- Viện quân tới, chúng ta được cứu rồi.
- Là viện quân, quá tốt!
"..."
Nghe được âm thanh súng ống vang lên dày đặc, đám người thượng lưu của
thành phố SY vô cùng hưng phấn kêu lên. Chỉ cần viện quân vừa đến thì
tính mạng của bọn họ sẽ được cam đoan.
Biệt thự này chính là chỗ ở của nhân vật số hai Ôn Báo Quốc của thành
phố SY, phòng vệ tự nhiên sâm nghiêm, chẳng những có cao thủ mà Ôn Báo
Quốc mời chào, càng có một đại đội đặc công hai trăm người đóng giữ.
Lúc này sở dĩ xuất hiện chậm như vậy là do đám cao thủ đã bảo hộ Ôn Báo
Quốc rời đi, mà đặc công ở bên ngoài cũng bị Ám Nha tập kích, bọn họ lúc này mới tới chậm như vậy.
Đại đội đặc công trong tay của Ôn Báo Quốc co trang bị tốt và thập phần
cường hoành, trong tay của người nào cũng có súng tiểu liên tiên tiến
nhất, bọn họ vừa gia nhập chiến đấu, dưới làn mưa kim loại dày đặc như
vậy, đam Ám Nha trên bầu trời rơi xuống như mưa.
Những con Ám Nha biến dị này tôc độ cực nhanh, lực công kích cao nhưng
mà phòng ngự vô cùng yếu ớt. Chỉ cần bị trúng một viên đạn vào người
thường thường sẽ mất đi sức chiến đấu, bởi vậy căn bản không ngăn được
đại đội đặc công tấn công.
Sau khi bỏ lại chừng hai ngàn con thì đám Ám Nha bầy rốt cục không ngăn
cản nổi đại đội đặc công công kích, lúc này lập tức bỏ chạy.
- San San, con không sao chứ?
Ám Nha vừa lui, Ôn Báo Quốc được bảy tên cao thủ bảo hộ đi vào trong đại sảnh yến hội, hắn trước tiên tìm kiếm con gái bảo bối của mình.
Ôn Bội San vẻ mặt nghĩ mà sợ nói ra:
- Cha, con không sao, là Nhạc Trọng cứu con, nếu không có Nhạc Trọng chỉ sợ con đã chết rồi!
Ôn Báo Quốc nhìn thấy Nhạc Trọng, nhìn qua Nhạc Trọng khẽ gật đầu nói:
- Nhạc Trọng lúc này cảm tạ anh cứu con gái của tôi!
Nhạc Trọng biết rõ hắn đã đạt được hảo cảm của một cự đầu chính phủ
thành phố SY. Tuy thời điểm liên quan tới lợi ích cực lớn thì chút hảo
cảm này không dùng làm gì, nhưng mà có hảo cảm của Ôn Báo Quốc thì hắn ở thành phố SY hành động cũng tiện hơn thật nhiều.
Nhạc Trọng mỉm cười, khách sáo nói ra:
- Không cần khách khí, đây là chuyện tôi nên làm!
Nhạc Trọng cũng không thèm quan tâm vì cứu Ôn Bội San, nhưng mà hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ đắc tội người khác, cự tuyệt hảo ý của người
ta.
- Em cảm ơn Nhạc Trọng, cám ơn anh cứu em, ngày mai em sẽ tới tìm anh đi chơi, em rất quen thuộc thành phố SY đấy.
Ôn Bội San đi tới bên người của Nhạc Trọng, nam nhân này không lâu trước đó trong mắt của nàng vô cùng chán ghét, bây giờ thì vô cùng đáng yêu,
sau đó lập tức quay người rời đi. Tuy nàng muốn ở lại chỗ này, nhưng mà
quần lót ướt sũng lại nhắc nhở nàng và nàng cũng không muốn nhìn thấy
cảnh máu me ở đây.
Thái Dịch Yên mang theo làn gió thơm đi tới bên người của Nhạc Trọng và
hôn hai cái lên hai má của Nhạc Trọng, mang theo nụ cười ngọt ngào nói.
- Nhạc Trọng, em là Thái Dịch Yên, hai cái hôn này là cảm ơn anh đã cứu
em và Bội Bội, từ hôm nay trở đi, em sẽ đi tới tìm anh chơi.
Thái Dịch Yên nói xong lập tức quay người cùng với hai người hầu nâng Trịnh Bội Bội rời đi.
Tô Thiên Dương mang theo hai tên thủ hộ vai hùng lưng gấu đi tới bên
người Chu Diễm Tuyết, một bộ dáng thâm tình chân thành nói ra:
- Diễm Tuyết, em không sao chứ? Vừa mới nhìn rõ em gặp nạn, thật sự làm anh gấp muốn chết, trở về đi.
