Sau khi chứng
kiến được trang bị cùng thực lực của bộ đội Nhạc Trọng, toàn bộ mọi
người trong SSY thị đều cảm thấy may mắn vì không phát sinh chiến tranh cùng hắn. Với trang bị vũ khí trong tay hắn mà xem, cuộc chiến giữa đôi bên cho dù chiến thắng được Nhạc Trọng cũng sẽ bị tổn thất thảm trọng.
Tuy rằng trang bị không phải là nhân tố quyết định cho sức chiến đấu của một đội ngũ, nhưng là tuyệt đối là nhân tố thập phần trọng yếu. Quân
đội cùng đẳng cấp một bên dùng súng trường đối kháng cùng xe tăng đại
pháo cơ hồ là chuyện không thể nào.
- Nhạc đoàn trưởng, mời anh dựa theo ước định trước đó của chúng ta, xuất binh tiêu diệt tang thi!
Bộ đội của Nhạc Trọng vừa đến, quân đội liền phái ra sứ giả đến thúc giục Nhạc Trọng xuất binh.
- Đã biết, anh về nói cho Trầm sư trưởng, tôi sẽ ra binh!
Nhạc Trọng nói thẳng với sứ giả kia.
Tô Đông Minh cùng Nhạc Trọng đối chiến một trận, khiến xe tăng cùng trực thăng võ trang của hắn bị Nhạc Trọng phá hủy đại bộ phận, chiến sĩ tinh nhuệ cơ hồ bị tiêu diệt cả một doanh. Thực lực của hắn tổn hao nhiều,
địa vị giảm mạnh trong quân đội, hiện tại đã trở thành phó sư trưởng. Mà sư trưởng lại là Trầm Hoành Dương có thực lực hùng hậu nhất.
Đương nhiên ba cự đầu còn lại trong quân đội trong tay chỉ nắm giữ binh
lực chừng một đoàn, nhưng người người đều có danh hiệu phó sư trưởng.
Sau khi sứ giả rời đi, Nhạc Trọng gọi Quách Tuyền tới gặp mặt:
- Quách Tuyền, nơi này là đường lui của chúng ta. Nếu nơi này bị người
chiếm lĩnh huynh đệ bốn doanh chúng ta sẽ gặp nguy hiểm bị người tiêu
diệt. Lần này tôi mang binh quét sạch tang thi, anh nhất định phải chặt
chẽ bảo vệ nơi này, không có vấn đề chứ?
Lần này xuất chinh Nhạc Trọng chỉ tính toán mang theo bộ đội bốn doanh
đi chiến đấu, đệ nhất doanh tinh nhuệ nhất trong huyện Trữ Quang vẫn bị
hắn lưu lại thủ SY thị, ứng đối trạng huống có thể đột nhiên phát sinh.
Bên trong tận thế, việc gì cũng có thể xảy ra. Nhạc Trọng cũng không
muốn chứng kiến mình ở phía trước tác chiến, đường lui phía sau bị người cắt đứt.
Quách Tuyền nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, vẻ mặt kiên nghị lớn tiếng đáp:
- Không có vấn đề đoàn trưởng, cho dù liều mạng của tôi, tôi cũng sẽ thủ vững ở nơi này!
Quách Tuyền đã trải qua rất nhiều cuộc chiến đấu, từ một người sống sót
bình thường trưởng thành phó doanh trưởng đệ nhất doanh huyện Trữ Quang. Hiện tại hắn đã là một gã quân nhân ưu tú, chiến tranh chính là sân
huấn luyện tốt nhất, nó làm cho một người bình thường ở trong thời gian
ngắn ngủi chưa đầy hai tháng trưởng thành là một gã quan chỉ huy ưu tú.
Nhạc Trọng lưu lại Quách Tuyền, mang theo đệ nhị, đệ tam, đệ tứ doanh
của huyện Trữ Quang cùng đệ bát doanh tại SSY thị, chiến sĩ trong đặc
chiến doanh cùng bộ đội của năm đầu sỏ quân đội SSY thị hướng SSY
huyện đi tới.
Bên quân đội SSY thị cũng điều động đại quân vượt qua năm ngàn người, hướng SSY huyện đẩy mạnh.
Bởi vì nhiên liệu thiếu hụt, ngoại trừ xe pháo, bộ binh chiến xa cùng xe thiết giáp, những chiến sĩ còn lại chỉ dùng đôi chân hành quân.
