Băng giáp trên đầu ngạc quy bị thiêu hủy hầu như không còn, nó lập tức đem đầu rúc vào trong mai rùa, điều động băng lực còn sót lại đem những khe hở trên mai rùa ngăn chặn.
Nhạc Trọng liều lĩnh thúc giục ma viêm thiêu hủy băng lực trên những khe hở kia, đem băng bích trực tiếp hòa tan.
Nhưng băng bích vừa mới hòa tàn lại hình thành, nhưng đã mỏng hơn rất nhiều.
Băng cùng hỏa giằng co hơn mười giây, ma viêm của Nhạc Trọng rốt cục xuyên qua băng bích thiêu hủy lên đầu con ngạc quy kia.
Bị ma viêm thiêu đốt, con ngạc quy vươn ra tứ chi dùng sức chống đất, bắt đầu quay cuồng trên mặt đất.
Nhạc Trọng nhảy xuống khỏi lưng nó, vừa thúc giục ma viêm tiếp tục thiêu đốt đầu ngạc quy vừa dùng Tuần Phục thuật đặt lên trên người của nó.
Băng lực bổn nguyên của ngạc quy bị Nhạc Trọng thiêu hủy sạch sẽ, lại bị ma viêm thiêu đốt không chịu nổi, Tuần Phục thuật vừa rơi xuống trên
người liền nổi lên phản ứng, một phù văn kỳ dị xuất hiện trên trán ngạc
quy, chậm rãi dung nhập vào trong đầu của nó.
Phù văn kia vừa chìm vào trong đầu ngạc quy, Nhạc Trọng liền cảm giác
giữa hắn cùng con cự thú kia liền sinh ra một sự liên hệ kỳ dị.
Trong lòng Nhạc Trọng nhất thời mừng như điên, hắn vốn cho rằng muốn
tuần phục con ngạc quy này chỉ sợ phải hao phí thật nhiều khí lực, thi
triển ít nhất ba lần Tuần Phục thuật mới có thể làm được, không nghĩ tới chỉ dùng một lần đã đem con ngạc quy này tuần phục trở về.
Nhạc Trọng lập tức thu lại ma viêm, hiện tại ngạc quy đã là sủng vật của hắn, hắn cũng không muốn gây thương tổn cho sủng vật của mình.
Nhạc Trọng thu lại ma viêm, con ngạc quy liền bò tới trước mặt hắn.
Con ngạc quy dựa trước người hắn cúi đầu xuống hướng hắn tỏ vẻ thần phục.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn con ngạc quy, chỉ thấy trong mắt nó tràn ngập
mỏi mệt, vừa rồi nó tiêu hao rất nhiều lực lượng bổn nguyên, đã đại
thương nguyên khí.
Thanh sắc niêm dịch của hắc ngư cùng băng sơn lẫn tường băng của ngạc
quy đều là đòn sát thủ mà chúng nó tiêu hao thật nhiều lực lượng bổn
nguyên ngưng tụ ra tới, mỗi thủ đoạn đều uy lực bất phàm. Nhưng sau khi
tiêu hao thật nhiều lực lượng bổn nguyên, chúng sẽ trở nên vô cùng yếu
ớt, bởi vậy nếu bình thường không gặp được địch nhân đáng sợ chúng sẽ
không sử dụng lực lượng bổn nguyên đi đối địch.
Bởi vì Nhạc Trọng cầm ống phóng rốc két phản xe tăng trong tay đi đối
phó hai con thú biến dị khác, vì vậy ngạc quy phải tiêu hao thật
nhiều lực lượng bổn nguyên để đối phó với hắn.
- Tên của ngươi gọi là tiểu Quy đi!
Nhạc Trọng nhìn con ngạc quy lớn như một tòa nhà lầu, hết sức hài lòng
đặt cho nó một cái tên vô cùng đơn giản. Hắn thật sự không có thiên phú
trong việc đặt tên, chỉ đặt cái tên vô cùng giản dị, chỉ cần có thể dùng kêu gọi là xong.
Con ngạc quy gật gật đầu, tiếp nhận tên gọi. Thú biến dị nhị giai đã
có chút trí tuệ, sau khi bị hắn thu phục thì tâm linh tương thông với
hắn, có thể nghe hiểu được một chút ngôn ngữ nhân loại.
Nhạc Trọng nhìn ngạc quy, ánh mắt chớp động vẻ hưng phẫn lẫn vui mừng vô hạn, đây chính là thú biến dị nhị giai, vô cùng cường đại, ngay cả
hỏa tiễn cũng có thể ngăn cản được. Có được con thú biến dị nhị giai
này, Tư Giang sẽ trở thành kho lương thiên nhiên vô tận của Nhạc Trọng.
Có tiểu Quy hỗ trợ, chỉ cần Nhạc Trọng mệnh lệnh thì tài nguyên trong
sông đều trở thành của cải của hắn. Đồng dạng chỉ cần hắn ra lệnh, sẽ
không có bất kỳ ai có thể tùy tiện đi xuống săn bắt tài nguyên trong
sông.
