Bộ chỉ huy
quân Thái có ba mươi quân Thái chạy ra ngoài. Trong đó chín tên mang
theo trang bị hết sức kỳ lạ, bọn họ cầm cung tiễn trong tay, là Lang Nha bổng cực lớn, còn có thuẫn thép to lớn, trong thân thể tràn ngập sát
khí và bưu hãn người thường khó có được.
Đây là chín tên cao thủ Lang Nha doanh của quân Thái, chuyên môn phụ trách bảo hộ bộ chỉ huy quân Thái không bị cao thủ ám sát.
Chín cao thủ Lang Nha doanh vừa mới hiện thân, Nhạc Trọng không có chút
gì do dự dùng súng chống tăng pf98 120 li bắn qua đám cao thủ quân Thái.
Ánh lửa lóe lên, tên cao thủ Lang Nha doanh cầm thuẫn thép bị bắn trúng, phát ra âm thanh nổ tung cực lớn. Tên cao thủ Lang Nha doanh này chưa
phát huy tác dụng gì đã bị Nhạc Trọng một pháo bắn chết, cây bỗng rơi
xuống.
- Đáng chết!
Một tên cao hai mét, tên đại hán cầm thuẫn théo giống như xe tăng lao thẳng tới trước.
Bốn tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn phát động kỹ năng lao tới trước,
vây quanh hai bên, cầm súng không ngừng bắn phá Nhạc Trọng.
Một người cường hóa biến thân thành hiệp sĩ rừng nhiệt đới, gỡ cốt cung
sau lung ra, trực tiếp bắn một mũi tên về phía Nhạc Trọng. Tuy không
phải rừng nhiệt đới làm cho sức chiến đấu của hắn hạ thấp, nhưng mà vẫn
vô cùng khủng bố.
Tên người cường hóa khác khởi động kỹ năng thao túng đại địa, một cây gai đất từ đất mọc lên, đâm về phía Nhạc Trọng.
Một tên người cường hóa hai tay bắn ra hỏa diễm, hai chưởng của hắn hợp
lại và xuất hiện một cây trường mâu lớn. Hắn dùng lực ném một cái, viêm
mâu không ngừng lao thẳng tới Nhạc Trọng.
Tuy bị Nhạc Trọng động thủ miểu sát một tên đồng đội, nhưng mà tám tên
cao thủ của Lang Nha doanh hơn cấp 30 liên thủ đủ chém giết cường giả
cấp 50.
Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, thân hình chớp động, không ngừng né qua gai đất đâm tới. Đồng thời trong tay hắn ánh đao lóe lên, một đao
bổ lên mũi tên. Từ trong mũi tên bộc phát sức lực to lớn, làm hắn bay ra sau sáu bảy mét, nhưng mà mũi tên cũng bị hắn bắn nát bấy.
Cơ hồ trong chớp mắt Nhạc Trọng hạ xuống đất, viêm mâu đã hiện ra trước
mặt, thoáng cái đâm vào phần bụng của Nhạc Trọng, hỏa diễm kinh khủng
bộc phát ra ngoài, hoàn toàn bao phủ lấy Nhạc Trọng.
Viêm mâu này mới là đòn tuyệt sát của đội ngũ Lang Nha doanh tinh nhuệ. Không có bao nhiêu người ngăn cản được chiêu này cả.
- Chết rồi sao?
Tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn vứt bỏ súng, thay đổi một thanh dao
găm, nhìn qua Nhạc Trọng bị lửa thôn phệ và trong nội tâm có chút buông
lỏng.
Còn trong nội tâm đám chiến sĩ Lang Nha doanh còn lại cho dù đánh với
đối thủ nào. Chỉ cần chín người bọn họ liên thủ là đánh chết, cho nên vô cùng tự tin.
Phanh một tiếng súng vang lên, tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn bị bắn vào đầu, thi thể không đầu rơi ra sau mười thước.
Ánh mắt của mọi người biến đổi nhìn qua phía trước, chỉ thấy trong ánh
lửa xuất hiện một tên người cường hóa bị lửa bao phủ bay đi.
Tên người cường hóa quân Thái nhìn thấy người của mình bị hỏa diễm bao phủ, trong mắt tràn ngập vô cùng kinh hãi:
- Làm sao có thể chữ? Hắn bị hỏa diễm của tôi thôn phệ. Hắn cũng là người cường hóa thao túng hỏa diễm sao?
Toàn thân của Nhạc Trọng có ma viêm đáng sợ quấn quanh, ánh mắt lạnh như băng, giống như ma thần nhìn qua tên chiến sĩ biến thân thành hiệp sĩ
rừng nhiệt đới và tên người cường hóa thao túng đại điện, một ngón tay
điểm qua. Hai đạo hỏa diễm hiện ra ngoài, trong một chớp mắt đã bắn vào
đầu của hai tên này, hỏa diễm khủng bố đốt rụi hai người này.
Nhìn thấy Nhạc Trọng hời hợt đuổi giết ba tên tinh anh Lang Nha doanh
cao hơn cấp 30, năm tên tinh anh của Lang Nha doanh còn lại nội tâm run
lên, vô cùng sợ hãi.