Quân đội SSY thị luôn tiến về SSY huyện, tang thi trong đại bộ phận
thôn trấn trên đường đi qua toàn bộ đều bị họ xử lý, đội ngũ Nhạc Trọng
hành quân cũng thập phần thuận lợi.
Hai ngày sau, đội ngũ Nhạc Trọng đã đi tới cách thi đàn SSY huyện chừng mười cây số.
Trong đại quân tám ngàn người phân thành sáu phe phái, lòng tín nhiệm
lẫn nhau cũng không mạnh mẽ. Đặc biệt đội ngũ của Nhạc Trọng cùng bộ đội của Tô Đông Minh chẳng khác như nước với lửa, bởi vậy đại quân tám ngàn người chia thành sáu đường chiến đấu cùng thi đàn trong SSY huyện.
Nhạc Trọng cùng quân đội SSY thị đề phòng lẫn nhau, cũng hình thành cục diện lợi dụng lẫn nhau. Tang thi vốn là đại địch của nhân loại, hơn
trăm vạn tang thi trong SSY huyện chẳng những là địch nhân của SSY thị cũng là địch nhân của Nhạc Trọng. Nếu người sống sót trong SSY thị bị
tiêu diệt, như vậy mục tiêu kế tiếp của tang thi chỉ sợ sẽ là căn cứ của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng lĩnh quân một đường đi tới, cuối cùng lưu lại tại Hổ Khẩu Hạp.
Hổ Khẩu Hạp là một con đường chủ yếu đi thông SY huyện, muốn đi thông
qua Hổ Khẩu Hạp phải đi thông hai tòa núi nhỏ cao chừng mười thước, con
đường nhỏ hẹp chỉ cho phép hai chiếc xe tải thông qua, dễ thủ khó công,
thật sự là chỗ trọng yếu phòng thủ tốt nhất.
Khi gần đến Hổ Khẩu Hạp, Nhạc Trọng để cho chiến sĩ nhất doanh cùng nhị
doanh của đệ nhất đoàn dự bị xây dựng công sự ngay tại chỗ. Từng vòng
lưới sắt, một mảnh dây thép giăng đầy mặt đất, một dãy hàng rào bằng gỗ, thật nhiều hầm hố rất nhanh xuất hiện bên trong Hổ Khẩu Hạp kia.
Trên hai ngọn núi nhỏ gần bên Hổ Khẩu Hạp Nhạc Trọng cũng phái binh
nhanh chóng chiếm lĩnh, phòng ngừa tang thi leo qua núi công phá phòng
tuyến nơi này.
Sau khi Nhạc Trọng mang binh đi vào Hổ Khẩu Hạp, liền đem quyền chỉ huy
chuyển giao cho Từ Chính Cương. Từ Chính Cương là một gã quân nhân vô
cùng xuất sắc, sau tận thế hắn đã trải qua nhiều cuộc chiến đấu cùng
tang thi và thú biến dị, muốn chỉ huy một cuộc chiến phòng ngự sẽ
không thành vấn đề.
Bản thân Nhạc Trọng đi tới trung tâm chỉ huy của lục quân liên hợp, năm đầu sỏ quân đội đều đang ở trong này.
Trên bầu trời có phi cơ trinh sát không người lái đang điều tra, làm cao tầng quân đội chỉ cần ở bên trong trung tâm chỉ huy phát ra mệnh lệnh
là được, cuộc chiến còn lại tự nhiên có bộ hạ tiến hành chỉ huy chiến
đấu.
Nhạc Trọng cũng từng lấy được xe chỉ huy cùng phi cơ trinh sát không
người lái, nhưng dưới trướng của hắn không có binh lính kỹ thuật điều
khiển loại trang bị này. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn trang bị công nghệ
cao kia nằm mốc meo trong kho hàng của mình mà thôi.
Tô Đông Minh nhìn thấy hắn đi vào, hừ lạnh một tiếng quay đầu đi, không hề nhìn hắn thêm lần nào.
Lúc này thực lực trong tay Nhạc Trọng đã vượt xa Tô Đông Minh, Tô Đông
Minh chỉ có thể thông qua thủ đoạn nho nhỏ phát tiết bất mãn đối với
hắn. Về phần hành động ngay mặt khiêu khích Nhạc Trọng ngu xuẩn như vậy
hắn sẽ không làm.
