Nhạc Trọng
đứng thẳng trên một vách núi bên kia, con heo Hắc Lân Hung Trư vồ hụt,
chân của nó đạp vào không trung, thân thể của nó mất thăng bằng và rơi
xuống núi.
Con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai kia vừa rơi xuống vách núi thì đuôi heo của nó cũng vỗ lên người của Nhạc Trọng, sức lực lớn mạnh mẽ làm
cho bên ngoài cốt khải bị nát bấy, Nhạc Trọng cũng bị một quất này làm
gãy xương sườn, phun ra một ngụm máu tươi, cũng rơi xuống vách núi.
Vách núi cao tới mấy trăm mét, nếu là Nhạc Trọng từ mấy trăm mét rơi thẳng xuống vực sẽ bị ngã chết.
Thời điểm Nhạc Trọng rơi xuống vách núi không lâu, tâm niệm của hắn vừa
động, hắn đâm một gai xương bén nhọn vào trong vách núi, chèo chống thân thể không cho hắn rơi tự do xuống vách núi.
Con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai vô cùng hung lệ kia từ khi Nhạc Trọng bên người bay xuống, nó rơi tự do ngã xuống vách núi.
Giắt ở giữa không trung, Nhạc Trọng cố nén đau đớn từ xương cốt của
mình, lập tức móc cỏ cứu mạng ra nghiền nát, hai tay của hắn có gai
xương bắn ra, chậm rãi bò lên vách núi. Hắn muốn trước tiên biết rõ con
Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai như xe tăng kia có chết hay không.
Từ trên vách núi một trăm mét nhìn xuống, Nhạc Trọng nhìn thấy con Hắc
Lân Hung Trư biến dị cấp hai té trên mặt đất, cũng không nhúc nhích. từ
trong miệng của nó phun ra từng ngụm máu tươi.
Xa xa, Nhạc Trọng móc một khẩu súng trường ra liên tục bắn về phía Hắc
Lân Hung Trư. Những viên đạn kia bắn lên người của Hắc Lân Hung Trư thì
bị đẩy lùi ra xa xa.
Lúc này đây con heo này không có nhúc nhích nữa, hiển nhiên đã tử vong.
Thấy một màn như vậy, trong nội tâm Nhạc Trọng có chút buông lỏng một
hơi, đồng thời sau một khắc trong nội tâm cuồng hỉ. Thân thể Hắc Lân
Hung Trư này là bảo vật đấy, lân giáp có thể ngăn cản được cả thức súng máy hạng nặng của chiến xa bộ binh. Đó là lân giáp mạnh nhất mà Nhạc
Trọng nhìn thấy, nếu như chế thành giáp da thì phòng ngự siêu cường.
Trong nội tâm Nhạc Trọng nóng lên, cố nén đau đớn, hai tay của hắn có gai xương bắn ra ngoài, chèo chống hắn bò xuống vách núi.
Thoáng cái xuống dưới vách núi, Nhạc Trọng nhanh chóng bò tới chỗ của
con Hắc Lân Hung Trư, hắn dùng ám ma đao chém lên đầu của con Hắc Lân
Hung Trư biến dị cấp hai kia.
Chỉ là Nhạc Trọng dùng hết toàn lực dùng chuôi ám ma đao này chém lên
đầu lâu của Hắc Lân Hung Trư chỉ lưu lại một vết ngấn màu bạc trên lân
giáp của Hắc Lân Hung Trư, ngay cả phá chút da cũng không được.
- Quả là thế!
Nhạc Trọng nhướng mày, suy nghĩ một hồi thì phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn hỏa diễm đỏ thẫm hiện ra trong tay của hắn.
Nhạc Trọng nhìn qua đoàn ma viêm này, ý niệm khẽ động, nương theo lấy
tinh thần và thể lực của hắn không ngừng tiêu hao, đoàn hỏa diễm đỏ thẫm này không ngừng áp súc, vào lúc áp súc tiêu hao tinh thần và thể lực
còn một ít thì đoàn hỏa diễm này ngưng tụ ta một hỏa cầu bằng ngón tay
cái.
Nhạc Trọng đầu đầy mồ hôi, một ngón tay đâm vào phần lưng của Hắc Lân
Hung Trư, ma viêm này đốt cháy phần da lưng của Hắc Lân Hung Trư, rốt
cục đốt ra miệng vết thương lớn.
Nhạc Trọng dùng ma viêm to bằng ngón cái này cắt dọc phần lưng của Hắc
Lân Hung Trư, rốt cục đốt tới mức đủ một lổ hỏng cho ám ma đao vào.
