Bạch Tiểu
Thắng cười lớn một tiếng, cầm một thanh Hắc Nha Đao chớp động vài cái
hiện ra bên người của Độc Cáp biến dị cấp hai, bên người một đao hung
hăng chém vào người của Độc Cáp biến dị cấp hai:
- Anh chỉ có một mình không được! Tôi giúp anh một tay!
Bạch Tiểu Thắng một đao chém rụng, chỉ cảm thấy trong tay truyền ra cảm
xúc trắng nõn, Hắc Nha Đao từ trên người Độc Cáp biến dị cấp hai trượt
xuống.
Cơ hồ cùng một thời gian, ở bên người của Độc Cáp biến dị cấp hai có bao độc nổ ra, từng đoàn từng đoàn khói độc lập tức khuếch tán.
Bạch Tiểu Thắng không kịp đề phòng hút vào một tia khói độc, trực tiếp
hôn mê, lập tức ngã xuống đất. Hắn là người tiến hóa nhanh nhẹn, nhưng
cũng không cách nào ngăn cản được độc khí ăn mòn.
Đúng lúc này Độc Cáp biến dị cấp hai bắn một đầu lưỡi vào người của Bạch Tiểu Thắng.
- Súc sinh! ! Đi chết đi!
Đúng lúc này Hồ Nghị nổi giận gầm lên một tiếng và nhân đao hợp nhất,
hóa thành một đạo đao mang giống như lưu tinh dài hơn mười thước chém
xuống đầu của Độc Cáp.
Hồ Nghị chẳng những trở thành người tiến hóa hệ sức mạnh, hơn nữa sở
trường đao pháp cũng tăng trở thành đao pháp cấp hai, hắn có thể bằng
vào lực lượng của mình chém ra đao khí. Uy lực của đao khí liên quan tới tinh thần và thể lực của hắn.
Đúng lúc này Lân Lân Mãng nhỏ hơn Thanh Lân Giao một vòng lao tới.
Bạch cốt lập tức bắn ra một đạo gai xương bén nhọn vào đầu lâu của Thanh Lân Mãng cấp hai này.
Thanh Lân Mãng cấp hai này lập tức mở cái miệng rắn phun ra một đoàn xương mù.
Gai xương của bạch cốt gai thoáng cái đâm vào trong xương mù lập tức
phát ra âm thanh tư tư nóng hổi, bị ăn mòn thành trăm vết lở loét.
[CHARGE=3]
Linh hồn ma hỏa trong mắt bạch cốt chớp động, thân hình nhanh lùi lại, quay người lui tới bên cạnh hai con biến dị thù khác.
Con Thanh Lân Mãng là biến dị thú ăn mòn chính là thiên địch của bạch
cốt, bạch cốt phán đoán tiếp tục chiến đấu thì mình sẽ bị áp chế hoàn
toàn, bởi vậy lập tức đổi đối tượng.
Nhạc Trọng nhìn qua Thanh Lân Mãng cấp hai, trong mắt hàn quang lóe lên, một quả ma diễm trường mâu lập tức ngưng tụ, hắn dùng lực ném một cái,
ma viêm này lập tức bắn thẳng vào đầu của Thanh Lân Mãng.
Con Thanh Lân Mãng cấp hai mở cái miệng rắn lớn, phun ra một đoàn độc dịch vào trong ma viêm cấp hai.
Nọc độc này bao phủ trường mâu ma viêm kia phát ra âm thanh tư tư vang
vọng và sau đó biến thành khói độc không còn gì nữa, trường mâu ma viêm
kia nhanh chóng đâm vào đầu của Thanh Lân Mãng và nổ mạnh, trực tiếp làm óc của Thanh Lân Mãng bị nướng chín.
Nhạc Trọng vừa mới chém giết Thanh Lân Mãng cấp hai xong, con bạo viên
biến dị cấp hai kia lao thẳng qua phía của Nhạc Trọng, muốn đánh chết
Nhạc Trọng lập tức.
Con bạo viên này dáng người to lớn, tốc độ của nó cực kỳ mau lẹ, quyền
đầu của nó mang theo sức lực lớn, một quyền kia đánh nát cả một chiếc xe tăng nát vụn.
Nhạc Trọng trước tiên phát động Ảnh Bộ, lóe lên né qua bên phải, né qua công kích của bạo viên đáng sợ.
- Lão đại! Tôi tới giúp anh!
Hạ Minh Đạt thấy thế nổi giận gầm lên một tiếng, cầm trong tay một thanh ám ma đao thân hình bạo của hắn xuất hiện tới bên cạnh chém vào đầu của bạo viên biến dị cấp hai này.
Hạ Minh Đạt chính là người tiến hóa hệ sức mạnh, sở trường đao pháp rất
mạnh mẽ, đao pháp của hắn mặc dù rất nặng, mặc dù sử dụng ám ma đao cũng có thể một đao chém tan phòng ngự của biến dị thú cấp hai nhỏ yếu.