Trầm Hoành Dương nhìn thấy Nhạc Trọng đi vào, hòa ái cười nói:
- Nhạc Trọng, anh đã đến rồi, chuẩn bị xong chưa?
Lần này Nhạc Trọng đồng ý xuất binh lực nhiều như vậy thật sự vượt ngoài sự suy đoán của Trầm Hoành Dương, bởi vậy hắn đối với Nhạc Trọng cũng
sinh ra một tia hảo cảm.
Nhạc Trọng cười nói:
- Bên tôi đã chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể xuất động!
Trầm Hoành Dương liếc mắt nhìn hắn thật sâu, nói:
- Như vậy chúng ta bắt đầu đi!
- Bắt đầu tiến công!
Sáu cự đầu bên trong trung tâm chỉ huy cùng phát ra mệnh lệnh, sáu lộ
đại quân dưới trướng bọn họ liền hướng thi đàn trong SSY huyện mãnh
liệt tiến công.
Từng khẩu pháo điên cuồng phụt ra ngọn lửa hừng hực, đạn pháo rơi vào
bên trong thi đàn dày đặc, đem từng tảng lớn thi đàn trực tiếp nổ thành
thịt vụn.
Vô luận là tang thi L1 lực lớn vô cùng, hoặc là tang thi L2 đao thương
bất nhập, hay tang thi S2 hành động nhanh nhẹn như cơn gió ở trong đạn
pháo dày đặc đều bị tạc thành bốn năm mảnh, tổn thất thảm trọng.
Sau khi chứng kiến được trang bị cùng thực lực của bộ đội Nhạc Trọng,
toàn bộ mọi người trong SSY thị đều cảm thấy may mắn vì không phát sinh chiến tranh cùng hắn. Với trang bị vũ khí trong tay hắn mà xem, cuộc
chiến giữa đôi bên cho dù chiến thắng được Nhạc Trọng cũng sẽ bị tổn
thất thảm trọng.
Tuy rằng trang bị không phải là nhân tố quyết định cho sức chiến đấu của một đội ngũ, nhưng là tuyệt đối là nhân tố thập phần trọng yếu. Quân
đội cùng đẳng cấp một bên dùng súng trường đối kháng cùng xe tăng đại
pháo cơ hồ là chuyện không thể nào.
- Nhạc đoàn trưởng, mời anh dựa theo ước định trước đó của chúng ta, xuất binh tiêu diệt tang thi!
Bộ đội của Nhạc Trọng vừa đến, quân đội liền phái ra sứ giả đến thúc giục Nhạc Trọng xuất binh.
- Đã biết, anh về nói cho Trầm sư trưởng, tôi sẽ ra binh!
Nhạc Trọng nói thẳng với sứ giả kia.
Tô Đông Minh cùng Nhạc Trọng đối chiến một trận, khiến xe tăng cùng trực thăng võ trang của hắn bị Nhạc Trọng phá hủy đại bộ phận, chiến sĩ tinh nhuệ cơ hồ bị tiêu diệt cả một doanh. Thực lực của hắn tổn hao nhiều,
địa vị giảm mạnh trong quân đội, hiện tại đã trở thành phó sư trưởng. Mà sư trưởng lại là Trầm Hoành Dương có thực lực hùng hậu nhất.
Đương nhiên ba cự đầu còn lại trong quân đội trong tay chỉ nắm giữ binh
lực chừng một đoàn, nhưng người người đều có danh hiệu phó sư trưởng.
Sau khi sứ giả rời đi, Nhạc Trọng gọi Quách Tuyền tới gặp mặt:
- Quách Tuyền, nơi này là đường lui của chúng ta. Nếu nơi này bị người
chiếm lĩnh huynh đệ bốn doanh chúng ta sẽ gặp nguy hiểm bị người tiêu
diệt. Lần này tôi mang binh quét sạch tang thi, anh nhất định phải chặt
chẽ bảo vệ nơi này, không có vấn đề chứ?
Lần này xuất chinh Nhạc Trọng chỉ tính toán mang theo bộ đội bốn doanh
đi chiến đấu, đệ nhất doanh tinh nhuệ nhất trong huyện Trữ Quang vẫn bị
hắn lưu lại thủ SY thị, ứng đối trạng huống có thể đột nhiên phát sinh.
Bên trong tận thế, việc gì cũng có thể xảy ra. Nhạc Trọng cũng không
muốn chứng kiến mình ở phía trước tác chiến, đường lui phía sau bị người cắt đứt.