Sau khi làm xong chuyện này thì Nhạc Trọng rốt cục buông lỏng một hơi,
lúc này hắn mới tiêu hao nhiều tinh thần và thể lực gần hết.
Biến dị thú khi còn sống thì sức khôi phục vô cùng cường đại, Nhạc Trọng dùng ống phóng rốc-két oanh kích vào đầu của Hắc Lân Hung Trư cũng chỉ
sinh ra một miệng vết thương nhỏ bây giờ đã khép lại, mà ngay cả lân
phiến cũng sinh ra lần nữa.
Nhạc Trọng cũng thăm dò muốn bằng vào kỹ năng ma viêm áp súc cắt da của Hắc Lân Hung Trư là chuyện thập phần khó khăn.
Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, từ trên phần lưng hao nhảy xuống mặt đất,
lẳng lặng nghỉ ngơi hai mươi phút khôi phục thể lực và tinh thần lực.
Hai mươi phút qua đi, Nhạc Trọng nhanh chóng cùng bạch cốt hai người nhảy tới trước mặt của Hắc Lân Hung Trư.
Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, bạch cốt nằm rạp trên mặt đất, thân thể
bắn ra một gai xương, hình thành một cốt giáo trước mặt của Hắc Lân Hung Trư.
Nhạc Trọng nhanh chóng nhảy lên dàn giáo này, rút ám ma đao dùng sức đâm vào trong con mắt của Hắc Lân Hung Trư.
Lúc này đây chuôi ám ma đao sắc bén cũng đâm vào mắt của Hắc Lân Hung Trư được.
Nhạc Trọng cầm ám ma đao trong tay cắt và ưa, rốt cục đem con mắt của
Hắc Lân Hung Trư cắt bỏ, bên trong lộ ra huyết nhục, một mùi máu tươi
khó ngửi truyền vào trong mũi.
Do dự một hồi, Nhạc Trọng tìm kiếm tinh thạch và huyết tinh trong người
của Hắc Lân Hung Trư chiến thắng mùi huyết nhục hôi thối, hắn cầm ám ma
đao không ngừng cắt huyết nhục của Hắc Lân Hung Trư, tiến vào đầu của
Hắc Lân Hung Trư.
Hai mươi phút sau toàn thân của Nhạc Trọng đều là huyết dịch đỏ thẫm của Hắc Lân Hung Trư bắn lên người, trong tay hắn cầm một tinh thạch nhỏ và huyết tinh đỏ thẫm trong tay.
Nhạc Trọng từ trong cơ thể của Hắc Lân Hung Trư leo ra, lập tức nhảy qua một bên tiến vào trong dòng suối tắm rửa, hắn rửa sạch máu và chất nhờn trên người.
Đột nhiên một gai xương của bạch cốt bắn vào hốc mắt của Hắc Lân Hung
Trư, đồng thời nó không ngừng phát động Cốt Đầu Lợi Dụng Thuật liên tục
hút lấy tinh hoa xương cốt của Hắc Lân Hung Trư.
Nhạc Trọng chỉ nhìn qua bạch cốt một cái, liền từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra đồ nướng, phối liệu, trực tiếp lấy ra một khối thịt non của Hắc
Lân Hung Trư và nướng ăn.
Lân giáp bên ngoài người của Hắc Lân Hung Trư vô cùng cứng cỏi, lân giáp này dày mười li và cứng như thép, nhưng mà huyết nhục bên trong lại mềm mại tươi sốt, nhai rất đàn hồi, đã nướng chín thì vô cùng mỹ vị,
Nhạc Trọng thoáng cái ăn ba khối.
- Chúc mừng ngài đạt được cường độ +1 cường hóa!
Sau khi Nhạc Trọng ăn ba khối thịt thì âm thanh nhắc nhở dễ nghe vang lên.
Nghe được tiếng nhắc nhở dễ nghe, Nhạc Trọng sững sờ, trong nội tâm hiện ra ý niệm trong đầu:
- Chẳng lẽ nói ăn huyết nhục của biến dị thú cao cấp sẽ được cường hóa?
Trước đó Nhạc Trọng cũng từng ăn qua thịt biến dị thú rồi, nhưng mà
không có đạt được cường hóa. Ăn uống thịt biến dị thú cao cấp được cường hóa thì hắn còn lần đầu tiên.
Nhạc Trọng nghe được nhắn nhở thì lập tức ăn huyết nhục này, liên tiếp ăn tám khối mới nghe được âm thanh nhắc nhở vang lên.
Tuy Nhạc Trọng không đạt được cường hóa lần nữa, nhưng mà hắn sau khi
ăn huyết nhục này vào thì tốc độ khôi phục tinh thần và thể lực tăng lên một nửa.
- Thật sự là bảo bối nha!