Tô Thiên Dương biết rõ cử động vừa rồi của hắn làm tổn thương tâm tình
của Chu Diễm Tuyết sâu sắc, hắn đã rất khó có được tâm của Chu Diễm
Tuyết, hắn liền lui mà cầu tiếp theo. Dùng nhân phẩm và mỹ mạo của Chu
Diễm Tuyết thì hắn thu nàng làm người của mình là chuyện rất có mặt mũi. Hai tên vai hùm lưng gấu này là đòn sát thủ của Tô Thiên Dương, hắn hôm nay xem như muốn cường đoạt Chu Diễm Tuyết vào tay.
Chu Diễm Tuyết nhìn qua gương mặt trẻ tuổi anh tuấn của Tô Thiên Dương,
một chút hảo cảm trước kia đã biến mất, chỉ còn lại có chán ghét nồng
đậm. Chỉ cảm thấy nam nhân trước mặt là kẻ dối trá ngoan độc và không có tình cảm, tên này còn chán ghét hơn cả mấy lão đầu háo sắc lúc trước.
Chu Diễm Tuyết bước đi tới bên người của Nhạc Trọng và vô cùng nghiêm nghị nhìn qua nam nhân này, nói:
- Nhạc Trọng, em thích anh, hy vọng em có thể trở thành bạn gái của anh!
- Chu Diễm Tuyết, Chu Diễm Tuyết vậy mà chủ động theo đuổi nam nhân! - Nhạc Trọng diễm phúc thật sâu a!
- Thật to gan, vậy mà dám thổ lộ trước mặt của mọi người, Chu Diễm Tuyết đúng là lớn mật.
- Quá lãng mạn, đúng là quá lãng mạn!
"..."
Nhìn thấy Chu Diễm Tuyết chủ động nhìn qua Nhạc Trọng thổ lộ, cả đại
sảnh yến hội oanh động. Chu Diễm Tuyết trước tận thế là đại minh tinh
đỉnh cấp. Sau tận thế đám cao tầng thành phố SY cũng bảo trì phong phạm
cao nhân, có rất nhiều người hâm mô, là nữ thần trong suy nghĩ của nam
nhân. Nhưng mà mỹ nữ như vậy lại chủ động thổ lộ với Nhạc Trọng, thật sự làm mọi người chấn động.
Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Chu Diễm Tuyết vô cùng lớn mật thổ lộ trước mặt của mọi người, hơi sững sờ, trong mắt hiện ra thần sắc phức tạp.
Đồng Hiểu Vân nhìn qua đại minh tinh Chu Diễm Tuyết xinh đẹp tuyệt luân, trong mắt hiện ra hào quang khác thường.
- Chẳng lẽ mình sau này phải chung chồng với đại minh tinh banlong.us sao?
Trong đại sảnh yến hội có vô số nam nhân hâm mộ, ghen ghét nhìn chằm
chằm vào Nhạc Trọng như cương đao bén nhọn. Nếu như ánh mắt có thể giết
người thì Nhạc Trọng đã sớm bị giết không biết bao nhiêu lần rồi.
Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người thì người trong cuộc Nhạc Trọng lại
nhướng mày, hắn cũng không tin được Chu Diễm Tuyết lại ở trước mặt mọi
người thổ lộ như thế này.
Tô Thiên Dương nhìn thấy nữ nhân mà mình đau khổ truy cầu lại ở trước
mặt mọi người thổ lộ với nam nhân khác, chuyện này không khác gì cái bạt tai mạnh mẽ quất thẳng vào mặt của hắn.
Tô Thiên Dương xanh mặt tiến lên một bước, lạnh lùng nói:
- Diễm Tuyết, có phải em bị bệnh đúng không, anh đưa em về dưỡng bệnh nhé? Mau mang Diễm Tuyết tiểu thư về, nàng mệt mỏi
Sau khi nghe lệnh của Tô Thiên Dương thì hai tên cao thủ quân đội vai
hùm lưng gấu sau lưng bước lên đi qua phía Chu Diễm Tuyết. Hắn là quyết
tâm muốn cường đoạt rồi.
Gương mặt của Chu Diễm Tuyết đại biến, đi lên phía trước vài bước, giống như làn gió thơm nói nhỏ bên tai của Nhạc Trọng:
- Tôi biết rõ phân bố thế lực của thành phố SY rõ như lòng bàn tay, chỉ
cần ngài che chở tôi, tôi nguyện ý nói rõ toàn bộ cho ngài, hơn nữa còn
làm nữ nhân của ngài.
Trong tận thế này, trừ một ít nữ cường nhân cực kỳ xuất sắc ra, nữ nhân
còn lại không có bối cảnh phải phụ thuộc vào cường giả. Chu Diễm Tuyết
gia tộc sau tận thế không có tin tức nào cả, sở dĩ nàng không có bị
người ta thu làm tư sủng, đó là bản thân của nàng bị các đại nhân vật
của thành phố SY ngấp nghé và kiềm chế lẫn nhau. Hiện tại Tô Thiên Dương nói rõ không tiếc đắc tội mấy tên đại nhân vật này mà thu nàng vào
phòng, nàng cũng chỉ có Nhạc Trọng có thể dựa vào.