Thần Ma Hệ Thống

Chương 460: Chương 460: Phản công.




Hào khí trong hội nghị lúc này hòa hoãn lại, mà Nhạc Trọng đang suy nghĩ, mọi người đang chờ lệnh của hắn. Là công hay thủ thì chỉ có quyết định của Nhạc Trọng mà thôi.

- Khí trời càng ngày càng lạnh! Chỉ sợ qua mấy ngày nữa sẽ tới mùa đông! Chúng ta không có thời gian để lãng phí! Tôi ra lệnh chi doanh thứ nhất, thứ hai, liên hai, liên ba, cặn bã doanh, nữ doanh, trại tù binh toàn bộ đều động đi tấn công huyện Thiên Tân. Một trận này chúng ta phải thắng lợi, cũng chỉ được phép thắng lợi!

Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, hắn lại đưa ra một loạt mệnh lệnh:

- Vệ Trữ Quốc, tôi lệnh cho anh và liên bốn của nhị doanh thủ vững huyện Kinh Tây.

- Vâng!

- Vâng!

Tất cả mọi người lên tinh thần trả lời.

Nhạc Trọng nhìn qua Thư Thiên Nhã trong phòng hội nghị:

- Thư Thiên Nhã tiểu thư, tôi muốn mời cô cùng tấn công huyện Kinh Tây. Có thể chứ?

Thư Thiên Nhã nhìn qua Nhạc Trọng cười nói tự nhiên:

- Đương nhiên không có vấn đề! Tôi chỉ theo quân xuất phát, muôn tôi ra tay thì anh phải có thành ý mới được.

Thư Thiên Nhã là nữ nhân thông minh, nàng vừa nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì lúc này đã biết rõ Nhạc Trọng muốn dập nồi dìm thuyền đánh hạ huyện Thiên Tân. Nhạc Trọng đem cả cặn bã doanh, trại tù binh, nữ doanh là những bộ đội không đáng tin tấn công huyện Thiên Tân, chính là lo lắng thời điểm không có mặt của hắn sẽ có phản loạn xảy ra.

Thư Thiên Nhã cũng là vũ trang độc lập dưới trướng của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng tiến hành đánh cược sinh tử thì tự nhiên không có khả năng lưu nàng trong hang ổ của mình.

Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:

- Không có vấn đề!

Thương nghị xong, cổ máy chiến tranh của cả huyện Kinh Tây đang vận chuyển. Từng bộ đội được tập kết, bắt đầu tiến quân tới huyện Thiên Tân bên kia.

Trong văn phòng chính phủ Huyện Thiên Tân.

Bối Minh Dương nhìn chằm chằm vào tên chiến sĩ vừa từ chiến trường quay trở về, trong mắt tràn ngập một tia không thể tin nói:

- Cái gì? Anh nói Cam La Vọng, Lao Huy, Thượng Luân toàn quân bị diệt? Anh xác định?

Tên chiến sĩ kia vẻ mặt kinh hoàng nhìn qua Bối Minh Dương nói ra:

- Vâng! ! Bối lão đại! ! Cam La Vọng, Lao Huy là bị giết! Thượng Luân dẫn đầu bộ hạ đầu hàng Nhạc Trọng! Tôi thật vất vả mới trốn vào trong rừng cây. Bọn người Nhạc Trọng có thể thao túng biến dị thú, hơn nữa có cả biến dị thú cấp hai.

- Thao túng biến dị thú cấp hai! ! Chuyện này làm sao có thể?

Trong mắt Bối Minh Dương hiện ra thần sắc không thể tin, biến dị thú cấp hai vô cùng cường đại, muốn giết chết vô cùng khó khăn, muốn thao túng hàng phục vậy càng thêm khó khăn không chỉ gấp mười lần. Bối Minh Dương còn chưa từng nhìn thấy người nào làm được chuyện như vậy.

Trong mắt tên chiến sĩ kia hiện ra thần sắc vô cùng hoảng sợ, tiếp tục nói:

- Đó là thật! ! Tôi tận mắt nhìn thấy một con biến dị thú cấp hai dẫn theo cả trăm tiểu đệ bao vây bọn người Thượng Luân. Bởi như vậy Thượng Luân mới đầu hàng Nhạc Trọng! Hơn nữa Thượng Luân cùng Nhạc Trọng luận bàn thì hắn bị Nhạc Trọng đánh bại trong vòng một chiêu!

Bối Minh Dương mặt trầm xuống, trực tiếp ngắt lời:

- Đừng nói!

Trong phòng hội nghị này, sắc mặt của đám thủ lĩnh nghe hắn báo cáo biến thành khó coi. Chiến đấu với một cường giả có khả năng thao túng biến dị thú cấp hai, đồng thời dưới trướng còn có nhiều chiến sĩ tinh nhuệ chiến đấu. chuyện này làm nội tâm đám thủ lĩnh không rét mà run.

- Không nói chuyện này, chuyện tiếp xúc với hắn thì sao?

- Ân! Tiếp xúc với hắn một lần xem, xem hắn nói cái gì.

"..."