Quách Tuyền nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, vẻ mặt kiên nghị lớn tiếng đáp:
- Không có vấn đề đoàn trưởng, cho dù liều mạng của tôi, tôi cũng sẽ thủ vững ở nơi này!
Quách Tuyền đã trải qua rất nhiều cuộc chiến đấu, từ một người sống sót
bình thường trưởng thành phó doanh trưởng đệ nhất doanh huyện Trữ Quang. Hiện tại hắn đã là một gã quân nhân ưu tú, chiến tranh chính là sân
huấn luyện tốt nhất, nó làm cho một người bình thường ở trong thời gian
ngắn ngủi chưa đầy hai tháng trưởng thành là một gã quan chỉ huy ưu tú.
Nhạc Trọng lưu lại Quách Tuyền, mang theo đệ nhị, đệ tam, đệ tứ doanh
của huyện Trữ Quang cùng đệ bát doanh tại SSY thị, chiến sĩ trong đặc
chiến doanh cùng bộ đội của năm đầu sỏ quân đội SSY thị hướng SSY
huyện đi tới.
Bên quân đội SSY thị cũng điều động đại quân vượt qua năm ngàn người, hướng SSY huyện đẩy mạnh.
Bởi vì nhiên liệu thiếu hụt, ngoại trừ xe pháo, bộ binh chiến xa cùng xe thiết giáp, những chiến sĩ còn lại chỉ dùng đôi chân hành quân.
Quân đội SSY thị luôn tiến về SSY huyện, tang thi trong đại bộ phận
thôn trấn trên đường đi qua toàn bộ đều bị họ xử lý, đội ngũ Nhạc Trọng
hành quân cũng thập phần thuận lợi.
Hai ngày sau, đội ngũ Nhạc Trọng đã đi tới cách thi đàn SSY huyện chừng mười cây số.
Trong đại quân tám ngàn người phân thành sáu phe phái, lòng tín nhiệm
lẫn nhau cũng không mạnh mẽ. Đặc biệt đội ngũ của Nhạc Trọng cùng bộ đội của Tô Đông Minh chẳng khác như nước với lửa, bởi vậy đại quân tám ngàn người chia thành sáu đường chiến đấu cùng thi đàn trong SSY huyện.
Nhạc Trọng cùng quân đội SSY thị đề phòng lẫn nhau, cũng hình thành cục diện lợi dụng lẫn nhau. Tang thi vốn là đại địch của nhân loại, hơn
trăm vạn tang thi trong SSY huyện chẳng những là địch nhân của SSY thị cũng là địch nhân của Nhạc Trọng. Nếu người sống sót trong SSY thị bị
tiêu diệt, như vậy mục tiêu kế tiếp của tang thi chỉ sợ sẽ là căn cứ của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng lĩnh quân một đường đi tới, cuối cùng lưu lại tại Hổ Khẩu Hạp.
Hổ Khẩu Hạp là một con đường chủ yếu đi thông SY huyện, muốn đi thông
qua Hổ Khẩu Hạp phải đi thông hai tòa núi nhỏ cao chừng mười thước, con
đường nhỏ hẹp chỉ cho phép hai chiếc xe tải thông qua, dễ thủ khó công,
thật sự là chỗ trọng yếu phòng thủ tốt nhất.
Khi gần đến Hổ Khẩu Hạp, Nhạc Trọng để cho chiến sĩ nhất doanh cùng nhị
doanh của đệ nhất đoàn dự bị xây dựng công sự ngay tại chỗ. Từng vòng
lưới sắt, một mảnh dây thép giăng đầy mặt đất, một dãy hàng rào bằng gỗ, thật nhiều hầm hố rất nhanh xuất hiện bên trong Hổ Khẩu Hạp kia.
Trên hai ngọn núi nhỏ gần bên Hổ Khẩu Hạp Nhạc Trọng cũng phái binh
nhanh chóng chiếm lĩnh, phòng ngừa tang thi leo qua núi công phá phòng
tuyến nơi này.
Sau khi Nhạc Trọng mang binh đi vào Hổ Khẩu Hạp, liền đem quyền chỉ huy
chuyển giao cho Từ Chính Cương. Từ Chính Cương là một gã quân nhân vô
cùng xuất sắc, sau tận thế hắn đã trải qua nhiều cuộc chiến đấu cùng
tang thi và thú biến dị, muốn chỉ huy một cuộc chiến phòng ngự sẽ
không thành vấn đề.