Bạo viên cấp hai nổi giận gầm lên một tiếng, hung hăng một quyền mang
theo vô số uy thế và lực lượng đánh lên người của Hạ Minh Đạt, một quyền trùng trùng điệp điệp đánh lên ám ma đao của Hạ Minh Đạt, đao trong tay của Hạ Minh Đạt bay ra xa mấy chục mét và đâm vào một cây đại thụ, biến thành một cục thịt tương.
Người tiến hóa hệ sức mạnh so đấu sức mạnh với biến dị thú hệ sức mạnh
chỉ là tìm thiệt thòi mà thôi, thành quả chiến đấu duy nhất của Hạ Minh
Đạt chỉ là lưu lại một vết thương trên tay của con bạo viên biến dị cấp
hai, tí ti máu tươi không ngừng từ trên nắm đấm chảy ra ngoài mà thôi.
Nhưng mà mỗi con biến dị thú không con nào bình thường, có được chiến
lực đáng sợ, hơi không cẩn thận, cho dù mạnh như Nhạc Trọng cũng sẽ bị
tiêu diệt.
Một quyền của bạo viên đuổi giết Hạ Minh Đạt, trong hai mắt hung quang chớp động, thoáng cái nhào đầu về phía Nhạc Trọng.
Thời điểm này phòng ngự của Xuyên Sơn Giáp cũng giống như xe tăng xuyên qua Nhạc Trọng.
Con Thanh Lân Giao cấp hai cũng thay đổi ánh mắt lạnh như băng nhìn qua bên này.
Dưới công kích của Xuyên Sơn Giáp, dị quang trong mắt Nhạc Trọng chớp
động, phát động kỹ năng Ảnh Bộ trực tiếp lao về phía con Thanh Lân Giao
kia.
Nếu như để Thanh Lân Giao cấp ba này thỏa thích phát huy lực phá hoại
của nó, Nhạc Trọng mang người tới đây sẽ chết sạch toàn bộ.
Hai con biến dị thú cấp hai đang truy kích Nhạc Trọng, đột nhiên lúc này mặt đất biến thành bóng loáng.
Đột nhiên con bạo viên kia giẫm lên mặt gương bóng loáng đó, dưới chân
vừa trợt thì thân thiển nghiên qua một bên, thoáng một cái đụng nát viên đá lớn ven đường.
Con Xuyên Sơn Giáp kia làm ra phản ứng đầu tiên, nó dùng móng vuốt sắc
bén đâm một cái động trên mặt đất, duy trì thân thể không ngã, nhưng mà
nó vừa hoãn lại thì đã chậm.
Hồ Nghị bước đi chỗ của Ưng Khai Sơn cười nói:
- Làm tốt lắm! ! Mặt chết! !
Ưng Khai Sơn gần đây ưa thích xụ mặt, bởi vậy Hồ Nghị vừa thấy mặt đã đặt biệt danh cho hắn ngay.
Ưng Khai Sơn nhướng mày mặt âm trầm nói:
- Hồ Nghị! Tôi tên là Ưng Khai Sơn, không phải mặt chết!
Hồ Nghị cởi mở cười nói:
- Ha ha! ! Tôi chỉ tiêu diệt được một con, cơ bản không còn khí lực! Còn lại giao cho anh rồi.
Ưng Khai Sơn trầm giọng nói:
- Đem con Xuyên Sơn Giáp biến dị cấp hai tiêu diệt đi!
- Tốt!
Dị quang trong mắt của Hồ Nghị chớp động, như một mũi tên bước lên
trước, nhân đao hợp nhất hóa thành một đạo đao quang chém lên đầu của
Xuyên Sơn Giáp.
Ánh đao chớp động và Xuyên Sơn Giáp trực tiếp bị chém thành hai đoạn, mưa máu văng khắp nơi, nhuộm đỏ thân thể của Hồ Nghị.
Một đao chém giết con Xuyên Sơn Giáp biến dị cấp hai xong, sắc mặt của
Hồ Nghị thoáng cái trở nên tái nhợt, hắn thở gấp một câu chửi thề, lập
tức rút đao chạy ra xa xa. Lúc này hắn vô cùng yếu ớt, cơ hồ tình trạng
kiệt sức, một con biến dị thú bình thường cũng có thể tiêu diệt hắn
được.
Nhạc Trọng lúc này công kích vào con Thanh Lân Giao cấp ba, một bên
nhanh chóng thay đổi một khẩu pf98 120 li chống tăng nhắm thẳng vào con
Thanh Lân Giao cấp ba.
Ánh lửa lóe lên, viên đạn hỏa tiễn nổ mạnh trên đầu của con Thanh Lân Giao cấp ba kia.
Trong âm thanh nổ tung cực lớn, máu tươi văng khắp nơi, lân phiến bay
múa, ống phóng rocket này nổ mạnh chỉ mở ra một lỗ máu chỉ lớn bằng nắm
tay trên người của Thanh Lân Giao.
Nhạc Trọng thấy một màn như vậy thì hít một hơi lãnh khí:
- Lực phòng ngự thật đáng sợ!