Hào khí trong phòng hội nghị biến đổi, không có người nào nhắc lại chuyện chiến đấu với Nhạc Trọng.

Cùng chiến đấu với Nhạc Trọng là cường giả tuyệt thế và có nhiều binh sĩ tinh nhuệ. Bối Minh Dương dùng thủ đoạn cao minh khống chế mấy chục thế lực nhỏ, hình thành một thế lực lớn chừng năm vạn người. Trong các thế lực lớn thì Bối Minh Dương quyền thế lớn nhất, nhưng mà ngay cả Bối Minh Dương cũng nhất định phỉa nghe thế lực nhỏ nói chuyện. So ra thì kém Nhạc Trọng có quyền uy nhất ngôn cửu đỉnh với thuộc hạ.

Bối Minh Dương nhíu mày và trầm giọng nói ra:

- Bàn chuyện với Nhạc Trọng không có vấn đề, nếu chúng ta phải chiến với hắn một trận thì phải thắng lợi. Bởi như vậy chúng ta mới đi đối thoại với hắn.

Một gã thủ lĩnh thế lực nhỏ nói:

- Cam La Vọng! Thượng Luân đều bị chúng đánh bại! Chúng ta nên dùng ai đánh nhau với Nhạc Trọng đây?

Cam La Vọng, Thượng Luân là hai thế lực có sức chiến đấu mạnh nhất ở đây, hiện tại bị Nhạc Trọng dễ dàng tiêu diệt. Tất cả thế lực khác không bằng hai người bọn họ, cho nên không có tự tin chiến thắng Nhạc Trọng.

Bối Minh Dương trầm giọng nói:

- Lúc này đây có lẽ chúng ta nên liên hợp quân! Tuyệt đối phải đánh thắng hắn một lần, như vậy mới khiến hắn biết được thế lực của chúng ta!

- Liên hợp quân! Tốt! ! Nếu như là liên hợp quân thì nhất định có thể đánh bại Nhạc Trọng!

- Tốt! Lúc này nhất định phải cho Nhạc Trọng xem thực lực của chúng ta mới được!

"..."

Nghe được liên hợp quân thì tất cả thủ lĩnh đều kêu gào lên. Liên hợp quân chính là tập hợp tất cả tinh nhuệ của các thế lực lại, mà ba doanh tinh nhuệ dưới trướng của Bối Minh Dương cũng dốc toàn bộ lực lượng.

Trước kia do Bối Minh Dương liên hợp rất nhiều thế lực lớn nhỏ mà đánh hạ huyện Thiên Tân này.

Oanh một tiếng vang thật lớn! !

Thời điểm các thế lực lớn kêu gào hưng phấn, một âm thanh nổ tung khủng khiếp vang lên, cả phòng hội nghị chấn động mãnh liệt, vô số tro bụi từ trên trần hội nghị rơi xuống.

- Chuyện gì xảy ra?

Trong nội tâm Bối Minh Dương cả kinh, một dự cảm không tốt hiện ra ngoài.

- Chạy mau! ! Nơi này không an toàn!

Một tên thủ lĩnh thế lực nhỏ hét lên, trực tiếp từ trong cửa sổ nhảy ra bên ngoài.

Trong lòng Bối Minh Dương dâng lên dự cảm thật xấu, thân hình chớp động, thoáng cái nhảy ra cửa sổ khác.

Các thủ lĩnh thế lực khác cũng vô cùng vội vàng, có người từ cửa sổ nhảy ra ngoài. Có người trực tiếp trốn dưới bàn hội nghị.

Ở bên ngoài cửa sổ chính là lầu ba, không phải người nào nhảy xuống lầu ba mà có thể bình an vô sự.

Oanh một tiếng vang thật lớn, Bối Minh Dương vừa muốn nhảy xuống lầu không lâu, một quả đạn pháo bắn thẳng vào tầng lầu phòng hội nghị, trực tiếp nổ tung lên, đem trọn văn phòng chính phủ bao phủ, đá vụn vẩy ra, bụi mù nổi lên bốn phía. Người còn lại trong văn phòng huyện ủy lập tức vỡ nát.

Bối Minh Dương nhìn qua tòa nhà chính phủ sụp đổ, trong nội tâm hoảng sợ, nếu hắn chậm chân một chút thì đã chết trong đó rồi.

- Chuyện gì xảy ra? Là ai tấn công chúng ta?

Bối Minh Dương tâm niệm thay đổi thật nhanh, không ngừng phân tích là ai hung ác như vậy, trực tiếp dùng trọng pháo oanh kích bọn họ.

Ở phương xa không ngừng có tiếng súng vang lên thật lớn, cho dù người trong chính huyện ủy này, Bối Minh Dương vẫn nghe được tiếng súng điên cuồng vang lên.

- Bối lão đại! ! Bối lão đại! ! Nhạc Trọng dẫn người giết qua! ! Bọn họ vận dụng trọng pháo, xe tăng, còn có rất nhiều người cường hóa tập kích chúng ta, hiện tại đã công phá sáu phòng tuyến rồi! ! Bối lão đại, ngài nên quyết định nhanh đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.