Bản thân Nhạc Trọng đi tới trung tâm chỉ huy của lục quân liên hợp, năm đầu sỏ quân đội đều đang ở trong này.
Trên bầu trời có phi cơ trinh sát không người lái đang điều tra, làm cao tầng quân đội chỉ cần ở bên trong trung tâm chỉ huy phát ra mệnh lệnh
là được, cuộc chiến còn lại tự nhiên có bộ hạ tiến hành chỉ huy chiến
đấu.
Nhạc Trọng cũng từng lấy được xe chỉ huy cùng phi cơ trinh sát không
người lái, nhưng dưới trướng của hắn không có binh lính kỹ thuật điều
khiển loại trang bị này. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn trang bị công nghệ
cao kia nằm mốc meo trong kho hàng của mình mà thôi.
Tô Đông Minh nhìn thấy hắn đi vào, hừ lạnh một tiếng quay đầu đi, không hề nhìn hắn thêm lần nào.
Lúc này thực lực trong tay Nhạc Trọng đã vượt xa Tô Đông Minh, Tô Đông
Minh chỉ có thể thông qua thủ đoạn nho nhỏ phát tiết bất mãn đối với
hắn. Về phần hành động ngay mặt khiêu khích Nhạc Trọng ngu xuẩn như vậy
hắn sẽ không làm.
Trầm Hoành Dương nhìn thấy Nhạc Trọng đi vào, hòa ái cười nói:
- Nhạc Trọng, anh đã đến rồi, chuẩn bị xong chưa?
Lần này Nhạc Trọng đồng ý xuất binh lực nhiều như vậy thật sự vượt ngoài sự suy đoán của Trầm Hoành Dương, bởi vậy hắn đối với Nhạc Trọng cũng
sinh ra một tia hảo cảm.
Nhạc Trọng cười nói:
- Bên tôi đã chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể xuất động!
Trầm Hoành Dương liếc mắt nhìn hắn thật sâu, nói:
- Như vậy chúng ta bắt đầu đi!
- Bắt đầu tiến công!
Sáu cự đầu bên trong trung tâm chỉ huy cùng phát ra mệnh lệnh, sáu lộ
đại quân dưới trướng bọn họ liền hướng thi đàn trong SSY huyện mãnh
liệt tiến công.
Từng khẩu pháo điên cuồng phụt ra ngọn lửa hừng hực, đạn pháo rơi vào
bên trong thi đàn dày đặc, đem từng tảng lớn thi đàn trực tiếp nổ thành
thịt vụn.
Vô luận là tang thi L1 lực lớn vô cùng, hoặc là tang thi L2 đao thương
bất nhập, hay tang thi S2 hành động nhanh nhẹn như cơn gió ở trong đạn
pháo dày đặc đều bị tạc thành bốn năm mảnh, tổn thất thảm trọng.
Sau khi chứng kiến được trang bị cùng thực lực của bộ đội Nhạc Trọng,
toàn bộ mọi người trong SSY thị đều cảm thấy may mắn vì không phát sinh chiến tranh cùng hắn. Với trang bị vũ khí trong tay hắn mà xem, cuộc
chiến giữa đôi bên cho dù chiến thắng được Nhạc Trọng cũng sẽ bị tổn
thất thảm trọng.
Tuy rằng trang bị không phải là nhân tố quyết định cho sức chiến đấu của một đội ngũ, nhưng là tuyệt đối là nhân tố thập phần trọng yếu. Quân
đội cùng đẳng cấp một bên dùng súng trường đối kháng cùng xe tăng đại
pháo cơ hồ là chuyện không thể nào.
- Nhạc đoàn trưởng, mời anh dựa theo ước định trước đó của chúng ta, xuất binh tiêu diệt tang thi!
Bộ đội của Nhạc Trọng vừa đến, quân đội liền phái ra sứ giả đến thúc giục Nhạc Trọng xuất binh.
- Đã biết, anh về nói cho Trầm sư trưởng, tôi sẽ ra binh!
Nhạc Trọng nói thẳng với sứ giả kia.
