Thần Ma Hệ Thống

Chương 984: Chương 984: Phản kháng quân! (2)




Bởi vì Lỗ Ni đi theo bên cạnh Nhạc Trọng cùng Lỵ Toa nên lần này mới tránh được kết cục bị đám thị vệ kia tàn sát.

Thủ lĩnh thị vệ nhìn hai tên bộ hạ bị Nhạc Trọng dễ dàng giết chết, gầm lên giận dữ, nhấc cơ quan pháo hướng Nhạc Trọng chỉ tới:

- Giết sạch bọn hắn! Không cần lưu người sống!

- Muốn chết!

Nhạc Trọng lạnh lùng cười, thân hình lóe lên, tốc độ khủng bố tiếp cận vận tốc âm thanh nháy mắt bộc phát, chỉ chớp mắt hắn đã xuất hiện bên trong bốn tên thị vệ kia, rút Hỏa Diễm đao vung ra, ánh đao sắc bén cuốn qua đầu ba tên thị vệ, ngay lập tức chém rơi, máu tươi cuồng phun lên cao.

Dễ dàng trảm sát ba tên thị vệ, Hỏa Diễm đao trong tay hắn đặt lên trên cổ họng tên thủ lĩnh thị vệ kia, lạnh lùng ra lệnh:

- Buông vũ khí trong tay ngươi xuống!

- Thật nhanh!

Tên thủ lĩnh thị vệ sắc mặt đại biến, hắn vừa nhấc cơ quan pháo lên thì đã bị lưỡi đao gác lên cổ họng, không còn đường chọn lựa đành buông cơ quan pháo xuống đất.

- Vị tiên sinh này, ta là tiểu đội trưởng thị vệ đội thứ tám của Hồng Nham thành tên Lôi Đức! Đội ngũ của chúng ta chỉ là đội ngũ yếu ớt nhất trong thành chủ phủ. Nếu ngươi giết ta, Hồng Nham thành tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi. Nếu ngươi nguyện ý đầu hàng chúng ta, ta có thể tiến cử ngươi với thượng cấp. Với thực lực của ngươi, sẽ nhận được thượng tầng xem trọng. Gia nhập chúng ta, ở lại nội thành, ngươi sẽ có được nước tinh khiết, thực vật mỹ vị, nữ nhân xinh đẹp!

Lôi Đức chỉ vào Lỵ Toa nói:

- Nữ nhân tên Lỵ Toa kia là thành viên phản kháng quân, cũng là mục tiêu truy nã của chúng ta. Nếu ngươi giúp nàng, sẽ biến thành địch nhân của chúng ta. Các ngươi sẽ không có được nước uống, thực vật, vĩnh viễn lang thang dã ngoại, bị tia phóng xạ lây nhiễm, sống những ngày tháng kinh hoàng, cuối cùng sa đọa thành dân lưu lạc, thậm chí là bạo dân không lý trí, hay là biến dị nhân chỉ biết giết người. Cuộc sống như vậy ngươi cũng không muốn đi?

Trước khi Nhạc Trọng vào Hồng Nham thành từng lang thang dã ngoại một đoạn thời gian. Ở dã ngoại chỉ là một mảnh hoang vu, chỉ có bạo dân, dân lưu lạc, biến dị nhân, rất ít thực vật. Đồng thời đại bộ phận nguồn nước đều ô nhiễm tia phóng xạ, căn bản không thể sử dụng. Lang thang tại dã ngoại cực kỳ đáng sợ, dù cường đại như Nhạc Trọng cũng không nguyện ý ở lại lâu dài bên ngoài.

Lời nói của Lôi Đức đối với cư dân trên tinh cầu này thật sự rất có sức quyến rũ.

Nhạc Trọng nhìn Lỵ Toa, trong mắt chớp động quang mang kỳ dị:

- Phản kháng quân, có ý tứ!

Lỵ Toa nhìn thấy Nhạc Trọng có vài phần động tâm nhịn không được lớn tiếng kêu lên:

- Nhạc Trọng, anh đừng bị hắn lừa. Sau khi anh gia nhập nội thành, xác thực có thể thu được nước tinh khiết, thực vật mỹ vị, nữ nhân xinh đẹp. Nhưng đồng thời anh cũng sẽ biến thành tay sai của thực nhân quỷ, trở thành quái tử thủ tàn sát nhân loại chúng ta. Ở trong mắt thực nhân quỷ, chúng ta chỉ là súc sinh bị vây dưỡng, muốn giết thì giết, muốn ăn liền ăn. Nếu anh ở lâu trong nội thành, sẽ có một ngày chính anh hoặc thân nhân của anh sẽ bị thực nhân quỷ làm thịt!

Nhạc Trọng nghe nói sắc mặt trầm xuống hỏi:

- Thực nhân quỷ? Đó là thứ gì?

