hắn làm bia đỡ đạn, hắn cũng chỉ có thể
buông tha thủ hộ căn cứ, rời khỏi nơi này.
Nếu như đạn dược hao hết, tương lai bộ đội của Nhạc Trọng cũng chỉ có
thể cận chiến với tang thi. Mặc dù những những tang thi bình thường
không chịu được một kích, nhưng mà trăm đầu tang thi đối với kẻ như Nhạc Trọng cũng phải đau đầu. Sau tận thế thì nhân khẩu thập phần quý giá,
chiến sĩ tinh nhuệ cũng vô cùng quý giá.
Nghe Nhạc Trọng nói như vậy thì hào khí trong phòng trở nên lạnh như băng, ba người đều trầm mặc không nói, lẳng lặng đối mặt.
Trần Kiếm Phong đánh vỡ trầm mặc chậm rãi nói:
- Nhạc Trọng, anh đòi vật tư quá nhiều. Ba ngàn tấn lương thực, gậy gỗ
tân thủ tôi có thể cho anh, Phảng Chế Đường Đao tôi chỉ có thể cho anh
mười thanh, viên đạn thì cho anh ba vạn viên, hai tấn dầu nhiên liệu.
Đây là giới hạn tôi có khả năng chịu được, nếu hơn nữa tôi không thể
cho.
Viên đạn, dầu nhiên liệu sau tận thế là vật tư vô cùng trân quý. Ba vạn
viên đạn và hai tấn dầu nhiên liệu, Trần Kiếm Phong không có khả năng
cho Nhạc Trọng còn chưa chiến đấu với tang thi a.
Nhạc Trọng tính toán một hồi gật đầu nói:
- Được rồi Trần thúc thúc, xem vào mặt mũi của Trần Dao cho nên tôi đồng ý yêu cầu của ngài.
Nhạc Trọng đáp ứng chiến đấu với tang thi vì căn cứ, hào khí trong phòng hòa hoãn một chút. Ba người trong phòng ai cũng muốn giữ vững căn cứ,
chuyện này mọi người nhanh chóng đạt thành hiệp nghị..
Trải qua nói chuyện với nhau hiện giờ, Lôi Thành cũng biết chính mình
không cách nào trực tiếp chỉ huy bộ đội của Nhạc Trọng. Song phương chỉ
bảo trì quan hệ hợp tác.
Trần Kiếm Phong đã biết rõ Nhạc Trọng đã từng trinh sát thi đàn, mở miệng dò hỏi:
- Nhạc Trọng, anh đối với tác chiến với tang thi hiện giờ có ý kiến gì không?
- Rất khó, hôm nay tôi đã điều tra qua. Số lượng thi đàn của huyện
Thượng Lâm không ngừng thu nạp tang thi trong các thành trấn chung
quanh, số lượng càng ngày càng khổng lồ, mười ngày sau khi chúng ta nhìn thấy tang thi, chúng ta đoán chừng sẽ phải đối mặt với khoảng mười hai
vạn tang thi đấy.
- Tôi nhận thấy chúng ta nên tiến hành huấn luyện trụ cột cho những nam
nhân sống sót trong căn cứ này, sau đó phân phát vũ khí để bọn họ chiến
đấu với tang thi. Như vậy mới có thể giữ vững vị trí.
- Trong Đại Nham Trấn bình quân tôi có thể sản xuất ra một trăm năm mươi dao bầu, một trăm năm mươi tấm chắn. Nếu như chuyên môn sản xuất Đại
Khảm Đao, một ngàn có thể sản xuất ba trăm thanh, mười ngày là có thể có ba ngàn Đại Khảm Đao. Đủ để võ trang cho ba ngàn người sống sót. Nếu
các người muốn thì có thể dùng năm mươi viên đạn mua một thanh Đại Khảm
Đao. Ba ngàn Đại Khảm Đao sẽ là mười lăm vạn viên đạn.
Tuy Nhạc Trọng muốn trợ giúp căn cứ vượt qua cửa ải khó khăn này, tuy
nhiên lại không muốn cung cấp vũ khí miễn phí. Dù sao Đại Nham Trấn là
do hắn dẫn người vất vã đoạt được. Hơn nữa sản xuất Đại Khảm Đao tiêu
hao lớn lượng sắt thép, nhân lực, điện lực, than đá, hắn không có khả
năng không ràng buộc cung cấp cho người ta.
Trong căn cứ có gần bảy ngàn nhân khẩu, trong đó hơn phân nửa là thành
niên trai tráng. Sau tận thế thì bình quân nam nhân tố chất thân thể
mạnh mẽ mới có thể sống sót. Chỉ cần Trần Kiếm Phong tổ chức lãnh đạo
những người này thì tuyệt đối có thể lấy ra ba ngàn nam nhân sống sót
làm chiến sĩ.