Tên đại hán cao hai mét cầm đầu gào lên.
- Tiêu diệt hắn! ! Không tiêu diệt hắn thì chúng ta phải chết!
Tên đại hán khôi ngô này chưa rống xong, Thiểm Điện từ sau lưng lặng lẽ bổ nhào qua phía hắn, một ngụm cắn vào đầu của tên này.
Thi thể không đầu của tên đại hán ngã xuống.
Tên đại hán khôi ngô vừa chết, bốn tên tinh anh của Lang Nha doanh đã
không còn tâm tư chiến đấu, bọn chúng điên cuồng bỏ chạy ra bốn phương
tám hướng. Về phần quan chỉ huy bọn họ bảo vệ cũng không còn ai bảo vệ
cả.
Nhạc Trọng nhìn tên người cường hóa thao túng hỏa diễm, giơ gai độc lên lạnh lùng nhắm vào hắn.
- Đừng giết tôi ! Tôi đầu hàng! ! Tôi đầu hàng! !
Trong nội tâm tên người cường hóa khống chế hỏa diễm lạnh lõe, lập tức quỳ trên mặt đất hai tay giơ lên đầu đau khổ hét lên.
Nhạc Trọng tiện tay hai phát oanh bạo hai gã khác trốn chết Lang Nha
doanh chiến sĩ đầu lâu, sau đó lạnh lùng chằm chằm vào tên kia có thể
thao túng hỏa diễm cường hóa người nói:
- Biết nói tiếng Trung sao? Vậy miễn cho ngươi tội chết!
Tuy Nhạc Trọng không nghe hiểu nói gì, nhưng mà quỳ trên mặt đất và hai
tay giơ cao lên đầu đầu hàng vẫn biết rõ. Hắn lúc này mới tha cho tên
thao túng hỏa diễm này một mạng.
Vệ Trữ Quốc quỳ trên mặt đất đau khổ nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn.
- Tôi biết tiếng Trung! Tôi tên là Trữ Trữ Quốc! ! Tôi là con lai. Đừng giết tôi, tha mạng cho tôi!
Vệ Trữ Quốc đúng là con lai. Trước tận thế hắn là tiểu thương nhân
chuyên qua lại biên giới buôn bán. Gặp người nói tiếng người, gặp quỷ
nói chuyện ma quỷ. Hắn thời điểm làm thủ hạ của Ngô Nham Hoành kiếm cơm, hắn thuần túy là người Thái Lan. Nhìn thấy Nhạc Trọng thì hắn nói là
con lai Trung Quốc.
- Đứng lên!
Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Vệ Trữ Quốc sau đó ném qua một khẩu súng trường, tiến lên phòng chỉ huy.
Vệ Trữ Quốc tâm niệm thay đổi thật nhanh và nhìn qua Thiểm Điện cắn mất
đầu một tên tinh anh của Lang Nha doanh. Trong nội tâm khẽ run rẩy,
không có tạp niệm gì, đi theo sau lưng Nhạc Trọng.
Những quan chỉ huy người Thái này phần lớn là người bình thường hoặc là
người cường hóa cấp thấp, tốc độ chạy trốn của bọn họ kém xa tốc độ Nhạc Trọng truy kích, dễ dàng bị Nhạc Trọng đuổi theo!
Nhạc Trọng cũng không có nói nhảm với quan chỉ huy quân Thái, trực tiêu diệt là được.
Vệ Trữ Quốc nhìn qua Nhạc Trọng không quan tâm chém giết người đơn giản như vậy. Trong nội tâm cũng có chút phát lạnh.
Tiêu diệt mười mấy tên quan chỉ huy, trong doanh địa quân Thái cũng chỉ còn lại đám mèo biến dị đang hưởng thụ chiến lợi phẩm.
Nhạc Trọng mang theo Vệ Trữ Quốc đi vào trung tâm chỉ huy, chỉ thấy một
bộ đàm không ngừng vang lên âm thanh chất vấn đầy lo lắng.
Nhạc Trọng nhìn qua bộ đàm và nhìn qua Vệ Trữ Quốc hỏi:
- Bọn chúng nói gì?
Vệ Trữ Quốc cẩn thận từng li từng tí nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo:
- Đại nhân. Bọn họ là người doanh thứ bảy. Bọn họ hỏi tổng bộ có chuyện gì?
Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:
- Rất tốt! ! Anh bây giờ nói cho bọn họ biết. Có ba doanh võ trang không rõ tấn công vào trung tâm chỉ huy, bảo bọn họ rút lui về, bảo hộ trung
tâm chỉ huy. Bằng không thì đường lui của bọn họ sẽ bị chặt đứt.
Trong nội tâm Vệ Trữ Quốc rùng mình, không có chút do dự đáp:
- Vâng!
Nói xong Vệ Trữ Quốc chợt dùng tiếng Thái Lan điên cuồng gào thét trong
bộ đàm, hơn nữa ra lệnh cho doanh thứ bảy ngừng tấn công lui về.