Khuôn mặt Lôi Đức vặn vẹo lớn tiếng rít gào:

- Câm mồm, ngươi không được vu hãm Thánh tộc vĩ đại. Chính vì có Thánh tộc đại nhân tồn tại, những nhân loại ti tiện mới có thể sống sót trong thế giới tàn khốc này. Bọn họ dạy tri thức cho chúng ta, giúp chúng ta làm sạch nguồn nước, còn ban lương thực cho chúng ta. Chúng ta phải biết cảm kích các vị đại nhân. Đám ti tiện các ngươi nên chết đi, các ngươi sao dám lăng mạ các vị đại nhân vĩ đại!

Oanh! Oanh! Oanh!

Ngay lúc này trong thành vang lên tiếng nổ mạnh kịch liệt, sau đó truyền tới tiếng súng dày đặc.

- Mặc dù không biết hai người các ngươi rốt cục là ai đúng ai sai, nhưng ngươi dám dùng súng chỉ vào ta, vậy thì dùng tính mạng của ngươi trả lại đi!

Hỏa Diễm đao vung ra, đầu Lôi Đức thật dễ dàng bị chém rơi, máu tươi phun trào đầy đất.

Nhạc Trọng gỡ xuống toàn bộ trang bị trên người Lôi Đức cùng năm gã thị vệ, thu vào trong trữ vật giới chỉ lại nhìn Lỵ Toa cười nói:

- Trận nổ mạnh kia là do các vị làm ra đi?

- Hừ, tôi không biết anh đang nói gì!

Lỵ Toa không còn chút hương vị yêu diễm phong tao như khi nãy, nàng xé nửa váy, lộ ra đôi chân thon dài khỏe đẹp, cầm súng hướng bên ngoài lao ra.

- Phản kháng quân sao?

Trong mắt Nhạc Trọng chớp động dị quang, chuyển đầu nhìn Lỗ Ni nói:

- Cầm súng đi theo ta!

Lỗ Ni nghe nói run rẩy, tìm kiếm hai khẩu súng trong đống xác chết cùng mười mấy băng đạn nhanh chóng đuổi theo Nhạc Trọng.

Thanh âm tiếng nổ mạnh thật lớn không ngừng vang lên bên trong Hồng Nham thành, Nhạc Trọng lao ra quán rượu thật dễ dàng đã đuổi theo bên cạnh Lỵ Toa:

- Có cần tôi giúp đỡ không?

Lỵ Toa nhìn Nhạc Trọng sắc mặt liên tục biến đổi do dự nói:

- Tôi là thành viên phản kháng quân. Đúng như lời Lôi Đức đã nói, một khi có quan hệ với phản kháng quân, vậy tương lai của anh đều phải vượt qua trong hoàn cảnh bị truy nã cùng truy sát. Thật nhiều thời gian phải trốn ngoài cánh đồng hoang vu, uống nước nhiễm phóng xạ nặng, ăn không được no, còn phải chiến đấu với biến dị nhân, bạo dân, đoàn thể thợ săn, nếu không cẩn thận sẽ bị tử vong!

Nhạc Trọng nhàn nhạt cười nói:

- Tôi không quan tâm, tôi chỉ muốn biết thực nhân quỷ là cái thứ gì. Vì muốn biết tình báo về chúng, tôi nguyện ý giúp cô một lần. Nhưng làm trao đổi, cô cũng phải đem tình báo về thực nhân quỷ kể rõ cho tôi biết toàn bộ!

Nếu cả đời phải lang thang ở dã ngoại hoang vụ, uống nước nhiễm phóng xạ nặng, ăn không được no, còn phải chiến đấu với bạo dân, biến dị nhân hoặc đoàn thể thợ săn gì đó, thật sự là một tràng ác mộng. Nhưng Nhạc Trọng chỉ cần sống sót trong thế giới này được một năm là có thể quay về địa cầu, hắn tự nhiên không thèm để ý chuyện này. Thay vì lo lắng, hắn chỉ cảm thấy hứng thú tìm hiểu cơ cấu thống trị trên tinh cầu này.

Lỵ Toa thoáng suy nghĩ một chút, trên mặt lộ tia mỉm cười:

- Được! Thành giao!

Với thực lực trong nháy mắt giết chết sáu gã thị vệ thành chủ phủ của Nhạc Trọng, bất luận xuất phát từ suy tính nào Lỵ Toa cũng sẽ không cự tuyệt đề nghị của Nhạc Trọng.

- Đó là cái gì?

Nhạc Trọng nhìn ra phương xa, trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi.

Chỉ thấy ở phương xa một người máy cao chừng năm thước, toàn thân màu đen, thân thể dày rộng, lại có được tứ chi giống như nhân loại vừa xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Bên trong một con phố mà người máy đang đi tới, mấy trăm thị vệ thành chủ phủ trong tay cầm súng la

-de, đạn hỏa tiễn, súng phóng lựu đạn đang không ngừng phát động công kích người máy thật lớn kia.

Người máy cầm một khẩu pháo la

-de lớn trong tay, trên thân trang bị thật nhiều pháo tia la

-de 25mm, đang điên cuồng hướng xung quanh phun ra hỏa lực hung mãnh tuyệt luân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.