Thần Ma Hệ Thống

Chương 1759: Chương 1759: Cứu người. (2)




Phanh!

Đúng lúc này ở phương xa có tiếng súng nổ thanh thúy vang lên, đầu của Độc Giác Lang tam giai này bị bắn ra cái động, thân thể của nó như vũng bùn ngã xuống đất.

Sau khi con Độc Giác Lang tam giai bị miểu sát thì năm thợ săn nhân loại quay người lại cảnh giác nhìn qua nơi phát ra tiếng súng, liếc thấy Nhạc Trọng Nhạc Trọng đang cầm súng trường đi qua nơi đây.

Thiếu nữ áo xanh cảnh giác nhìn qua Nhạc Trọng quát lớn, đồng thời cầm súng trường trong tay nhắm vào Nhạc Trọng.

- Dừng bước!

Vài nam nữ trẻ tuổi còn lại cầm súng trường trong tay chỉa vào Nhạc Trọng, dáng vẻ đầy cảnh giác. Trong nơi hoang dã này vì tranh đoạt con mồi mà chém giết nhau là chuyện quá bình thường, có lẽ nhân loại trong hoang dã còn nguy hiểm hơn cả biến dị thú.

Nhạc Trọng cầm súng trường trong tay vắt lên lưng, thoải mái quay mắt nhìn qua nam nam nữ kia và nói:

- Các người đối đãi với ân nhân cứu mạng của mình như vậy sao? Nếu không có tôi thì các người hiện tại đã biến thành thi thể cả rồi.

Tuy súng trường tay của năm nam nữ này có thể sát thương biến dị thú tam giai, nhưng cho dù bắn thẳng vào người của Nhạc Trọng cũng chẳng gây ra chuyện gì quá lớn.

Thiếu nữ áo xanh nhìn qua Nhạc Trọng đặt súng trường lên lưng thì lúc này mới buông lỏng một hơi, phất phất tay, ý bảo mọi người hạ súng xuống, chủ động tiến lên một bước và giới thiệu mình.

- Tôi là Ái Toa, là thợ săn của trấn Ngả Đức Ni Á, thập phần cảm tạ anh xuất thủ tương trợ cứu chúng tôi một mạng. Dựa theo quy củ hoang dã thì Độc Lang này chính là con mồi của anh.

Một thiếu niên bên cạnh Ái Toa tức giận bất bình hét lên.

- Ái Toa tỷ, vì Độc Lang tam giai này mà Ngả Ny, Kiệt Tư đều chết rồi!

Ái Toa nhướng mày, trầm giọng quát lớn:

- Im miệng, Sa Khắc. Nếu không phải vị này xuất thủ thì chúng ta căn bản không phải kẻ địch của Độc Lang này đâu, chỉ biến thành mỹ thực trong bụng của nó đấy.

Nghe được câu này thì những người còn lại cũng cúi đầu xuống, có chút ủ rũ. Bọn họ săn bắn biến dị thú tam giai này mấu chốt nhất chính là một kích tiêu diệt, nếu như một lần hành động không thể giết hoặc làm biến dị thú tam giai bị trọng thương, bọn họ sẽ biến thành đồ ăn trong miệng biến dị thú. Chuyện này bọn họ rõ ràng, nhưng mà trả giá bằng hai mạng người nhưng bọn họ chẳng kiếm được con mồi, chuyện này làm nội tâm của bọn họ không thoải mái.

Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:

- Xin chào, Ái Toa, tôi là Nhạc Trọng. Tôi là người lữ hành đi du lịch thôi. Tôi du lịch tới đây vừa vặn thiếu người hướng dẫn. Thi thể Độc Lang tam giai này mời các vị nhận lấy, xem như phí chỉ đường cho tôi.

Nhạc Trọng cướp bóc quá nhiều bảo khố, đạt được rất nhiều tinh hạch biến dị thú tam giai, chỉ là một tinh hạch tam giai thì không lọt vào mắt của hắn.

Ái Toa thập phần thoải mái đáp ứng nói:

- Quá tốt, tôi sẽ thu. Từ giờ trở đi tôi sẽ dẫn đường cho anh tới trấn Ngả Đức Ni Á.

Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì các thợ săn bên cạnh Ái Toa nhìn qua Nhạc Trọng nhiều hảo cảm hơn..

Một con biến dị thú tam giai với nhiều thợ săn mà nói cũng là tài phú không nhỏ, cho dù phân cho bảy người cũng còn lại rất nhiều, chính là vì như thế bọn họ mới mạo hiểm đi săn giết biến dị thú tam giai.

Được Ái Toa dẫn đường, Nhạc Trọng đi theo những thợ săn này quay về trấn Ngả Đức Ni Á.

Một đường nói chuyện phiếm Nhạc Trọng cũng bắt đầu quen thuộc năm thợ săn trẻ tuổi này.

Trong năm người trẻ tuổi này thủ lĩnh chính là Ái Toa áo xanh, nàng có mái tóc ngắn màu vàng, làn da màu lúa mì khỏe mạnh, dáng người đầy đặn gợi cảm, hai chân thon dài. Thiếu nữ trong đội ngũ tên là Tây Khiết, nàng là nữ tử có tướng mạo bình thường, dáng người đầy đặn, trên mặt có một ít tàn nhan, thanh xuân hoạt bát. Ba người còn lại là nam nhân, một người có dáng ngời khôi ngô, tráng hán thập phần hào sảng tên là Hào Cách. Một người cạo trọc và gầy như cây tre tên là Cách Lỗ. Người mất đi người yêu tên là Tây Đức.

Trong trấn Ngả Đức Ni Á này tràn ngập phong cách Tây Âu thời trung cổ, tuy là một thị trấn nhỏ nhưng trên thực tế nó giống như một tòa đại thành, nó có được tường thành cao mười lăm mét và sông đào bảo vệ thành rộng mười mét.

Trên tường thành này có khắc một ít phù văn huyền ảo, có ma pháp đại pháo khảm nạm tinh hạch biến dị thú, từng binh sĩ nhìn thấy Ái Toa các nàng đang đi tới.

Ở trước cửa thành một binh sĩ trung niên nhiệt tình chào hỏi bọn người Ái Toa bên này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.