Thủ đoạn chiến đấu cũng rất nhiều, hắn hiện tại việc cấp bách là tăng lực lượng của nữ nhân bản thân mình lên, làm cho các nàng nhiều ra một phần thủ đoạn bảo vệ mình.
Nhạc Trọng nhanh chóng đào huyết tinh và tinh hạch của Hắc Lân Hung Trư và nhanh chóng đi tới kho đạn dược.
Trên đường đi không còn biến dị thú nào xuất hiện, vùng này chính là địa bàn của Hắc Lân Hung Trư, biến dị thú bình thường không dám tiến vào.
Không lâu Nhạc Trọng rốt cục nhìn thấy kho đạn dược tồn tại, đó là một
kho đạn dược cỡ lớn nằm trong núi lớn, một cánh cửa lớn bằng thép ngăn
cản đường đi. Nếu muốn mở kho súng đạn này thì nhất định phải đối phó
cánh cửa bằng thép này.
Nhìn thấy cánh cửa thép này và có mật mã điện tử, nhưng mà Nhạc Trọng
căn bản không thể nào biết mật mã của cánh cửa được, Nhạc Trọng nhanh
chóng đi tới trước cánh cửa to lớn này, duỗi bàn tay lớn ra và một đoàn
ma viêm bỗng nhiên bao phủ cánh cửa này. Cánh cửa thép này bị ma viêm
của Nhạc Trọng không ngừng hòa tan, hóa thành một bãi nước thép chảy
xuống, rất nhanh hòa thành thành cái động lớn trước mặt mọi người.
Kho súng đạn cỡ lớn này thành lập trong núi lớn, bên trong cao tới hai
mươi mét, đồng thời bên ngoài có hình phễu, bên trong lại là không gian
to lớn, có bốn cánh cửa lớn.
- Kỷ Thanh Vũ! Những cánh cửa đóng này giao cho cô!
Nhạc Trọng nhìn qua bốn nhà kho lớn, nhìn qua phía Kỷ Thanh Vũ nói ra.
Ở trong bốn cánh cửa lớn kia có lẽ có một kho đạn, nếu như Nhạc Trọng
sử dụng kỹ năng ma viêm đốt kho thì có khả năng tạo thành nổ lớn.
Kỷ Thanh Vũ tiến lên nhìn qua ổ khóa của kho, trong mắt hiện ra hàn
quang, phát động kỹ năng lưỡi đao cường hóa, một kiếm chém lên ổ khóa
của kho, chặt đứt ổ khóa này.
Trác Nhã Đồng thì trực tiếp đẩy cánh cửa ra nhìn vào trong.
- Thiệt nhiều súng ống đạn được!
Nhạc Trọng vừa nhìn thấy trang bị trong kho thì con mắt sáng ngời, ở
trong rộng chừng năm mươi mét, dài đến trăm mét, bên trong bày biện một
loại đạn dược, nhét đầy súng ống bên trong.
- Súng bán tự động 56?
Nhạc Trọng mở cái gương ra xem xét, khẽ chau mày, chỉ thấy bên trong
chứa súng bán tự động 56 là đồ cổ, trong lòng của hắn sinh ra một tia dự cảm không tốt.
Nhạc Trọng liên tiếp mở vài cái gương hòm, chỉ thấy vũ khí bên trong phần lớn là vũ khí quá hạn đã bị đào thải từ lâu.
Nhạc Trọng lại mở ra một kho lớn, nhìn qua nhiều súng pháo, minh bạch
kho đạn dược cỡ lớn trong miệng của Hạ Nguyệt là thế nào rồi:
- Chỉ sợ đây là kho súng ống đã bị đào thải từ lâu rồi.
Chất lượng súng đạn nơi này còn xa mới so sánh được với vũ khí mà Nhạc
Trọng mở lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, nhưng mà vũ khí nơi này quá nhiều, đạn dược cũng thập phần sung túc, đối phó quân đội nhân loại thì khó
khăn, đối phó tang thi lại dư xài. Hơn nữa súng trường trước sau là
thông dụng, trong nơi này có nhiều viên đạn súng trường để sử dụng
Trong bốn kho này, còn có dầu nhiên liệu, ở trong kho này còn chữa nhiều nhiên liệu, đạt được cái nhiều nhiên liệu này thì cộng thêm vũ khí hiện đại có được, nhiên liệu trong huyện Trữ Quang đã không còn gì đáng lo
nữa.
Sau khi mở kho đạn dược này ra, Nhạc Trọng mang theo Trác Nhã Đồng ba nữ rời khỏi nơi này, bộ hạ bên ngoài nhanh chóng đi vào, bắt đầu vận
chuyển súng ống đạn dược ra ngoài.
Rất nhanh Nhạc Trọng mang theo đoàn xe khổng lồ cũng chất đầy rời đi.
Nhạc Trọng vì hành động lần này, trừ bốn chiếc chiến xa bộ binh và hai
xe jeep hạng nặng, còn triệu tập gần trăm chiếc xe vận chuyển súng ống
đạn dược, thoáng cái chở nhiều vũ khí trong kho ra ngoài.