Tô Đông Minh cùng Nhạc Trọng đối chiến một trận, khiến xe tăng cùng trực thăng võ trang của hắn bị Nhạc Trọng phá hủy đại bộ phận, chiến sĩ tinh nhuệ cơ hồ bị tiêu diệt cả một doanh. Thực lực của hắn tổn hao nhiều,
địa vị giảm mạnh trong quân đội, hiện tại đã trở thành phó sư trưởng. Mà sư trưởng lại là Trầm Hoành Dương có thực lực hùng hậu nhất.
Đương nhiên ba cự đầu còn lại trong quân đội trong tay chỉ nắm giữ binh
lực chừng một đoàn, nhưng người người đều có danh hiệu phó sư trưởng.
Sau khi sứ giả rời đi, Nhạc Trọng gọi Quách Tuyền tới gặp mặt:
- Quách Tuyền, nơi này là đường lui của chúng ta. Nếu nơi này bị người
chiếm lĩnh huynh đệ bốn doanh chúng ta sẽ gặp nguy hiểm bị người tiêu
diệt. Lần này tôi mang binh quét sạch tang thi, anh nhất định phải chặt
chẽ bảo vệ nơi này, không có vấn đề chứ?
Lần này xuất chinh Nhạc Trọng chỉ tính toán mang theo bộ đội bốn doanh
đi chiến đấu, đệ nhất doanh tinh nhuệ nhất trong huyện Trữ Quang vẫn bị
hắn lưu lại thủ SY thị, ứng đối trạng huống có thể đột nhiên phát sinh.
Bên trong tận thế, việc gì cũng có thể xảy ra. Nhạc Trọng cũng không
muốn chứng kiến mình ở phía trước tác chiến, đường lui phía sau bị người cắt đứt.
Quách Tuyền nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, vẻ mặt kiên nghị lớn tiếng đáp:
- Không có vấn đề đoàn trưởng, cho dù liều mạng của tôi, tôi cũng sẽ thủ vững ở nơi này!
Quách Tuyền đã trải qua rất nhiều cuộc chiến đấu, từ một người sống sót
bình thường trưởng thành phó doanh trưởng đệ nhất doanh huyện Trữ Quang. Hiện tại hắn đã là một gã quân nhân ưu tú, chiến tranh chính là sân
huấn luyện tốt nhất, nó làm cho một người bình thường ở trong thời gian
ngắn ngủi chưa đầy hai tháng trưởng thành là một gã quan chỉ huy ưu tú.
Nhạc Trọng lưu lại Quách Tuyền, mang theo đệ nhị, đệ tam, đệ tứ doanh
của huyện Trữ Quang cùng đệ bát doanh tại SSY thị, chiến sĩ trong đặc
chiến doanh cùng bộ đội của năm đầu sỏ quân đội SSY thị hướng SSY
huyện đi tới.
Bên quân đội SSY thị cũng điều động đại quân vượt qua năm ngàn người, hướng SSY huyện đẩy mạnh.
Bởi vì nhiên liệu thiếu hụt, ngoại trừ xe pháo, bộ binh chiến xa cùng xe thiết giáp, những chiến sĩ còn lại chỉ dùng đôi chân hành quân.
Quân đội SSY thị luôn tiến về SSY huyện, tang thi trong đại bộ phận
thôn trấn trên đường đi qua toàn bộ đều bị họ xử lý, đội ngũ Nhạc Trọng
hành quân cũng thập phần thuận lợi.
Hai ngày sau, đội ngũ Nhạc Trọng đã đi tới cách thi đàn SSY huyện chừng mười cây số.
Trong đại quân tám ngàn người phân thành sáu phe phái, lòng tín nhiệm
lẫn nhau cũng không mạnh mẽ. Đặc biệt đội ngũ của Nhạc Trọng cùng bộ đội của Tô Đông Minh chẳng khác như nước với lửa, bởi vậy đại quân tám ngàn người chia thành sáu đường chiến đấu cùng thi đàn trong SSY huyện.
Nhạc Trọng cùng quân đội SSY thị đề phòng lẫn nhau, cũng hình thành cục diện lợi dụng lẫn nhau. Tang thi vốn là đại địch của nhân loại, hơn
trăm vạn tang thi trong SSY huyện chẳng những là địch nhân của SSY thị cũng là địch nhân của Nhạc Trọng. Nếu người sống sót trong SSY thị bị
tiêu diệt, như vậy mục tiêu kế tiếp của tang thi chỉ sợ sẽ là căn cứ của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng lĩnh quân một đường đi tới, cuối cùng lưu lại tại Hổ Khẩu Hạp.