Nhạc Trọng nhìn thấy ánh mắt uể oải của tiểu Quy, trực tiếp lấy ra hai viên tinh hạch của hắc ngư nhị giai.
Tiểu Quy nhìn thấy tinh hạch của hắc ngư nhị giai, ánh mắt sáng lên, lè
lưỡi cuốn lấy liền đem hai viên tinh thạch quấn vào trong miệng.
Nhạc Trọng cũng không phát hiện tinh hạch có tác dụng gì đối với nhân
loại, nhưng tinh hạch lại có tác dụng rất lớn đối với thú biến dị. Sở dĩ tiểu Thanh có thể nhanh chóng tiến hóa thành Thanh Vũ Ưng nhị giai
đó là bởi vì Nhạc Trọng đã cho nó cắn nuốt rất nhiều tinh hạch, bên
trong còn có hắc lân hung trư nhị giai, tinh hạch của rắn nước biến dị
nhị giai, nhờ vậy nó mới có thể nhanh chóng tiến hóa thành thú biến
dị nhị giai.
Sau khi tiểu Quy cắn nuốt hai viên tinh hạch hắc ngư nhị giai, trong hai mắt hiện ra một tia thần thái, lực lượng bổn nguyên của nó cũng bắt đầu nhanh chóng khôi phục.
Nhạc Trọng nhìn tiểu Quy đã khôi phục thần thái, nhảy lên đầu nó ra lệnh:
- Tiểu Quy, tiến lên giải quyết chúng cho ta!
Tiểu Quy nghe được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, chợt đi nhanh tới chỗ đàn cua lẫn đàn tôm biến dị phía trước.
Tốc độ của tiểu Quy không nhanh, nhưng chỉ là khi so sánh với thú biến dị cùng giai trên lục địa. Dù sao nó cũng là thú biến dị nhị giai,
thân thể lớn vô cùng, mỗi khi bước ra một bước tương đương nhân loại đi
vài chục bước, tốc độ hành động bình thường của nó đã có thể so sánh
được với tốc độ gấp sáu lần của cường hóa giả bình thường. Một khi toàn
lực phát động tốc độ của nó có thể so sánh gấp chín lần cường hóa giả
bình thường.
Tiểu Quy một đường nghiền áp đi qua, mà những đàn cua lẫn đàn tôm biến dị bị nó nghiền áp đều biến thành thịt vụn.
Hai đàn thú biến dị mất đi vương giả bổn tộc áp chế, đều hướng tiểu
Quy phát động công kích. Nhưng tuy rằng kìm của chúng cực kỳ sắc bén
nhưng không cách nào phá vỡ lân giáp của thú biến dị nhị giai, không
hề tạo thành chút thương tổn đối với nó.
- Đó là quái vật gì…
- Trời ạ, không ngờ có loại quái vật như thế…
- …
Chiến sĩ đệ bát doanh canh giữ ở gần đường Hưng Long thấy được tiểu Quy
khổng lồ như nhà lầu, trong mắt mỗi người tràn ngập kinh hãi, quái vật
như vậy có lực lượng lớn đến thế nào liền có thể nghĩ.
- Nhạc lão đại, đó là Nhạc lão đại!
- Nhạc đội đang ở trên lưng nó, chính là Nhạc đội!
- Không thể nào, ngay cả loại quái vật kia cũng bị hắn khuất phục được sao?
- …
Chiến sĩ đệ bát doanh cùng chiến sĩ đặc chiến doanh đều nhìn thấy Nhạc
Trọng đứng trên lưng ngạc quy, nhất thời sĩ khí đều bốc lên cao.
Vô số viên đạn trút xuống trên đàn cua cùng đàn tôm biến dị, bắn xuyên qua thân thể của chúng.
Các chiến sĩ đặc chiến doanh vọt ra chém giết thú biến dị, tuy rằng
những thú biến dị này có thể cung cấp cho họ linh quang thật ít,
nhưng tích ít thành nhiều cũng là một việc khó bỏ qua.
Nhạc Trọng thúc giục tiểu Quy hướng mấy chục con tôm tinh anh cùng cua
tinh anh biến dị đang liều mạng chém giết lẫn nhau đi tới.
Tiểu Quy rất nhanh liền bò tới trước hai đàn thú biến dị, mở ra miệng
rộng, một ngụm đã đem đầu của một con tôm tinh anh biến dị cắn rụng,
răng rắc nhai lên.
Hai đàn thú biến dị tinh anh chứng kiến con ngạc quy bá chủ trong
sông đi tới, lập tức hướng bốn phương tám hướng bỏ trốn. Những con thú
biến dị tinh anh đã có được chút trí tuệ, chúng nó có thể cảm giác
được trên người ngạc quy tản ra uy áp cường đại của thú biến dị nhị
giai. Không có ngoại lực can thiệp vào, chúng nó căn bản không đề lên
nổi dũng khí chiến đấu cùng với nó.