Đoàn xe khổng lồ rời đi không lâu, ở trong rừng rậm có một đám chim kỳ
lạ giống như con gà mái, dài đến hai mươi cm xông qua phía đoàn xe.
- Biến dị thú cấp 20: Cương Uế Tước! Có được cái mỏ xuyên thủng sắt thép, tính tình hung mãnh!
- Nổ súng! !
Nhạc Trọng nhìn qua đám Cương Uế Tước tấn công thì biến sắc, rống to lên.
Nhạc Trọng nhanh chóng nhảy ra khỏi xe, móc ra một khẩu súng tiểu liên bắn lên trời.
Hai khẩu súng máy hạng nặng trên xe jeep cũng bắn đầu nổ súng, từng viên đạn bắn vào trong đàn Cương Uế Tước, máu tươi và lông vũ rơi lả tả.
Nhạc Trọng dùng súng tiểu liên bắn rơi nhiều con Cương Uế Tước xuống
đất. Nhưng mà tốc độ của đám Cương Uế Tước rất nhanh, số lượng nhiều,
cái mỏ của chúng có thể mổ thủng sắt thép. Nhưng mà lực phòng ngự lại
kém, đạn súng trường có thể xuyên qua da thịt của chúng.
Số lượng của Cương Uế Tước đúng là quá lớn, rất nhiều Cương Uế Tước rơi
xuống đoàn xe, dùng cái mỏ sắc bén của nó đâm thủng xe, đâm ra không ít
cái động lớn trong đoàn xe.
Cương Uế Tước mổ lên cửa sổ thủy tinh của đoàn xe, đem những cửa sổ thủy tinh mổ vỡ vụn, những con Cương Uế Tước mổ vào đầu của các chiến sĩ bên trong, miệng lớn nuốt óc của các chiến sĩ.
Nhạc Trọng mang chiến sĩ doanh thứ nhất, thứ hai đều là tinh nhuệ trong
tinh nhuệ, bọn họ cầm súng từ trong xe lao ra ngoài, cầm súng điên cuồng bắn phá về phía đám Cương Uế Tước.
Dưới làn đạn như mưa, đại lượng Cương Uế Tước rơi xuống như mưa, máu
tươi văng khắp nơi. Cương Uế Tước phản công cũng chỉ mổ bể đầu của ba
chiến sĩ mà thôi, mấy ngàn con Cương Uế Tước bị chiên sĩ doanh thứ nhất, thứ hai của Nhạc Trọng liên thủ toàn diệt. - Bọn họ đã phát triển mạnh
như vậy rồi?
Nhạc Trọng nhìn qua đám Cương Uế Tước bị hai doanh tiêu diệt, trong lòng hiện ra một tia vui sướng.
Nếu như là đám ô hợp thì dưới Cương Uế Tước nhiều như vậy đã chạy tán
loạn rồi, chiến sĩ doanh thứ nhất, thứ hai của Nhạc Trọng trải qua tôi
luyện nhiều lần, rốt cục trưởng thành đủ để trở thành chiến sĩ tinh nhuệ so sánh với quân đội.
Sau khi chiến sĩ doanh thứ nhất, thứ hai của Nhạc Trọng trang bị vũ khí
trong lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, hắn có lòng tin chống lại một doanh
của Trầm Tuyết.
Những Cương Uế Tước sau khi bị giết, trong rừng rậm vô số chim bay bị hù dọa, ba con chim sãy cánh rộng hơn bốn mươi mét, toàn thân có màu vàng
hiện ra.
- Biến dị thú cấp 46: Hoàng Ngọc Điêu! Ác điểu có quái lực mạnh mẽ.
Nhạc Trọng nhìn thấy ba con Hoàng Ngọc Điêu thì sắc mặt đại biến, hắn
nhớ tới Thanh Vũ Ưng dễ dàng xuyên thủng thân thể người ta, liền giơ
súng tiểu liên bắn phá vào đám súng tiểu liên, hấp dẫn cừu hận của ba
con cự thú. Bộ hạ của hắn không cách nào ngăn cản được Hoàng Ngọc Điêu.
Tài bắn súng của Nhạc Trọng thập phần tinh xảo, viên đạn dày đặc bắn lên người của Hoàng Ngọc Điêu. Lông vũ trên người của Hoàng Ngọc Điêu cực
kỳ cứng rắn, súng tiểu liên bắn lên lông vũ của Hoàng Ngọc Điêu thì bị
đẩy lui ra ngoài.
Ba con Hoàng Ngọc Điêu bị Nhạc Trọng bắn trúng thì tức giận, chợt vỗ cánh giống như mũi tên xông thẳng về phía Nhạc Trọng.
Hai khẩu súng máy hạng nặng không ngừng bắn qua mấy con chim, một phát
đạn súng máy hạng nặng bắn lên người của Hoàng Ngọc Điêu thì bắn lông vũ của Hoàng Ngọc Điêu rơi xuống, máu tươi văng khắp nơi.