Hổ Khẩu Hạp là một con đường chủ yếu đi thông SY huyện, muốn đi thông
qua Hổ Khẩu Hạp phải đi thông hai tòa núi nhỏ cao chừng mười thước, con
đường nhỏ hẹp chỉ cho phép hai chiếc xe tải thông qua, dễ thủ khó công,
thật sự là chỗ trọng yếu phòng thủ tốt nhất.
Khi gần đến Hổ Khẩu Hạp, Nhạc Trọng để cho chiến sĩ nhất doanh cùng nhị
doanh của đệ nhất đoàn dự bị xây dựng công sự ngay tại chỗ. Từng vòng
lưới sắt, một mảnh dây thép giăng đầy mặt đất, một dãy hàng rào bằng gỗ, thật nhiều hầm hố rất nhanh xuất hiện bên trong Hổ Khẩu Hạp kia.
Trên hai ngọn núi nhỏ gần bên Hổ Khẩu Hạp Nhạc Trọng cũng phái binh
nhanh chóng chiếm lĩnh, phòng ngừa tang thi leo qua núi công phá phòng
tuyến nơi này.
Sau khi Nhạc Trọng mang binh đi vào Hổ Khẩu Hạp, liền đem quyền chỉ huy
chuyển giao cho Từ Chính Cương. Từ Chính Cương là một gã quân nhân vô
cùng xuất sắc, sau tận thế hắn đã trải qua nhiều cuộc chiến đấu cùng
tang thi và thú biến dị, muốn chỉ huy một cuộc chiến phòng ngự sẽ
không thành vấn đề.
Bản thân Nhạc Trọng đi tới trung tâm chỉ huy của lục quân liên hợp, năm đầu sỏ quân đội đều đang ở trong này.
Trên bầu trời có phi cơ trinh sát không người lái đang điều tra, làm cao tầng quân đội chỉ cần ở bên trong trung tâm chỉ huy phát ra mệnh lệnh
là được, cuộc chiến còn lại tự nhiên có bộ hạ tiến hành chỉ huy chiến
đấu.
Nhạc Trọng cũng từng lấy được xe chỉ huy cùng phi cơ trinh sát không
người lái, nhưng dưới trướng của hắn không có binh lính kỹ thuật điều
khiển loại trang bị này. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn trang bị công nghệ
cao kia nằm mốc meo trong kho hàng của mình mà thôi.
Tô Đông Minh nhìn thấy hắn đi vào, hừ lạnh một tiếng quay đầu đi, không hề nhìn hắn thêm lần nào.
Lúc này thực lực trong tay Nhạc Trọng đã vượt xa Tô Đông Minh, Tô Đông
Minh chỉ có thể thông qua thủ đoạn nho nhỏ phát tiết bất mãn đối với
hắn. Về phần hành động ngay mặt khiêu khích Nhạc Trọng ngu xuẩn như vậy
hắn sẽ không làm.
Trầm Hoành Dương nhìn thấy Nhạc Trọng đi vào, hòa ái cười nói:
- Nhạc Trọng, anh đã đến rồi, chuẩn bị xong chưa?
Lần này Nhạc Trọng đồng ý xuất binh lực nhiều như vậy thật sự vượt ngoài sự suy đoán của Trầm Hoành Dương, bởi vậy hắn đối với Nhạc Trọng cũng
sinh ra một tia hảo cảm.
Nhạc Trọng cười nói:
- Bên tôi đã chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể xuất động!
Trầm Hoành Dương liếc mắt nhìn hắn thật sâu, nói:
- Như vậy chúng ta bắt đầu đi!
- Bắt đầu tiến công!
Sáu cự đầu bên trong trung tâm chỉ huy cùng phát ra mệnh lệnh, sáu lộ
đại quân dưới trướng bọn họ liền hướng thi đàn trong SSY huyện mãnh
liệt tiến công.
Từng khẩu pháo điên cuồng phụt ra ngọn lửa hừng hực, đạn pháo rơi vào
bên trong thi đàn dày đặc, đem từng tảng lớn thi đàn trực tiếp nổ thành
thịt vụn.
Vô luận là tang thi L1 lực lớn vô cùng, hoặc là tang thi L2 đao thương
bất nhập, hay tang thi S2 hành động nhanh nhẹn như cơn gió ở trong đạn
pháo dày đặc đều bị tạc thành bốn năm mảnh, tổn thất thảm trọng.